Cạch
Cánh cửa phòng mở ra nhẹ nhàng, hắn bế nó trên tay nâng niu từng chút một tiến đến gần chiếc giường thả nó xuống từ từ. Hắn đi đến mở cái từ đựng đồ lấy ra chiếc áo sơ mi đen trong tủ ra thay cho nó. Ngồi trên giường bên cạnh nó, đôi tay đưa ra cởi từng món đồ trên người nó, chiếc áo thun màu đen tuyền, chiếc quần short ôm màu tím than. Cởi đến đây, tay hắn đình chỉ hoạt động, nhìn màu đỏ au cùng cái mùi tanh tửi của máu nổi bật trên cái nền da trắng tuyết láng mịn thơm ngát hương hoa đó, thật sự làm hắn rối loạn một chút. Bộ đồ bởi màu tối cho nên lúc nãy hắn đã không nhìn thấy được máu, lúc trên xe hắn cũng có ngửi thấy mùi máu nhưng chỉ nghĩ là do đồ bị ám mùi thay ra sẽ hết, nhưng không ngờ phía eo của nó lại có một vết thương hẹp dài nhưng không sâu, đây rõ ràng là vết thương do lưỡi dao lam gây ra thì mới mảnh đến như vậy.
Mở chiếc tủ ở đầu giường, hắn lấy ra chiếc khăn tiệt trùng cùng bộ bông băng trong đó ra. Cẩn thận dùng khăn nhè nhẹ lau máu nơi vết thương, nó nhíu mi rên rỉ vài tiếng, hắn thấy vậy liền thu bớt đi lực đạo nơi tay mình. Thấy đã sạch rồi, dùng bông với cồn rửa vết thương rồi băng nó lại. Thành thục làm, đôi tay thoăn thoắt xem như việc này đã rất quen thuộc rồi, chớp nhoáng hắn đã băng xong.
Dọn dẹp sạch sẽ, hắn đi vào phòng tắm đem khăn ra lau người cho nó, tay vẫn làm mắt vẫn nhìn tim vẫn đập chỉ có điều đôi mắt kia đã nhu hòa đi không ít. Mặc đồ cho nó xong hắn bế nó lên chiếc sopha để hắn đem miếng ra giường cùng quần áo của nó đi giặc. Thay ra giường xếp gối đàng hoàng, hắn đến gần nó nâng nó lên đặt lại trên giường phủ mềm kĩ lưỡng, chỉnh điều hòa ở mức phù hợp rồi xoay người đi tắm
Sáng hôm sau thức giấc nó thấy mình trong lòng hắn, cả hai người đều đang ở trên máy bay. Nhìn ra cửa sổ, thấy những đám mây trắng bồng bềnh trôi làm nó nhớ lại lúc còn bé, nó hay ngồi trong lòng dì mà ngắm những đám mây trôi trên bầu trời rồi ước mơ có một ngày ngồi lên trên những đám mây đó, đôi môi anh đào cong lên khe khẽ, tâm trạng cũng từ đó mà thoải mái chút ít. Quay sang nhìn hắn thì chạm phải vết thương, đau đớn bất ngờ làm nó nhíu mi, hắn thấy cả người nó căng cứng trong lòng liền mở mắt ra nhìn nó, hắn đưa tay luồng qua mái tóc nó vuốt nhẹ như xoa dịu đi cơn đau kia. Nó thấy hắn làm vậy liền ngoan ngoãn nhắm mắt tựa vào ngực hắn mà ngủ thiếp đi
- Xin chào quý khách, chúng tôi ở bên bộ phận tiếp viên xin thông báo. Còn mười lăm phút nữa chuyến bay đi từ Italia về Việt Nam sẽ hạ cánh, quý khách vui lòng kiểm tra lại hành lí và thắt dây an toàn để cơ trưởng của chúng tôi thực hiện việc hạ cánh. Xin cảm ơn., nữ tiếp viên thông báo trên loa làm nó tỉnh ngủ hẳn, dụi dụi mắt mơ màng ngóc đầu nhìn hắn đang nhắm mắt kia, nó nhìn hắn đến say mê đến ngây dại, hắn đã mở mắt ra nhìn nó mà nó cũng không hay biết.
- Xin quý khách vui lòng thắt dây an toàn., nữ tiếp viên điệu đà, uyển chuyển phá tan bầu không khí kì quái giữa nó và hắn
Nó rời mắt khỏi khuôn mặt hắn rồi ho khan hai tiếng, nó thầm tự trách mình ngàn vạn lần cái tội mê trai, mà mê ai không mê lại mê cái tên mặt so với băng chỉ có hơn chứ không kém này. Ngại ngùng nó nhìn cô nữ tiếp viên gật đầu ngụ ý là đã làm rồi
- Vị tiểu thư này, tôi nghĩ cô nên chuyển sang ngồi bên này để thắt dây an toàn, ngồi như vầy sẽ không an toàn đâu., tiếp viên nữ nở nụ cười chuyên nghiệp từ tốn nói với nó, tay chỉ sang chỗ ngồi ở phía dãy bên kia. Nó quay sang nhìn hắn rồi lại nhìn cô ta rồi lại nhìn hắn, cứ như vậy nó làm được khoảng chục vòng liền nghe tiếng the thé từ phía sau truyền đến
- Nhã Di, tôi đã nói với cô rồi đây là khu khách VIP cô không cần nói gì hết chỉ cần làm theo yêu cầu của khách là được., một mụ đàn bà ỏng a ỏng ẹo bước đến gần cô ta chanh chua la mắng rồi quay sang phía hắn cùng nó ẻo lả nhỏ nhẹ nói
- Xin lỗi thiếu gia cùng tiểu thư, cô ấy là người mới không hiểu biết hết mong thiếu gia cùng tiểu thư thông cảm
Nó từ chối cho ý kiến, ngã vào vòng tay hắn nằm im trong đó mấy chuyện này giao lại cho hắn. Nguyên nhân từ hắn mà ra thì chính hắn phải là người giải quyết chứ, nó cảm thấy mình không có liên quan. Ánh mắt hai người kia trước tiếp bỏ qua nó đi thẳng đến mặt hắn mà chiếu.
- Đi đi., môi bạc hé mở nói đúng hai từ rồi lặng yên, hơi lạnh từ hai từ đó không ngừng lan tỏa ra khắp khoang khách VIP này. Cả hai người kia không hẹn mà cùng nhìn nó tóe lửa, nó dở khóc dở cười với mấy người này, nó đã làm gì đâu sao thù nó chi vậy
Máy bay hạ cánh hắn vẫn duy trì cùng nó tư thế "hoa đã có chủ", tích cực gần hết mức, nó thấy vậy lại phiền mãi không thôi, hắn mặt lạnh không sợ bị chíu thủng nhưng nó sợ nha. Có dùng cách nào cũng không thoát ra được, cánh tay hắn cứ như xích sắt đang trói nó lại mà nó không cách nào thoát ra được.
- Anh buông ra ngay., mặt nó lạnh đi chậm rãi nói từ chữ với hắn, chữ nào cũng hết sức nhấn mạnh hết sức nghiến răng hăm dọa hắn. Nhưng khổ nổi, hắn là ai chứ, hắn vì cái gì phải sợ nó, không thả tay ra.