“Nhưng baba! Chúng ta cùng nhau đi tắm đi!” Nó tươi cười, chờ đợi câu trả lời.
“Không được đâu…” Hai đứa này đang suy nghĩ cái gì vậy? Đại thúc sống trên đời lâu như vậy còn chưa bao giờ có cùng người khác đi tắm. Bây giờ đột nhiên xảy ra chuyện này làm người ta có tí thẹn thùng… (Tác giả: này là đại thúc có tâm hồn thiếu nữ sao?)
Nhưng đứa nhóc kia lấy lại tinh thần, nhào đến: “Nhưng baba! Chẳng lẽ, chẳng lẽ baba ghét bọn con sao? Bọn con còn chưa bao giờ được cùng baba tắm. Từ nhỏ chỉ có thể ảo tưởng qua các chương trình TV mà thôi! Cái cảnh cha con vui vẻ thật có bao nhiêu tốt đẹp!” Vân nhi khóc nức nở nhìn đại thúc, rồi lại đến Vũ nhi dùng ánh mắt thất vọng ôm lấy Vân nhi nữa chứ?
Đại thúc đúng là không thể địch lại ánh mắt của động vật nhỏ bị thương công kích mình. Ngăn thế nào mà ngăn được?
Bị cái dạng này công kích, trong lòng đại thúc dâng lên một cỗ áy náy. Vội vàng khinh bỉ chính mình tại sao lại có thể hoài nghi ước muốn của chúng. Các con nhu thuận, đáng yêu làm sao có thể nghĩ được đến mấy thứ chuyện linh tinh được chứ?
(Tác giả: Đại thúc sai rồi! Tư tưởng của chúng nó đã vượt qua cả phạm vi bình thường của trẻ con từ lâu rồi!)
“Không! Không! Ba chỉ là không có thói quen thôi! Thương các con còn không kịp, làm sao có thể ghét bỏ các con! Ba vĩnh viễn sẽ không bao giờ không thương hay quên các con!” Bất giác nói ra những lời này, nghe thật là giống hứa hẹn. Nhưng đại thúc nghĩ, trong lòng mình thật sự thích chúng thì mới nói được ra a~
Đại thúc bừng tỉnh, ngoài ý muốn lại phát hiện cặp sinh đôi kia trừng to mắt giật mình nhìn mình. Không lẽ vừa nãy đã doạ chúng nó rồi?
Lúc này, Vũ nhi mang chút vội vàng hỏi: “Nhưng baba! Những lời vừa nãy baba nói có phải là sự thật không thế?”
Đại thúc đang tự hỏi mình là những lời gì thì Vân nhi không nói lời nào đã trực tiếp xông đến ôm chặt lấy đại thúc, đầy cao hứng: “Baba! Baba vừa nói là vĩnh viễn sẽ không bỏ chúng con a~”
Vũ nhi cũng chậm rãi đi tới, hai tay cũng vòng lấy eo đại thưc, tựa lên ngực. Thật giống hai cái bát trảo Chương Ngư () gắt gao cuốn lấy đại thúc.
Thấy dáng vẻ của hai đứa nó như vậy, đại thúc không khỏi hứa hẹn: “Được! Chỉ cần các con không chủ động bỏ đi, thì baba sẽ không bao giờ rời xa các con!”và dùng tay ôm cả hai vào lòng.
Duy trì tư thế ấp áp này chừng mười phút. Bị hai đứa trẻ ôm lấy, toàn thân đều cứng ngắc hết cả, đại thúc mới nhẹ đẩy Vũ nhi cùng Vân nhi ra…
“Baba a~ ở trong ngực của baba thật hảo ấm áp a~” Vân nhi dùng đầu di di trên ngực đại thúc, trưng ra bộ mặt luyến tiếc.
“Các con không phải cần tắm rửa sao? Mau đi thôi, baba toàn thân đầy mùi mồ hôi, các con ôm như vậy không thấy khó chịu à! Mau tắm nào!” Đại thúc nhanh nói sang chuyện khác, đẩy thân thể cả hai đứa đến phòng tắm…
(): Cái này Du cũng không rõ nữa a~ search trên gg thì thấy nó nói là trong truyện đồng nhân kiếm hiệp à ‘A’