Mắt cô giật liên hồi như sắp có chuyện gì xảy ra. Cố trấn an bản thân, sẽ không có chuyện gì đâu, ba mẹ cô họ sẽ không giao cô cho một tên ác ma như hắn.
Sự việc vừa rồi cô đã tính toán kỹ, khả năng sơ sót hẳn là rất ít đi.
________ta là dải phân cách/ vài tiếng trước/_______
Cô giả vờ đau bao tử để được đưa ra ngoài. Cũng thật may mắn, bọn họ đều bị cô lừa đến xoay như chong chóng mà vẫn không hay biết. Đó là nhờ một lần đi tập kịch ở học viện, cũng diễn được khá tốt.
Cô vừa vào thì được bác sĩ đưa tới phòng cách ly, cô cũng giải thích cho họ hiểu những việc xảy ra với mình, và giấu đi vài chi tiết. Từ một vụ bắt cóc, cô biến thành một tiểu thư chạy trốn khỏi đám vệ sĩ của nhà mình. Bác sĩ họ liền hiểu ngay, giới trẻ hiện nay náo loạn bao nhiêu, báo chí đưa tin còn sợ ít sao.
Mà cũng thật may mắn, trong đám bác sĩ đầy mùi thuốc kia lại xuất hiện một cậu bé mập mạp dễ thương khiến cô không thể rời mắt. Cậu bé kia dường như cũng không sợ người, liền bám lấy cô sang phòng bệnh.bg-ssp-{height:px}
Dù không nỡ nhưng chỗ này rất nguy hiểm, cô không để cậu bé phải chịu bất cứ thương tổn nào liền bảo cậu bé về với mẹ. Nhưng cậu mãi vẫn không chịu đi. Cô liền kể cho cậu nghe câu chuyện vừa rồi của mình, muốn cậu giúp một chút.
Để đuổi tên vệ sĩ kia cô liền bảo một người đi mua trái cây. Người vừa đi xa, cô nhờ cậu bé mập mạp nói với tên vệ sĩ còn lại là cô lại lên cơn đau bao tử khiến tên kia tay chân không biết để đâu liền chạy đi tìm bác sĩ. Cô cũng đặt biệt dặn kĩ, cậu phải chạy theo, nếu họ trở lại mà không thấy cô, cậu sẽ gặp nguy hiểm.
Nhân cơ hội tốt, cô liền chạy ra khỏi bệnh viện, bắt một chiếc taxi để về nhà.
Vừa thấy mẹ trong đại sảnh, cô vội chạy tới muốn ôm người, nhưng chỉ kịp đưa tay liền nhận một cái tát như trời giáng vào mặt...