Mấy ngày nay, đế đô xảy ra vài chuyện đại sự…
Ở buổi lễ thụ huân, bày ra thần tích, hiện trường tràn đầy hào khí cuồng nhiệt, khiến cho tuyệt đại đa số người đều thấy thần trí có chút mê man. Mà thừa dịp cái... khí thế này, Thần hoàng tử và Đỗ Duy hai người, rất tà ác tuyên bố chọn người thừa kế ngôi vị hoàng đế.
Đối với Đỗ Duy mà nói, đây đơn giản là hành vi "phát huy sức mạnh mê tín". Nhưng Thần hoàng tử thích là được.
Mặc dù có vài người trong lòng sinh ra đủ loại nghi ngờ. Dù sao không phải tất cả đều ngốc, bị đôi quân thần Đỗ Duy và Thần hoàng tử mê hoặc. Nhưng mà…. Có minh hữu quan trọng chủ tịch Ma Pháp công hội Jacobin đứng ra tuyên bố… cái thần tích kia là hàng thật giá thật. Không phải dùng ma pháp tạo ra..
Về phương diện này, ai dám đứng ra nói hắn hoài nghi quyền uy của chủ tịch Ma Pháp công hội?
Sắc thái mê tín cuồng nhiệt, tạo cho hoàng từ Charlie tầng nhan sắc thần thánh.
Phản đối cũng tốt. Hoài nghi cũng được…
Tóm lại, trên quảng trường, Thần hoàng tử đã tuyên cáo di mệnh lão hoàng đế, biến chuyện này "thành sự thật". Mấy vạn người ở đó đều nghe thấy tuyên bố này của hoàng thất. Ai còn có thể ngăn cản cái gì chứ?
Vì vậy, tang lễ của lão hoàng đế, dù không long trọng quá nhưng cũng không cho phép hành vi tùy tiện vô lễ, dùng đủ nghi thức nghiêm túc. Kết thúc sự thống trị của hoàng đế Augustin VI.
Ngay sau đó là buổi kế vị của tân hoàng đế.
Tại đại điện lớn nhất trong hoàng thành, Thần hoàng tử nắm tay con mình, đưa hắn lên ngai vàng, nhìn tiểu hoàng tử Charlie bộ dạng đầu đội vương miệng. Đông đảo các đại thần quyền quý của đế quốc trong lòng nhao nhao thở dài: Nhiếp Chính vương rốt cục muốn làm gì? Tại sao hắn không làm hoàng đế?
May là, mặc dù hoàng đế trên ngai vàng là hài tử tuổi, nhưng quyền lực đế quốc vẫn nằm trong tay Nhiếp Chính vương. Tất cả chính lệnh vẫn như cũ.
Mà tân hoàng đế Charlie, chỉ cần cách một thời gian lại lên triều cho mọi người thấy. Làm bộ dạng ngồi ở ngôi vị hoàng đế, còn thời gian bình thường, vẫn có thể về hoàng cung học tập, thỉnh thoảng cưỡi ngựa đi săn.
Đương nhiên, hắn làm công việc: học ma pháp.
Hoàng đế bệ hạ Charlie, bái chủ tịch Ma Pháp công hội Jacobin làm lão sư. Chuyện này rất nhanh liền công bố ra, dù sao thân phận chủ tịch Ma Pháp công hội cũng đủ đề làm lão sư của hoàng đế.
Chỉ là …. Có vẻ không phù hợp với truyền thống, ai cũng biết hoàng thất nuôi cho mình đội ngũ ma pháp sư. Dĩ vãng, coi như đệ tử hoàng thất có hứng thú cũng chỉ tại học ma pháp trong cung đình.
Đáng nhắc tới là chi tiết:
Tại buổi lễ kế vị của hoàng đế Charlie, giáo hoàng của Quang Minh thần điện cũng không tới dự! Mà lấy cớ thân thể không khỏe để vắng mặt buổi lễ. Chỉ phái tới người nối nghiệp giáo hoàng, đại giáo chủ Maximos dự buổi lễ.
- Đây chính là địa phương chúng ta thất bại.
Bên trong giáo hội, tại phòng cầu nguyện của giáo hoàng, Eupudeas giọng điệu mang theo ngữ khí đùa cợt nhìn vị giáo hoàng bệ hạ:
- Xem đi, bây giờ chúng ta muốn đoàn kết. Cho nên, trước ngươi dùng lý do này bức bách hoàng thất, nay họ lại dùng nó uy hiếp chúng ta! Bọn họ dám làm như thế, là nhận định giai đoạn hiện nay... chúng ta không giám trở mặt. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -
Eupudeas nhìn khuôn mặt già nua của giáo hoàng:
- Ta khẳng định, tất cả đều là chủ ý của công tước hoa Tulip. Thật buồn cười, nhân loại các ngươi luôn so đo một vài lợi nhỏ, nhưng công tước hoa Tulip, hắn nhìn xa hơn ngươi nhiều.
Giáo hoàng nhìn vị thiên sứ, lạnh lùng nói:
- À, như vậy Eupudeas tiên sinh có chủ ý gì?
- Giống như chúng ta làm ở khu Tây Bắc. Cũng không có sự kiện không may thất bại kia. Eupudeas thản nhiên nói:
- Không tiếc đại giới, làm cho gia tộc hoa Tulip và hoàng thất quyết liệt với nhau.
- Đỗ Duy coi như cường thịnh trở lại, hắn cũng chỉ là quý tộc mà thôi. Cho dù hắn quyền thế ngập trời… Thiên sứ đại nhân tôn kính, ta không hiểu…
Giáo hoàng lạnh lùng nói:
- Tại sao, ngươi luôn có chủ ý này với hắn! Nếu như ngươi không kiên trì làm loạt hành động chọc giận Đỗ Duy, hắn cũng sẽ không trở nên cương ngạnh thế này!
Có liên quan đến Đỗ Duy, nhưng những tranh luận này, bản thân hắn đều không nghe được.
Sau khi buổi kế vị hoàng đế chấm dứt, Đỗ Duy cũng đã rời khỏi đế đô.
Phương bắc đại lục, phòng tuyến Kaspersky rốt cục đã hoàn thành.
Không biết vì lý do gì, Nhiếp Chính vương hạ mệnh lệnh. Bảo Đỗ Duy đi đảm nhiệm công tác nghiệm thu giá trị phòng tuyến quân sự tối hậu của đế quốc. Đồng thời, hắn cũng phụ trách cấp nơi đóng quân cho quân đoàn Bạo Phong, cùng thành lập quân đoàn Lôi Thần Chi Tiên. Đưa đi văn kiện bí mật hoàng đế bệ hạ và Nhiếp Chính vương cùng ký!
Hơn nữa, Nhiếp Chính vương giao cho Đỗ Duy nhiệm vụ: xem xem cái phòng tuyến kia có đủ chắc chắn hay không! Ngoài ra, sư đoàn độc lập Tây Bắc đã đi tới phương bắc. Đến đây, chính thức đổi tên! Phiên hiệu sư đoàn độc lập hủy bỏ. Bọn họ có tên mới: không quân đế quốc!
Trên thực tệ, lịch trình của Đỗ Duy, hắn cố ý tiến hành sớm ngày.
Ngày thứ sau buổi kế vị tân hoàng đế, hắn liền lên xe ngựa đi ngay.
Do đó, khi sư đoàn độc lập Tây Bắc cùng Andrea tướng quân đến phòng tuyến Kaspersky, Đỗ Duy đã tới trước bước.
Qua vài tháng, sau khi quân bộ đế quốc không ngừng điều động mệnh lệnh, tại phương bắc đế quốc, khu vực bố phòng quân đội đã có biến hóa lớn.
Nguyên bản Bạo Phong quân đoàn mực đóng tại rừng rậm băng phong, đã sớm toàn diện lùi về sau, buông tha cái doanh trại thiết lập tại phía nam rừng rậm. Quân dụng, lương thảo, vật tư … tất cả đều vận chuyển trở về.
Mà từ phía nam rừng rậm băng phong, các thôn trấn phụ cận cũng bắt đầu làm động tác di dời.
Có thể nói, bây giờ từ phía nam rừng rậm băng phong trải dài dặm vào lãnh thổ đế quốc, đã hoàn toàn không có người ở.
Vì vấn đề này, bộ tài chính đế quốc đã nỗ lực dùng trăm vạn kim tệ làm phí chuyển dời và phí an trí.
Đại bộ phận dân cư đều dời tới phía nam phòng tuyến Kaspersky định cư. Một số nhỏ người mất đất, đế quốc làm ra hạn bồi thường – lãnh địa của công tước hoa Tulip, hành tỉnh Desa là vùng rất thưa dân. Rất nhiều người được an trí dời đến Tây Bắc, ở đây họ có thể nhận vùng đất mới.
Đỗ Duy lại giúp bộ tài chính đế quốc hết lòng. Nhận đất xong là những người đó có thể làm nông dân trồng trọt ngay.