Ác Nữ Trùng Sinh_Vương Phi Đáng Yêu Của Lãnh Khốc Vương Gia

chương 163: phá diễm minh điểu.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

-" Thật đa tạ huynh về chuyện của phụ thân ta."

Có nhiều chuyện quá khứ và những gì Phượng Thiên Tử Mạc trải qua, nàng không hiểu rõ, cũng không biết, Thiên Xích Viêm lại tra đầy đủ rõ ràng.

-" Còn về tu sĩ Quang linh căn, nhờ huynh nhé, Viêm ?"

Lúc trước định để Thái Thượng Đại Trưởng Lão là Quang linh căn giúp đỡ nhưng sau đó đã xảy ra sự kiện kia, lão cư nhiên làm Mặc Kinh Phong bị thương, nàng đã không muốn ở chỗ lão nhờ giúp đỡ cứu phụ thân, bây giờ lại gặp lại được Thiên Xích Viêm, vậy lão già kia không còn giá trị nữa.

-" Nàng không cần thiết phải nhờ ta, đây là chuyện ta sẽ phải làm, Nguyệt nhi, yên tâm, Quang linh căn của ta là Thiên sinh linh căn, tuyệt đối thuần khiết và mạnh hơn Thái Thượng Đại Lão kia."

Thiên Xích Viêm tra từng chi tiết việc Phượng Thiên Tông cho nên chuyện Thái Thượng Đại Trưởng Lão là Quang linh căn tu sĩ, hắn vô cùng rõ ràng.

Thiên sinh linh căn, đây là dạng linh căn trời sinh, không những mức độ thuần khiết mạnh hơn nhiều những linh căn khác mà còn có sức mạnh vượt trội hơn hẳn so với các linh căn bình thường.

Vả lại Thiên Xích Viêm có thực lực sâu không lường được mà theo như Vô Diệm Tâm Liên, hắn mạnh hơn Thái Thượng Đại Trưởng Lão !

Đây là điều khiến Mặc Nguyệt ngạc nhiên nhất !

Mặc Nguyệt ngồi trên thảm cỏ xanh mướt, dưới ánh trăng nàng như tinh linh xinh đẹp tinh tế. Nàng nghiêng nhẹ người, thân thể mềm mại dựa vào lồng ngực vững chắc của Thiên Xích Viêm, hàng mi dài khẽ rũ xuống, che khuất đi đôi mắt như viêm hắc ngọc óng ánh trong xuốt, hơi thở đều đều. Một lúc sau nàng ngẩng đầu, đôi mắt không có chứa sự hung tàn ngoan độc mà là một mảnh dịu dàng êm ái nhìn chăm chăm nam nhân :

-" Vậy huynh sẽ tiếp tục giả làm Cơ Long Dã sao ?"

-" Không, ta đã tra rõ mọi chuyện, đáng tiếc tra không được tung tích Dương Linh Châu, nhưng ta có thể khẳng định Dương Linh Châu căn bản không nằm trong hoàng thất Tây Việt Quốc, vậy không cần thiết phải giả trang thành Cơ Long Dã nữa."

Thiên Xích Viêm nhàn nhạt đáp.

-" Còn mẫu phi Cơ Long Dã ?"

-" Ta cho người đốt cung của bà ta, âm thầm đưa bà ta ra tới nơi khác rồi. Cao thủ hoàng thất Tây Việt Quốc quả thật chẳng ra gì."

Hắn không nhanh không chậm trả lời, trong giọng nói đều là thờ ơ lạnh nhạt, như thể việc đốt một cung điện trong hoàng cung sau đó dưới mắt của cao thủ hoàng thất Tây Việt Quốc âm thầm đưa một người đi chẳng phải vuệc gì to tát.

Mặc Nguyệt giật giật khoé miệng, thật không biết nên nói gì với nam nhân này.

-" Vậy chàng cùng đoàn người kia tiến vào sơn mạch này làm gì ?"

Nàng hỏi.

-" Bọn họ định tới hang của Phá Diễm Minh Điểu ở trung tâm sơn mạch, gần hang của nó có một loài hoa, loài hoa đó nếu luyện thành đan dược có thể giúp nối liền xương cốt bị dập nát, hoàng đế Tây Việt Quốc gặp ám sát bị thương ở chân khá nặng, muốn dùng loài hoa đó để nhanh chóng lành lại vết thương."

Thiên Xích Viêm đem mọi chuyện kể lại, bao gồm cả chuyện hoàng đế bị thương đang được hoàng thất ép xuống, không cho bên ngoài biết.

-" Phá Diễm Minh Điểu ?"

Mặc Nguyệt vuốt cằm, dường như Phá Diễm Minh Điểu này, nàng đã nghe qua ở đâu rồi nhỉ ?

-" Nàng có hứng thú với nó ?"

Thiên Xích Viêm nhìn nàng suy tư, ôn nhu ôm chặt lấy nàng, cọ cọ má mình lên mái tóc mượt mà như suối của nàng.

Mặc Nguyệt mắt bỗng loé qua một tia quang mang.

Nhớ rồi.

Nàng nhớ ra rồi !

Phá Diễm Minh Điểu, chính là ở bãi tha ma mà Mặc Liên đẩy nàng xuống, nàng đã nhìn thấy một con Phá Diễm Minh Điểu hấp hối sắp chết !

Lúc đó nó một thân đầy vết thương, chắc bị tu sĩ chính đạo hay ma tu gì đó săn giết, nàng đã phải lấy mạng rồi hấp thụ sinh khí của nó mới duy trì được mạng mình.

-" Ta có hứng thú với Mạch Vôi Dịch mà nó canh giữ cơ."

Phá Diễm Minh Điểu thường tìm chỗ có Mạch Vôi Dịch để xây hang. Mạch Vôi Dịch vốn tụ tập nhiều Linh Khí, hay xuất hiện ở gần miệng núi lửa với nhiệt độ rất cao, dùng Mạch Vôi Dịch có thể thanh lọc tạp chất trong dị hoả, nâng độ thuần khiết của dị hoả lên.

Nói chung là có lợi không có hại.

Nhưng muốn lấy nó đương nhiên phải xem Phá Diễm Minh Điểu, thực lực Phá Diễm Minh Điểu cũng không thể coi thường.

-" Được rồi, trời đã về khuya, nàng nghỉ ngơi chút đi."

Thiên Xích Viêm nhìn trăng trên trời, rất nhanh dựng lên hai cái lều dưới gốc cây, nói với nàng.

-" Ừm."

________________________

Sáng sớm hôm sau, đoàn người Cơ Khi Sở phát hiện Cơ Long Dã biến mất, nhưng tất nhiên bọn họ không quan tâm lắm, một phế vật chạy loạn trong sơn mạch này, có chết cũng đừng trách bọn họ.

__________________________

Cách hang động của Phá Diễm Minh Điểu.

Mặc Nguyệt và Thiên Xích Viêm ngồi trên một cành cây lớn, mắt nhìn về phía hàng của Phá Diễm Minh Điểu.

Con Phá Diễm Minh Điểu này xây hang dưới chân một ngọn núi lửa đang hoạt động, tro bụi từ miệng núi bay đầy trời, cho dù ở cách xa vẫn có thể cảm thấy sức nóng của ngọn núi lửa phát ra.

Bỗng nhiên mây đen kéo đến, sấm sét oanh động, tụ lại trước cửa hang của Phá Diễm Minh Điểu.

-" Vậy mà đến ngày thời điểm Phá Diễm Minh Điểu đột phá ?"

Mặc Nguyệt kinh ngạc nói.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio