(): Sư = sư tử, Thứu = kên kên -> loài vật đầu chim mình sư tử và... có cánh
- Kakalot thật là một cái tên kỳ quái a.
Tổng bộ Hiệp Hội kỵ sĩ ở một gian phòng trên lầu ba, Deron thư giãn tựa vào cái ghế, hai chân ghếch vểnh vểnh trên bàn, trong tay đang cầm quyển tư liệu tuyển thủ. Trên người hằn còn nồng nặc mùi phấn son.
Đỗ Duy ngồi đối diện với hắn, ánh mắt lướt qua giầy của Deron, cái mũi khẽ ngửi, nhíu mày nói:
- Tối qua ngươi lại đi đâu? Lại chạy đến lêu lổng trong ổ của yêu tinh hả?
- Sặc! Không không…
Deron suy nghĩ, lộ vẻ rất đắc ý:
- Nhờ phúc của ngài, công tước đại nhân của ta, ta bây giờ không giống như lúc trước, không qua lại với những ổ yêu tinh ở thành nam… những mùi vị phấn son này - ôi trời, thật khó tưởng tượng ta từ trước giờ sao có những hưởng thụ này. Bây giờ thật khác xa, tối hôm qua một lão bá tước mời ta đi đến tiêu hồn động ngoài thành. Ta nói cho biết, chỗ đó đúng là tiêu hồn! Nếu như dựa vào bản thân mà nói, ta không bao giờ có thể vào được nơi đó… Ặc, coi như nếu có thể vào ta cũng không nỡ chi ra ngần ấy tiền.
Đỗ Duy cười cười, hắn biết nơi Deron nói kia, bản thân lúc trước đã cùng Thần hoàng tử ghé qua.
- Mỹ nữ nơi đó thật đẹp, đẹp khiến cho người ta say mê a. Đáng tiếc, nếu như không phải ngươi sáng sớm tìm ta mà nói, ta thật muốn ôm tiểu bảo bối kia mà ngủ suốt đời.
Vừa nói, Deron nhét tư liệu vào hộc bàn:
- Được rồi, công tước đại nhân của ta, nói việc chính đi, ta chính là người nghiêm túc trong những người nghiêm túc. Lúc nào chính sự thì tuyệt đối không phải làm lấy lệ.
Đỗ Duy xì một tiếng thầm nghĩ: "Người nghiêm túc? Trên thế giới này lại có người đứng đắn như tên tiểu nhân ngươi sao?"
- Cái tên Kakalot này thật đặc biệt, hắn chính là đối thủ của vị mỹ nữ võ sĩ của chúng ta trong trận chung kết.
Deron thở dài:
- Thật làm cho người ta mất hứng, kỳ thật ta ngược lại hy vọng chúng ta có thể có hai mỹ nữ võ sĩ! Không phải sao? Sau trận chung kết, nhìn hai mỹ nữ võ sĩ vung tay trên lôi đài. Cảnh tượng kia nhất định sẽ rất sôi động… Công tước đại nhân, theo ngươi nói… a, đúng rồi, có tác dụng kích thích chỗ phòng bán vé, đúng là nói như thế sao?
Đỗ Duy bĩu môi:
- Nếu như ngươi nguyện ý, có thể đi thuyết phục tên Kakalot này hóa trang thành phụ nữ.
Deron quả thực đang lo lắng suy nghĩ, sau đó lắc đầu:
- Được rồi, không nói đùa nữa. Nói nghiêm chỉnh coi, công tước đại nhân của ta, cái đại hội luận võ này sẽ kết thúc rất nhanh, mặc dù ta không nỡ… nó có thể cho chúng ta không ít tiền! Nếu như có thể, ta thật hy vọng hàng năm tổ chức một lần như thế. Nhưng… vấn đề bây giờ của chúng ta là kế tiếp phải làm sao? Các nhân tuyển của Kỵ sĩ đoàn Thanh kiếm Roland đều ở trong tập này, mỗi cá nhân đều có gia thế rất rõ ràng, không có bối cảnh đặc thù gì… Ân, Theo như ngươi yêu cầu, phàm những ai có bối cảnh đặc biệt đều đấu ở vòng loại đầu tiên và do chúng ta ngăn chặn.
Đỗ Duy cười cười, cười đến mức có chút quái dị:
- Kakalot? thật đúng là thú vị a!
Không biết tên kia có thể biến thành siêu Xay-da hay không? Hoặc là… hắn vẫn còn có một tên khác là Tôn Ngộ Không?
Trên báo cáo, Cái tên được gọi là Kakalot này tuổi còn trẻ, năm nay hai mươi ba tuổi, sinh ra và lớn lên ở phía nam, từ nhỏ hắn bắt đầu luyện võ, và là một võ sĩ học nghệ có tiếng phía nam, hơn nữa hàng năm sống tại chốn đầm lầy - cái chỗ đó cũng không phải là nơi thích hợp giống cuộc sống trên thiên đường.
Hoàn toàn trái ngược!
Tại nơi xa xôi hẻo lánh phí đông nam đại lục Roland, có một khu đầm nước khí hậu ẩm thấp nóng bức khó chịu. Trong một năm thì cơ hồ là trời mưa, trong đầm còn có loại sương mù chướng khí độc hại rất khó chịu, còn có rất nhiều độc thực vật. Quan trọng là, phía nam là ao đầm, trên cả Roland đại lục ít vô cùng, có thể tìm tới chỗ ma thú.
Trên Roland đại lục, được công nhận là nơi có ma thú thường xuyên hoạt động. Một là rừng rậm băng phong phía bắc, ở giữa là một cái đầm lầy, đương nhiên nghe nói ở trên vùng núi Cirimaro cũng có ma thú thỉnh thoảng lui tới, bất quá rất ít không đáng chú ý.
Ngoại trừ rừng rậm băng phong ra, đầm lầy phía nam là nơi đám lính đánh thuê thích nhất tính theo số lượng và chất lượng ma thú, Đầm lầy phía nam so với rừng rậm phía bắc còn kém một bậc, nơi đó đa phần là ma thú cấp thấp, không giống như rừng rậm băng phong phương bắc toàn ma thú cao cấp xuất hiện.
Cho nên, nếu như ngươi là một đội thợ săn mà nói, như vậy phương bắc sẽ càng hấp dẫn ngươi, bởi vì sản phẩm từ ma thú phía nam rất khó bán được với giá cao. Nguồn:
Cũng bời vậy, hai quân đoàn chủ chiến trấn thủ biên cương, phương bắc là Bạo Phong quân đoàn, vô luận là sức chiến đấu cùng trang bị, đều cao hơn một bậc so với Bạo Phong quân đoàn trú bên bờ băng phong rậm rạp phía nam. Trách nhiệm nặng nề, so với quân đoàn phía nam phụ trách bảo vệ đầm lầy, nhàn nhã hơn rất nhiều.
Nhiều năm qua vẫn chưa thấy đế quốc vẫn chưa triệt bỏ quân đoàn.
Cho dù là như thế thì vẫn không có ai dám khinh thị dải đầm lầy phía nam kia.
Nguyên nhân chỉ có một, bởi vì đầm lầy phía nam, là nơi duy nhất sản xuất một loại ma thú đặc biệt trên đại lục.
Ma thú như thế, trước mắt phải biết tất cả các đặc điểm cảu chúng.
Chủng loại này có được nanh vuốt sắc bén, lực lượng cơ thể tăng lên rất nhiều, ngoài ra còn có năng lực bay lượn.
Chủng loại đó, kiếm đâu ra…
Ma thú khổng lồ như vậy có cái đầu chim ưng rất lớn, miệng rất bén nhọn, có thể mổ xuyên qua áo giáp võ sĩ. Bốn chân có móng vuốt sắc bén, có thể không chút phí sức mà đem một con tê ngưu (bò tót) mà xé nát thành mảnh nhỏ. Hơn nữa chúng còn có hai cánh mạnh mẽ, lúc vỗ cánh có thể làm hai thanh niên khỏe mạnh ngã xiêu vẹo. Nhìn lực lượng của một con sư thứu trưởng thành có thể tưởng tượng ra chúng đủ sức quắp một con dê mà bay lượn, sau đó dễ dàng ném xuống.
Cùng với đó, ngươi cũng đừng hy vọng dùng cung tên để đối phó với chúng… vì cung tên bình thường vô phương làm thương tổn đến chúng. Trong lúc chúng phi hành, hai cánh đập mạnh mang theo cuồng phong có thể đánh bay đại đa số các mũi tên. Huống chi, thân thể chúng toàn lông chim, có thể so sánh độ cứng với áo giáp của đế quốc.
Mà phần lớn Sư thứu trưởng thành còn có thể sử dụng phong hệ ma pháp dù chỉ là phong nhận (đao gió) thuật cấp thấp. Hơn nữa chúng còn có thể rống lên một tiếng có thể khiến con người ta mê man.
… thật đáng lo lắng khi ở chung với sinh vật đó. Nếu như gặp phải một đàn Sư thứu khoảng vài trăm hay hơn một ngàn con thì một sư đoàn cũng chỉ có thể lựa chọn phương án lui binh.
Chính vì vậy, khu đầm lầy phía nam dù chỉ ma thú cấp thấp nhưng đế quốc vẫn duy trì một quân đoàn tại đây… chỉ vì muốn phòng ngự hung thú khổng lồ bá chủ không trung này.