Bên ngoài truyền đến một trận ồn ào, anh ở trong thư phòng cũng cảm thấy khó chịu. Tên nào lại dám to gan như vậy, lại làm phiền đến anh khi đang xem văn kiện.
Nét mặt anh âm trầm, liền đi ra ngoài. Dám ngây rối ở chỗ anh, là kẻ nào không biết sống chết.
Từ trên lầu, anh nhìn tên tiểu tử không biết trời cao đất dày kia. Hôm nay ăn phải gan hùm mới dám làm loạn nơi đây.
"Thiếu chủ"
Nghe tiếng nói kia, hai nhóm người đang xô xát cũng lặng im đứng sang hai bên. Một trong số đó liền bước lên, ngẩn cao đầu.
Cậu hướng mắt lên nhìn anh trên cao, khinh bỉ cười. Cậu có mái tóc nâu đen rõ rệt, ngũ quan toả sáng như được khắc từ tượng tạc, làm nổi bật lên khuôn mặt của con lai. Thân hình gầy như không gầy, vest đen ôm sát người, toả ra khí phách không ai sánh bằng.
"Mày mang Mộc Tinh Thần đi đâu rồi?"
Anh nhíu mày, tên tiểu tử này, chắc cũng không tầm thường nên mới hống hách như vậy.bg-ssp-{height:px}
"Tao muốn mang cô ta đi đâu, mày có thể xen vào hay sao?"
"Đừng nói nhiều, mau thả Tinh Thần ra!"
"Người của tao, mày có tư cách gì bảo tao thả?"
"Người của mày, ha ha ha ha...."
Bỗng dưng tên tiểu tử kia cười, anh liền có chút chướng mắt, muốn một phát bắn ngay vào đầu hắn.
"Đó là NGƯỜI PHỤ NỮ CỦA TAO, tư cách đó đủ chưa? Thưa Lãnh thiếu gia!"