Ngọc Hân đụng trúng vào một ai đó, người đó dáng hình rất cao, ăn bận rất chỉnh chu hình như vào viến một ai đó trên tay còn cầm đoá hoa hồng trắng.
-Em không sao chứ.
-Tôi xin lỗi.
Rồi Ngọc Hân bước đi, không ngước mặt lên nhìn người mình vừa đụng trúng là ai. Nhưng khuôn mặt của Ngọc Hân đã được ghi nhớ vào não bộ của ai đó.
Liên tục ngày liền Ngọc Hân đều ở nhà nhốt mình vào ở trong căn phòng mà Ngọc Nhi đã ở. Đám tứ Long và Nhất Phong rất lo cho Ngọc Hân. Sau giờ học bọn anh đều thay phiên đến nhà chăm sóc Ngọc Hân.
Sang đến ngày thứ thì Ngọc Hân cũng chịu ra khỏi phòng và đi đến trường. Mái tóc ngắn uốn xoăn nhẹ, được Ngọc Hân nhuộm đỏ. Mắt đeo lens xám, ngoài bộ đồng phục như thường ngày áo sơ mi gài hở ngực. Chân mang đôi addias màu đen.
Vào đến lớp tứ Long và Nhất Phong rất vui mừng chạy như bay lại cửa đón Ngọc Hân.
-Em đã ổn hơn rồi đúng không?.
-Em đi học lại bọn anh đỡ lo hơn rồi.
-Em thay đổi nhiều quá.
-..v.v..
Nhất Phong ân cần hỏi.
Bỏ ngoài tai những câu hỏi gương mặt không biến sắc lạnh băng đi lại vị trí ngồi của mình.
Hoàng Long ngồi xuống bên cạnh hỏi hang.
-Em khoẻ hơn chưa.
-Những tên đã hại chị tôi đem chúng về Hắc Long.
-Rõ.
Thấy Ngọc Hân có thái độ khác trước nên anh cũng không dám hỏi gì nhiều.
Renggggg.....
Tiếng chuông vào học vang lên, giáo Viên đã vào lớp và bắt đầu điểm danh.
-.....Ngọc Nhi.....
Nghe cô điểm danh đến đây cả lớp đều im bặt.
-Lữ Ngọc Nhi có ở đây không.
Giáo viên nhắt lại một lần nữa.
Ánh mắt sắc lạnh nhìn đăm đăm vào người giáo Viên đấy làm ông bất chợt rùng mình.
-Vậy Ngọc Nhi không có đây, vậy thầy sẽ báo vắng nhé.
Rồi tiết điểm danh kết thúc trong không khí ãm đạm.
-Thưa thầy...
Một cậu trai cao to điển trai bước vào.
-Em là học sinh mới. Em tên gì nhở?.
-Dạ em là học sinh mới, em tên à Đặng Thái Nam.
-À con trai tập đoàn Đặng Thái đây mà.
Giới thiệu với các em bạn Đặng Thái Nam đây là bạn học mới của các em, các em giúp đỡ bạn ấy nhiều nhé.
-Dạ.
Sau màng giới thiệu cả lớp đồng thanh.
-Em ngồi kế Nhật Phong nhé.
Giáo Viên nhìn sơ qua sđ lớp mới.
Thái Nam đi xuống đang định ngồi xuống thì bị một tiếng nói chanh chua băng lãnh kia dựt dậy.
-Biến đi chổ khác.
-Bạn học à, chổ này cũng đâu có ai tôi tại sao tôi không thể ngồi.
Không cần biết lý do như thế nào, chổ này do giáo viên sắp sếp, nên tôi có quyền ngồi.
-Chổ đó của chị tao, không một ai được ngồi vào vị trí đó.
Ngọc Hân đạp mạnh tay xuống bàn hằng giọng.
-Anh bạn tôi khuyên cậu nên xuống bàn cuối ngồi với anh bạn dễ thương kia đi.
Quy Long chỉ tay về phía Phú Long đang hóng hóp tình hình.
-Tại sao?.
-Cậu không cần biết tại sao.
Lúc Thái Nam đi lướt qua Ngọc Hân anh thấy cô rất khác. Lần đầu gặp anh đã mến cô, cô nàng làm cho bức tranh của anh thêm sắc, lần thứ hai gặp cô là một cô nàng yếu đuối hình như cô vừa mất đi một người rất quan trọng, và lần này gặp lại tuy cô có thay đổi hơi khác nhưng anh vẫn nhận ra cô.
Những tiết học nặng nề đã được xử lí xong, còn lại một tiết khá thoải mái và dễ chịu.
-Các em tiết sinh hoạt của lớp chúng ta bât đầu nhé. Nội dung lần này cũng khá ít nên cô sẽ phổ biến nhanh để các em về KTX nghỉ ngơi nhé.
Theo như tình hình lớp ta thì có một bạn học mới chuyển vào, bạn ấy cũng sẽ vào ở chung kí túc của lớp, do phòng số còn trống nên bạn ấy sẽ vào ở.
Cả lớp đều chăm chú lắng nghe, đến đoạn sắp phòng thì một nữ sinh lên tiếng.
-Cô ơi lúc trước có Ngọc Nhi và Ngọc Hân là nữ ở chung tuy không sao, giờ Ngọc Nhi nghỉ cô phải sắp một bạn nữ vào đó chứ ạ.
-Bây giờ phòng đó có tận nam, chỉ mình Ngọc Hân là nữ cô không lo trường hợp xấu ạ.
-Các em im nào, đấy là sự sắp xếp của trường cô không thể không làm theo.
Nội dung tiếp theo là trường ta kỉ niệm năm thành lập trường, thứ tuần này trường ta sẽ tổ chức một chuyến cắm trại ở ngoại ô thành phố chuyến đi sẽ kéo dài ngàyđêm. Trường bắt buộc các lớp phải đi hết nên các em đừng có trốn nhé.
Rồi nội dung chỉ đến đây, các em về kí túc nghỉ ngơi đi, hẹn gặp các em vào tiết học sáng ngày mai, nhớ trước khi ngủ chuẩn bị bài đấy nhá. Rồi hết giờ các em trật tự di chuyển về kí túc tránh làm phiền các lớp khác.
Về đến kí túc Ngọc Hân đi thẳng vào trong phòng, còn tứ Long và Nhật Phong chỉ lẻo đẻo theo sau.
Sau khi chỉ phòng cho Thái Nam cả tứ Long và Nhật Phong đều ngồi lại phòng khách để bàn về việc tìm kím những người đã hại Ngọc Nhi và đem về Hắc Long. Thời hạn là tối ngày mai.