- Tịnh Kỳ, Cô điên rồi!
Tư Hàn cầm lấy bàn tay cô hằn học nói từng chữ.
- Đừng tưởng là em không biết anh lấy cô ta ra làm cái cớ.
Tình Kỳ rướn người, ghé vào gần bên tai anh thì thầm.
- Là cô cố tình thăm dò tôi?
Hơi thở của anh phả nhè nhẹ lên má cô, mùi vị của rượu khiến cô muốn tiếp tục lặp lại động tác chiếm hữu vừa rồi, cô nuốt nước miếng than thầm, Tịnh Kỳ, đành phải nhẫn nhịn vậy!
- Em không nghĩ đến là anh lại thừa nhận.
Ban đầu chỉ muốn làm cô ta nghe được lời chối bỏ từ Tư Hàn, ngờ đâu anh lại đi ngược chiều, khiến cô phải vội vàng đem anh vạch rõ ranh giới với Cẩm Tuyết, còn bản thân mình thì muốn độc quyền chiếm lấy người đàn ông này.
- Vậy nên cô đang giúp tôi sao?
Anh cau mày khó chịu.
- Lẽ nào anh muốn cô ta tin điều đó là thật, như thế là một tội ác đấy Tư Hàn.
Tình Kỳ đùa cợt trêu chọc anh.
- Cảm ơn ý tốt của cô, tôi xin từ chối.
- Nếu cảm thấy bản thân vừa rồi chịu thiệt, anh có thể lợi dụng lại em.
Cô đưa đôi môi ra phía trước chờ đợi, vẻ mặt yêu nghiệt như đang đùa giỡn anh.
Tư Hàn hơi nghiêng đầu né tránh, bàn tay đưa lên trán đẩy mặt cô về phía sau.
Bao nhiêu dự án khó anh cũng đều có thể hoàn thành, gặp đám người mưu mô, thủ đoạn cũng không phải là đối thủ của anh. Vậy mà sao chỉ có con bé vô liêm sỉ này, anh lại không có cách nào giải quyết được.
Là anh không thể hay là không nỡ đây!
Tư Hàn ngẩng cao đầu nhìn vào Cẩm Tuyết, ngữ khí trầm ổn như chưa hề xảy ra điều gì.
- Cẩm Tuyết, chuyện này tôi sẽ giải thích sau.
Tô Cẩm tuyết ngượng ngùng nhìn Tư Hàn, bản thân cô cũng không dám tin vào điều mình vừa nghe.
Từ lúc ba người bọn họ bắt đầu quen biết nhau, cô cũng đã yêu anh ngay từ lần đầu gặp gỡ, nhưng bản thân cô biết để chạm tới trái tim Tư Hàn cô còn phải cần rất nhiều thời gian.
Dù không biết lời thừa nhận của Tư Hàn là thật lòng hay rối trá, nhưng nó đủ khiến cô cảm thấy tấm chân tình của mình dường như đã được anh thấu hiểu.
Tịnh Kỳ nhìn Cẩm Tuyết, vành môi anh đào uốn cong lên, âm thanh phát ra với ý tứ mỉa mai.
- Chị Cẩm Tuyết, không phải là chị đang nghĩ điều mình nghe thấy là thật đấy chứ?
- Đương nhiên là tôi....
Tô Cẩm Tuyết trong lòng tràn đầy tức giận mà thầm mắng Tịnh Kỳ, cô biết rõ bản thân bị Tịnh Kỳ đẩy vào tình thế khó xử, cô thừa nhận thì khác gì vứt bỏ đi danh dự và lòng tự tôn.
...Thực sự thì tôi không biết hai người đang nói tới ai và về vấn đề gì, đây là chuyện cá nhân của Hàn Tổng tôi xin phép không can dự ..
Cẩm Tuyết trở về dáng vẻ tự tin, sau khi bình tĩnh trả lời Tịnh Kỳ liền mĩm cười nhìn về phía Tư Hàn
- ...và Ngài cũng không cần phải giải thích với Cẩm Tuyết.
Cô nhìn Cẩm Tuyết với gương mặt đang nở rộ niềm hạnh phúc kia, đáy mắt ánh lên tia đố kị, cô ta là cái thá gì mà được Tư Hàn ưu ái như vậy.
- Tịnh Kỳ đủ rồi.
Tư Hàn nhìn cô nạt nộ, không biết cô gái vô liêm sỉ này còn tự mình phát ngôn ra những điều ngông cuồng gì nữa.
Tử Phong như kẻ được xem kịch miễn phí đưa tay cầm ly Cocktail Margarita từ khay người phục vụ đi ngang qua, hương vị muối độc đáo ở mép ly hoà với vị đậm đà của rượu tequila, đúng thật rất phù hợp cho bầu không khí đang nóng lên như thế này.
Mặc kệ ánh mắt của anh đang chĩa thẳng vào mình, Tịnh Kỳ vẫn bình thản lên tiếng.
- Chúng tôi vốn ở cùng một nhà và lớn lên bên cạnh nhau. Vậy nên, tôi có thể kể cô nghe tất cả mọi điều bao gồm từ bên ngoài cho tới bên trong cơ thể anh ấy.
- Cô....
- Ví như anh ấy đi giày size bao nhiêu? Của hãng nào?
Định lên tiếng ngăn cản, tuy nhiên ánh mắt Tư Hàn bổng hiện lên sự tò mò có chút mong đợi.
- Là . đấy.
- Có tất cả đôi dành cho việc đi làm đều là của Tanino Crisci`s Lilian, đôi thể thao, đôi sneaker.
- Trong đó có đôi Nike là Jordan và Red October cực hiếm là phiên bản phát hành độc quyền thông qua đấu gía trực tuyến, nó đã được bán hết trong vòng chỉ vài giây và được Tư Hàn rất mực yêu thích, đôi Jordan được anh ấy mang lần còn Yeezy thì cỡ lần, lần đầu mang là vào dịp đưa Robot Jem ra mắt toàn thế giới.
- Tủ đồ cá nhân của anh ấy ra sao? Có những gì?
Cô hỏi như muốn dành sự thách thức cho Cẩm Tuyết.
- Tổng cộng có chiếc đồng hồ, giá mỗi con không dưới . đô, trong đó có chiếc là phụ thân đại nhân tặng. chiếc Hermes's kim cương được đại sứ Anh trao làm quà.
Tịnh kỳ vẫn tiếp tục nhìn Cẩm Tuyết mà nói không ngừng.
- Ngoài ra đồ che cơ bụng múi kia còn có áo sơ mi, chiếc áo khoác, bộ vest , bộ thể thao, đồ ngủ, áo phông các loại... Nếu cô có thời gian, tôi không ngại kể tên cho cô xem chúng có những mầu gì?. kiểu dáng như thế nào?.
-À còn có những loại sách anh ấy thích đọc nữa.
- Tác giả là ai?
- Bao nhiêu trang ?
- Nội dung chính là gì?
- Khi ở nhà anh ấy sẽ ăn gì?
- Mặc gì?
- Xem những loại tin tức gì?
- Tắm bao lâu?
- Dùng loại sữa tắm gì?
- Tôi cũng sẵn sàng giúp để cô biết rõ thêm về vị Hàn Tổng cao cao tại thượng này.
- Tịnh Kỳ, dừng lại!
- Còn có điều này, giường của anh ấy tôi cũng đã ngủ qua...
- TỊNH KỲ, CÓ THÔI ĐI KHÔNG!
- ...Đến quần trong của anh ấy cũng là tự tay tôi giặt, vậy cô còn xem tôi là em gái không?
PHỤTTTTT....
"Khụ...khụ.."
Lần này đến lượt Tử Phong bị cô làm cho ho sặc sụa, cậu vội vàng rút chiếc khăn trắng trên bàn tiệc, thấm đi vết rượu trên mép môi.
- Suýt chút nữa thì toi rồi.
- Ban nãy rõ ràng ly Margarita vị chanh này rất vừa miệng, sao vừa nghe Tịnh Kỳ nói xong lại cảm thấy nó lại mặn thế nhỉ?