Hôn cũng hôn qua, đậu hủ cũng ăn qua không ít, nhóc con bị anh trêu chọc đến không thở nổi, mặt mày đỏ bừng, áo sơ mi xốc xếch, mái tóc cũng có chút hổn độn, được rồi cũng chỉ là sờ sờ nắn nắn một chút, còn chưa có thực sự xem là dạo đầu đâu, cũng không có chuyện gì thực sự xảy ra, chỉ có thanh niên nào đó lại tự giác tắm nước lạnh mà thôi, nhưng mà lần này tắm hơi lâu, đến khi anh bước vào nhóc con đã ngủ thiếp đi, nằm xuống bên cạnh rồi, ôm lấy cơ thể mềm mại của Tiểu Thiên, nhóc con cũng tự động rúc vào người anh. Cúi mặt nhìn gương mặt nhỏ nhỏ xinh đẹp trong ngực, Hoắc Minh Long cảm thấy, tư vị cũng tốt lắm. ( Tác giả: Hố hố... có ngày Hoắc thiếu sẽ hối hận vì quyết định hôm nay thôi... HMLong: Ném đến một ánh mắt sắt như dao... Truyện này S. )
--- Phân cách tuyến tình nhân đi dạo chơi ---
Sáng sớm, nhóc con đã tinh thần hưng phấn thức dậy sớm hơn cả những người làm việc trong Hoắc trạch, đại khái là vì lời hứa của Long a. Nhóc con quả thực yêu thích Hoắc trạch lắm, nhưng có ở lì mãi trong nhà cũng không thể không cảm thấy gò bó, nhớ lần trước đi ra ngoài chơi là đi đến biển, từ lúc đó đến bây giờ đã hơn nửa năm rồi. Mặc dù đi biển cũng rất vui cũng có thể thu thập vỏ sò, xây một lâu đài cát cao cao và to to, thỏa thích bơi lội, còn nhìn thấy rất nhiều cá nhỏ, nơi đó lại quá vắng vẻ, không nói đúng hơn là chỉ có đám người Mộ thúc thúc, Lôi, cô nhóc và Long thôi. ( Biển tư nhân )
Lần này lại không giống vậy, nơi mà Tiểu Thiên sẽ đến hôm nay sợ là sẽ vô cùng vô cùng đông đúc, công viên nước vào ngày cuối tuần không phải sẽ tràn đầy người sao, mặc dù Tiểu Thiên thực sự không thích nơi nhiều người hỗn tạp lắm, nhưng mà cũng muốn thử cảm giác đi chơi như những người khác như thế nào. Huống hồ chị nữ hầu đã nói, đây là một cơ hội rất tốt, theo từ ngữ thông dụng người ta gọi là hẹn hò, có thể giúp Long và nhóc con càng lúc càng thân thiết hơn, Tiểu Thiên quả thực có chỗ hiểu chỗ không nhưng mà chỉ cần Long thích nhóc con cũng sẽ hào hứng lây.
Nếu Hoắc Minh Long biết suy nghĩ của nhóc con thì chắc chắn sẽ bị cái ý tưởng dở hơi của Mộ Thắng Vũ kia làm cho nội thương. Tất nhiên đó là chuyện trước khi anh ta trở về, cũng vì vậy mà ngay ngày đầu tiên về tới anh ta đã vội vội vàng vàng đến hỏi anh cái câu kia, anh ta còn chưa có thấu triệt như vậy. Nhưng mà quả thực lời nói của Mộ Thắng Vũ cũng có chút đạo lí, nếu không anh cũng không tình nguyện nghe theo. Quan trọng là quan sát biểu hiện nhóc con để còn có thể hay không có lần sau.
Phòng thay đồ cách phòng lớn một lớp cửa, nhưng thực ra là có thể đi vào bằng đường khác, chỉ cần mở cửa tủ đối diện giường ngủ, chường qua lớp quần áo sắp xếp lớp lớp là liền đi được đến vào trong phòng này. Nhóc con ló gương mặt ra khỏi mớ quần áo đang treo vào đến bên trong, nhìn qua, nhìn lại, không thấy ai, miệng nhỏ mấp máy gọi. " Chị nữ hầu???."bg-ssp-{height:px}
" Ở đây." Một bóng dáng bất thình lình xuất hiện, cũng bước ra từ đám quần áo, có lẽ là đang lúc chọn lựa trang phục cho nhóc con đi chơi đây mà. Đến bây giờ nhóc con thực sự còn chưa biết cô gái này là ai đâu nha, đã hỏi qua Phúc bá, Vương Thẩm, Trần thẩm, Lí thúc thúc làm vườn, nhưng mà không ai biết đến người giống như vậy. Tất nhiên là trong lúc hỏi nhóc cũng đâu thể nào nói rõ ràng được, nhưng mà đại ý vẫn là vậy. Nhóc con chỉ biết cô đối rất tốt với mình, có lẽ còn có một chút vướng bận nào đấy nên mới ở lại đây, mặc dù là một hồn ma thôi nhưng nhóc con cũng thật sự không muốn phải nói tạm biệt với cô đâu.
Vừa xoay mặt qua đã thấy cô gái kia, trên tay còn đang cằm một bộ quần áo đơn giản, váy xòe với áo thun, nhưng lại được thiết kế vô cùng xinh đẹp, chẳng những không khiến cho cô cảm thấy vướng bận mà hơn hết còn làm toát lên vẻ trẻ trung năng động của nhóc con. Còn có nón lưỡi trai, áo khoát, giày thể thao, một số phụ kiện nửa. Nhóc con nhìn nhìn đến ngẩn người, một lúc lâu mới phát ra được âm thanh. " Tranh... Tiểu Thiên..."
" Thích không? Là làm theo y hệt bản thiết kế của Tiểu Thư đó, còn có của thiếu gia..." Lời nói còn chưa dứt đã thấy Tiểu Thiên mắt đỏ hoe nhìn mình, trái lại cô cảm thấy khó xử. Mặc dù là ma một chút công phu này không tính là gì, mặc dù đây là lần đầu tiên làm theo bản vẽ của Tiểu Thiên mà làm ra, nhưng không ngờ lại giống như đúc mà còn chân thực như vậy. Huống hồ, những năm qua, so với Thuần... bên kia, nhóc con càng thêm có thiên phú trong lĩnh vực này, quả thực là hổ phụ vô khuyển tử rồi.
Đại khái là cha đã giỏi làm sao lại có đứa con ngu ngốc được.
Nhóc con vừa ngây ngô vừa cảm thấy hạnh phúc nhiều nhiều lắm, liền nhanh chóng cám ơn cô hầu nữa, sau đó cười hi hi nhanh chóng đem quần áo đi tắm còn vui vẻ đặt bộ còn lại lên tủ dâud giường không quên để lại mẫu giấy nhỏ đề. " LONG NHỚ MẶC CÁI NÀY NHA."