Những ngày tháng ở Hắc Long mới đầu có vẻ khó khăn nhưng về sau đối với Nó thật sự chả có gì. Nó học tập rất nhanh, học được sự bãng lĩnh, học rất nhiều thứ, những thứ cần nhất khi Nó chính thức đứng ra chỉ huy làm nhiệm vụ, chỉ huy hơn thuộc hạ. Trong khoảng thời gian luyện tập có người đã cùng Nó vược qua khó khăn cùng Nó chia sẽ nỗi đau khi bị thương những người đó chắc ai cũng sẽ đoán ra. Hoàng Long, Phú Long, Ngô Kì Long, Quy Long người họ dường như đã trở thành tri kỉ của nhau. Những nhiệm vụ đầu người học cùng nhau sát cánh, những nhiệm vụ nào có người họ đều chắc chắn thành công, số lượng thuộc hạ đã lên đến .người(Hắc Long thuộc top có nhiều thuộc hạ nhất trong Hắc-Bạch đạo). Năm năm trôi qua đây là khoản thời gian Hắc Long bị hầu hết các thế lực Hắc-Bạch đạo ganh ghét và muốn bài trừ. Hắc Long liên tục đáng bại tất cả những kẻ chán sống. Ngày đó cũng đến, vào cái ngày định meng ấy ba mẹ Nó đã vĩnh viễn rời xa Nó và thế giới này. Cái ngày đó Nó luôn nhớ rất rõ. Còn một người cũng tham gia vào chuyện đó nhưng vàng chưa tìm được hắn. Nó nhất định sẽ tìm ra hắn và bắt hắn sẽ trả giá.
Ringgggg... Ringggg....
Tiếng điện thoại lôi Nó về hiện thực, lấy ngón tay cái lau nhẹ giọt nước mắt đang dần trược xuống má.
-Chuyện gì.
-....
-Được rồi, cứ làm như vậy.
-....
-Làm không xong, tao chắc cái mạng mày cũng khó mà giữ được.