Trái với vẻ ồn ào của bữa tiệc bên trong đại sảnh chính là sự yên lặng ở ngoài khu vườn trong lâu đài. Từng ngọn gió đêm thổi xào xạc, một cái lạnh nhè nhẹ thổi qua làm cho người ta cảm thấy lạnh gáy. Tháng ở quỷ giới khác với tháng ở thế giới con người. Trời bắt đầu thổi từng cơn gió lạnh, đến cuối tháng độ ẩm trong không khí tăng dần và sẽ bắt đầu có tuyết. Đặc biệt ở quỷ giới không có mưa, phải, nơi này không có mưa, thứ mà Luna thích nhất khi còn nhỏ...
“không vào trong chào hỏi gì à?” Kuro đứng cạnh Luna từ nãy giờ.
“Không!”
Lúc sáng khi đang thử y phục Luna có nghe mấy chị người hầu bàn tán gì đó về trăng xanh. Vì sự tò mò nên sau khi nghi thức vừa diễn ra xong nên Luna đã trốn ra ngoài vườn.
“Trăng màu xanh à?” Kuro hỏi
“ừm!”
“mặt trăng có màu xanh giống mái tóc của cậu nhỉ?” giọng nói của một người con trai xen vào.
Luna không trả lời, cô vẫn im lặng hướng mắt về phía mặt trăng.
“chào công chúa!” tiếp theo đó là giọng của một cô gái .
“vậy còn màu tóc của cậu thì sao Ayato?” Luna khẽ mỉm cười, nói.
“chắc cậu cũng biết mà, nhỉ?”
“haizzz...” Luna thở dài, cô đung đưa hai chân một lát rồi nhảy xuống đất “mấy cậu thật là phiền mà.”
“cậu có thể giải thích mọi việc được không?” Amy bắt đầu vào chủ đề chính.
“tôi là quỷ, hết.”
“không phải! Về tất cả luôn. Cậu có phải là Hell Angel không? Rồi tại sao cậu lại không gia nhập với chúng tôi? Và rốt cuộc cậu tên Luna hay Holie?... “ Yenny tuôn ra một tràng, nếu Levi không bịt miệng cô lại chắc cô còn hỏi nữa.
“xin lỗi công chúa! Cô ấy hơi hấp tấp.” Levi cười ngượng.
“Gọi bằng tên bình thường được rồi, Luna. Tôi không gia nhập vì tôi là quỷ và tôi cũng không có lòng tin vào thiên sứ.” giọng Luna lạnh lùng.
“tại sao? Tại sao lại không có lòng tin vào chúng tôi?” Mari
“đừng hỏi nhiều.” Luna đi vào trong đại sảnh.
“Luna!” Sora gọi.
“gì?” Luna dừng bước.
“cậu... cậu có thể giúp chúng tôi được không? Chúng tôi muốn thoát khỏi sự lợi dụng của hội đồng thiên giới.” Sora nói gần như hét lên.
Luna im lặng vài giây...
“hãy cẩn thận!” cô chỉ nói vỏn vẹn có ba chữ rồi bỏ vào trong đại sảnh. Kuro không nói gì, chỉ lẳng lặng đi theo Luna.
Nhìn Luna bỏ đi, cả đám thất vọng tràn trề...
“chúng ta phải làm sao?” Hina tự hỏi.
“đến đâu hay đến đó thôi.” Ken cũng chậm rãi đi vào trong sảnh, mọi người cũng đi theo Ken.
Usagi thì đi lang thang ở hành lang, theo sau là Gin. Cô không dám ở lại sảnh chính lâu có lẽ vì ngại hoặc... có thể chính bản thân cô cũng không rõ lý do vì sao mình lại sợ...
“haizz...” Usagi dừng lại, dựa lưng vào tường.
“sao vậy?”
“không gì đâu...”
“cậu là thỏ à?”
“không thấy sao còn hỏi?” Usagi lườm Gin.
“hơi khác lạ một chút thôi, có gì đâu phải ngượng.”
“cậu...mãi mãi không hiểu đâu...” giọng Usagi nhỏ dần.
“có gì không hiểu?” Luna đột nhiên xuất hiện.
“ơ...” Usagi giật mình “á...á... Luna...”
Luna và Kuro chớp mắt nhìn Usagi như thể cô nàng là người ngoài hành tinh rơi xuống.
“thôi thôi! Bỏ qua mấy chuyện cũ đi!” Gin xen ngang
“hai người đi theo tớ.” Luna thuận tay kéo Kuro theo “cả ngươi nữa!”
Phòng chứa vũ khí
“Luna dẫn bọn tớ đến chỗ này làm gì?” Usagi
“đương nhiên là lựa vũ khí.”
“nhắc mới nhớ, sáng nay có nhỏ nào làm hư vũ khí của bọn này.” Gin hỏi bâng hươ
“thứ đó không cần tớ làm hư thì sớm muộn gì cũng gãy.” Luna lườm Gin, tiện tay cô rút luôn thanh đao đang để trên cái giá xuống xem thử.
Kuro im lặng nhìn xung quanh. Thanh kiếm mà Luna làm hư của Kuro, đó là cái vừa tay nhất mà Kuro chọn, giờ tìm lại món khác thật sự có phần khó khăn.
Bốn đứa ngắm nghía một hồi, cuối cùng Usagi là người tìm được món đồ ưng ý. Cô lấy trên giá để cung xuống một cây cung bằng gỗ quý.
“Luna bọn tớ được tự ý chọn à?”
“ừ! Nhưng tùy cái nhé!”
“tớ xin cái này được không?” Usagi giương thử cây cung.
Luna quan sát cây cung mà Usagi đang cầm...
“tự nhiên đi!” cô quay lại mân mê mấy thanh đao.
“tạm thời ta dùng tay không được không?” Kuro hỏi
“không có món nào vừa ý à?”
“chưa hẳn... chỉ là...”
“được rồi! ngươi lựa sau.” Luna quay sang Gin “ còn cậu?”
“tớ được thứ này!” Gin rút ra một thanh đao trạm trổ tinh tế.
“hai món rồi nhỉ?” Luna lảm nhảm...
Kuro nhìn nhỏ, tự nhiên lại cho lựa vũ khí thoải mái, có vấn đề...
“cá cược thành công!” Luna nở nụ cười mãn nguyện. Nhưng nụ cười này làm cả bọn thắc mắc.
“vậy cả đám bọn chị cùng chúa tể thua à?” Sophie đột ngột đi vào với vẻ mặt thất vọng.
“chị nói vậy là sao?” Usagi khó hiểu.
“không gì! Sau khi tan tiệc thì tập hợp tại phòng chị.” Sophie lôi Luna ra ngoài “còn em thì đang có mười vị khách chờ đợi.”
“anh đã chuẩn bị để gặp hôn thê tương lai của mình chưa Kai?” Vivi nhoẻn miệng cười.
“cô làm ơn dẹp cái điệu cười ớn lạnh đó dùm tôi.” Kai lạnh lùng.
Hiện tại Kai và Vivi đang đứng ngoài quan sát đại sảnh. Lucifer chỉ ngồi một mình còn nàng công chúa thì không thấy bóng dáng đâu.
“hừm! Không thấy nhỏ công chúa đâu cả. Có lẽ chúng ta nên đột nhập vào.” Vivi
“không dễ đâu.” Leo đứng sau lưng cả hai.
“ngươi...” Vivi giật mình.
“còn nhỏ mà hỗn quá đó, cô bé!” thanh đao của Leo lao thẳng về phía hai người.
Một trận ẩu đã diễn ra, mọi người trong đại sảnh nhốn nháo ra xem... Sự việc kéo dài được một lúc thì Luna xuất hiện.
“dừng lại!”
Keeng!
Hai thanh đao của Kai và Leo cọ sát vào nhau... cả hai lườm nhau đến lát mắt.
“tôi bảo dừng lại!” Luna hét lớn, một vòng tròn phép xuất hiện trên không.
Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn Luna...Leo và Kai cũng dừng lại, Luna nhảy lên nơi Vivi đang đứng, nhỏ lườm Vivi một cái sắt lạnh.
“biến khỏi nơi này!” Luna gằng từng chữ, giọng điệu lạnh lùng.
“hừm! Kai anh đã thấy rồi nhỉ?” Vivi cười đểu
Kai không trả lời, anh lạnh lùng kéo mũ áo choàng lên che đi nửa khuôn mặt, sau đó thu lại thanh đao của mình rồi bỏ đi. Vivi nhìn Luna, cô nàng cười một cách kỳ lạ rồi sau đó cũng bỏ đi.
Luna thu lại phép rồi đi vào trong đại sảnh...
Tan tiệc...
Luna lôi Kuro trốn về phòng mình...
“chán!” Luna ngã người xuống giường
“lôi ta về đây làm gì?” Kuro hỏi
“công việc của một kỵ sĩ là canh chừng cho công chúa ngủ.”
“ngươi...”
“ta sao?” Luna ngồi dậy, nhìn bộ dạng có vẻ tức giận “ngươi nên nhắc cô ta cẩn thận.” Luna bỏ vào phòng tắm riêng.
Kuro im lặng ngồi đó, dạo này không chỉ mình Luna mà cả bản thân anh cũng rất lạ. Anh không phủ nhận điều đó, có lẽ anh không thuộc về thế giới này...Có lẽ vậy...
Khuya...
Đợi Luna ngủ say, Kuro lén bỏ ra ngoài. Anh đi đến thư phòng của Lucifer như lời dặn của Shuu.
Cốc cốc
“vào đi!” Lucifer đã chờ sẵn
“chuyện của Luna là sao?” Kuro hỏi thẳng
“Vốn dĩ lúc sinh ra Luna đã không phải là con người, cha mẹ lúc trước của nó cũng không phải cha mẹ ruột.”
“Vậy ai mới là cha mẹ ruột của nhỏ?” Kuro nói gần như gầm lên. Dù trước đây có như thế nào thì nhỏ cũng là bạn thân nhất của Kuro, nhỏ lúc nào cũng thương ba mẹ... Vậy mà giờ lão già này nói những người đó không phải cha mẹ ruột của Luna. Kết quả cho sự cố gắng của Luna là gì đây?
“có vài việc ta cần giải thích rõ hơn, cậu nhóc ngồi xuống ghế bình tĩnh nghe ta nói được không?”
Kuro cáu gắt ngồi xuống “ông giải thích đi!”
“Hai mươi hai năm trước quỷ giới nổi loạn, lúc đó ta chỉ là một vị hầu tước. Ta được lệnh của vị vua lúc bấy giờ nên phải đi dẹp loạn. Sau đó hai năm, chiến tranh ở quỷ giới nổ ra. Người dân ở quỷ giới chạy loạn khắp nơi, gia đình lạc nhau... Ta cũng mất vợ từ năm đó...” Lucifer ngừng một chút rồi kể tiếp “Ba năm sau đó ta thống nhất được cả quỷ giới rồi thì có ngôi vị như ngày hôm nay. Cậu nhóc hiểu rồi chứ?”
“tạm hiểu, như vậy thì sao ông lại xác định rằng Luna không phải con người từ nhỏ?”
“vợ ta khi trốn lên được nhân giới thì sinh ra Luna, đó là những gì ta đọc được trong cuốn sổ của bà ấy.”
“khoan đã! Vậy hiện tại Luna phải hai mươi tuổi rồi chứ đâu phải mười bảy.”
“vì ông ấy nói dối!” Luna bình thản đẩy cửa thư phòng đi vào.
“Luna...” Lucifer kinh ngạc “con nghe hết rồi?”
“Vợ người không hề mất tích mà ba năm sau đó bà ấy bỏ lên nhân giới rồi sinh ra một đứa bé. Vì sức khỏe lúc đó đang rất yếu nên sau khi sinh đứa bé bà ấy đã mất.”
“sao con biết?” Lucifer càng ngạc nhiên hơn vì những điều Luna sắp nói sau đó.
“cha còn định nói dối Kuro rằng con là con của bà ấy với một con người , còn đứa con kia thì đã chết sau đó. Nên cha nhận con về làm con nuôi à, đúng không?”
“vậy ngươi là con ai?” mọi chuyện bỗng nhiên rắc rối đối với Kuro.
“con ruột của lão đang đứng trước mặt ngươi và ta mười bảy chứ không phải hai mươi. Chưa gì đã bị hại già ra ba tuổi.”
“vậy con biết hết rồi à?”
“mẹ con người trước lúc mất đã nói con biết, mẹ bảo đó là bí mật.”
“nếu đã biết mọi chuyện mà con vẫn bình thản vậy ta yên tâm rồi.” Lucifer thở dài mệt mỏi
“còn ngươi!” Luna kéo tay Kuro lôi anh ra khỏi thư phòng “dám trốn việc nhỉ?”