Bệnh Viện Quốc Tế Việt Nam
Nó và Vân Anh sau khi nghe tin tức tốc chạy đến bệnh viện,cả hai đến phòng cấp cứu thì nhìn thấy Nhật Nam đang ngồi ở ghế buồn bã như muốn khóc.
- Nhật Nam,Chị em sao rồi?Có chuyện gì đã xảy ra với chị em vậy?Hả?
- Bình tĩnh đã Vi Vi...nghe anh ấy nói đi đã_Vân Anh cố trấn an nó.
- Anh đang ở công ty thì nghe nhà trường báo tin là An An té cầu thang.Anh liền nhanh chóng đến bệnh viện ngay.Nhưng cũng lâu rồi mà bác sĩ vẫn chưa ra.Không biết cô ấy có làm sao không nữa?
- Anh yên tâm đi,chị em chắc chắn sẽ ổn.Nhưng không có lí nào chị em tự dưng lại ngã cầu thang được.Chắc chắn có người hãm hại chị ấy.Em nhất định phải điều tra cho rõ mới được.
- Khoan đã.Em đừng làm ầm lên,nếu chuyện này truyền ra ngoài thì sẽ ảnh hưởng đến cổ phiếu công ty của ba em mất.Tạm thời,anh sẽ âm thầm điều tra.Nhất định anh sẽ tìm ra kẻ đứng sau vụ này.
Nó an tâm giao việc điều tra lại cho Nhật Nam.
Vừa lúc đó,một cô y tá chạy ra với gương mặt hốt hoảng
- Bệnh nhân mất khá nhiều máu ở vùng đầu,ai có nhóm máu RH thì không?
- Tôi,tôi có nhóm RH,mau lấy máu tôi đi
Và rồi nó đi theo cô y tá để xét nghiệm lấy áo,rút khoảng túi máu.Cô y tá tiếp tục chạy vào bên trong phòng cấp cứu.
Một lát sau,bác sĩ và các y tá đi ra với khuôn mặt nhẹ nhõm.
- Bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch rồi,may mắn được đưa đến sớm nên giữ được tính mạng.Chúng tôi đã chuyển cô ấy đến phòng bệnh rồi,mọi người đến thăm bệnh xin đừng làm kích động đến bệnh nhân.Tôi còn có việc nên đi trước đây.
- Cảm ơn bác sĩ.
Cả người nhanh chóng chạy đến phòng bệnh.Nó đứng bên cạnh chị gái mình,nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô chỉ mong rằng có thể tiếp thêm sức mạnh và ý chí giúp cô mau chóng khỏe lại.Nhìn thấy chị gái mình nằm trên giường bệnh nó đã không thể kìm nổi cảm giác.Nó khóc òa lên như một đứa trẻ.Vân Anh thấy đứa bạn mình đau khổ như vậy,cô cũng đau lòng ôm chặt lấy nó.
Ngày hôm sau khi An An tỉnh lại thì cô được nghe quyết định của ba mình.
- Con phải đến nước ngoài để điều trị thôi.Ở việt Nam con không thể được điều trị tốt được.
- Ba...con không muốn đi!
- Chuyện này ba đã bàn bạc với các bác sĩ rồi.Con không thể tiếp tục ở lại đây để điều trị được.An an ta muốn nhìn thấy con được khỏi bệnh.Con không muốn sao?
- Con...tất nhiên là con rất muốn.Nhưng con...
- Con yên tâm đi.Thời gian điều trị chỉ mất tháng thôi,con sẽ nhanh chóng được trở về nhà mà.Con yêu!bg-ssp-{height:px}
An An vì muốn nhanh chóng khỏi bệnh và có thể ở bên cạnh người mình yêu nên đã chấp nhận với yêu cầu của ông.Trong quá trình điều trị ở Mỹ sẽ gặp nhiều khó khăn nên Nhật Nam cũng sẽ đi cùng cô đến đó.
tuần trôi qua,An An và Nhật nam lặng lẽ qua Mỹ điều trị.Sau khi chị nó đi thì Ông ba của nó muốn Nó quay về sống cùng ông,nhưng nó lại đưa ra lí do để từ chối.
- Con sẽ quay về sống với ba nhưng con cần giải quyết một chuyện.
Nó còn một món nợ mà nhất định phải đòi lại từ người đàn bà kia.Người đã khiến cuộc sống nó trở nên đau khổ và bà ta phải trả giá cho cái chết của mẹ mình.
Hôm nay chính là ngày bà Dung trở về nước sau khi dự xong buổi hội thảo ở Mỹ.Vừa về đến nhà,bà đã thấy nó ngồi ở phòng khách với vẻ mặt trầm ngang có mang chút xác khí.
Bà Dung để Vali sang một bên rồi tiến đến ngồi gần nó.Bà dùng giọng điệu vui vẻ ngọt ngào giống như ngày thường nói chuyện với nó.
- Con yêu!Có chuyện gì hả con?
Nó quay sang nhìn bà với ám khí không hề nhẹ.
- Mẹ...con muốn hỏi mẹ một chuyện.
Nhìn vẻ mặt nó nghiêm trọng,bà nghĩ chắc chắn có chuyện gì xảy ra rồi.
- Chuyện gì vậy con?
- Mẹ...nói cho con biết.Ba con đâu rồi?
Bà Dung bất ngờ với câu hỏi của Nó,người bà bắt đầu rung lên vì sợ.Chắc nó đã tìm ra được gì rồi chăng?
- Ba con...ba con đã qua đời từ khi con còn rất nhỏ rồi mà.Mẹ nhớ đã nói với con chuyện này rồi.Tại sao con còn muốn hỏi nữa.
- Đừng giả vờ nữa!
Nó hét vào mặt bà rồi chạy lên phòng lấy thứ gì đó rồi quay lại với cuốn nhật kí trên tay.Nó ném xuống bàn ngay trước mặt bà.Bà Dung khi nhìn thấy quyển nhật kí liền tái xanh mặt mày không còn chút máu.
Đây chính là quyển nhật kí của bà khi xưa được nó tìm thấy khi đang cố gắng tìm manh mối để lột trần bộ mặt của bà.Trong quyển nhật kí này bà có ghi đầy đủ về những chuyện bà làm với gia đình nó.Đây sẽ là bằng chứng để buộc tội bà vì những chuyện bà ta đã gây ra.
- Tôi biết hết sự thật rồi,nên bà không cần đóng kịch.Tôi đã yêu thương bà biết bao nhiêu vậy tại sao bà lại có thể làm như vậy với gia đình của tôi.Bà thật độc ác...chỉ vì đồng tiền mà bà dám làm tất cả sao?Bà nhất định trả giá.
Bà Dung đau xót khi nghe đứa con mà bà xem như con ruột,lại nói những điều này với bà.Khiến Bà Dung đau đớn không thể kìm nổi nước mắt.Nhưng...Bà hoảng hốt,chắc chắn nó sẽ báo công an nên bà không thể ở lại lâu thêm được nữa.Bà ta nhanh chóng với lấy chiếc vali rồi chạy ra cổng.Nhưng nào ngờ cảnh sát đã đứng sẵn chào bà.
Chứng kiến cảnh tượng bà vùng vẫy lên xe cảnh sát,trái tim nó nhói lên từng cơn,cô cố gắng kiềm nén cảm xúc đang dâng trào.Nhìn bà được mấy tên cảnh sát đưa đi.Sau khi bà đi khỏi,Nó mới khóc thật to vì đau đớn.Nó đã yêu thương bà biết bao nhiêu nhưng người đó lại đối xử với Nó và gia đình mình như vậy.Có lẽ nó sẽ quên nhưng sẽ không bao giờ nó tha thứ cho những lỗi lầm mà bà ta gây ra.