Từ sau khi Alpha tỉnh lại, hắn vẫn luôn ngẩn người.
Y tá đẩy cửa bước vào, nhìn chàng trai anh tuấn khí chất ôn hòa xuất thần ngồi ở trên giường, mặt nhịn không được có chút đỏ.
Bệnh nhân đẹp trai thì có ai mà không thích chứ.
Có điều trong lòng tất cả các bác sĩ và y tá ở đây đều biết, người đàn ông ở phòng vip 2 này có một Omega rất si tình luôn bảo vệ hắn.
Omega cũng là một mỹ nhân vô cùng đẹp.
Lần đầu tiên y tới bệnh viện này, tất cả các nhân viên y tế đều bàn tán sôi nổi về vẻ ngoài xinh đẹp của y.
Y tá thấy Alpha đã tỉnh, lập tức thông báo tới Omega ở bên kia.
Đáng tiếc người tiếp điện thoại là thư ký, không thể nghe được giọng nói êm tai của đại mỹ nhân.
Ai cũng không ngờ được, vị Alpha này vậy mà lại mất trí nhớ.
Khi đối phương dùng ánh mắt dịu dàng lại nghiêm túc, dò hỏi y tá bản thân mình là ai, y tá quả thực chịu không nổi ánh mắt muốn mạng này.
Làm sao mà người nọ lại có thể phóng điện bừa bãi như vậy chứ?
Khi Omega đẩy cửa bước vào, đập vào mắt y chính là hình ảnh Alpha đang tán tỉnh nữ y tá.
Y khẽ nhướng lông mày, môi hơi mím lại.
Trong nháy mắt, khắp căn phòng đều tràn ngập tin tức tố sắc nhọn lại lạnh băng, y là Omega cấp S.
Vòng bảo vệ* bình thường không thể khống chế hoàn toàn tin tức tố của y.
(*Vòng bảo vệ đeo ở cổ dành cho Omega dùng để che đi mùi tin tức tố và bảo vệ tuyến thể nếu Omega bị tấn công)
Alpha cũng vì thế mà ngẩng đầu hướng tới nơi phát ra tin tức tố không có ý tốt đó, nhanh chóng phát hiện một Omega đang đứng ở cửa.
Omega là con lai, hấp dẫn nhất trên người y, chính là đôi mắt màu xanh lục tựa như ngọc bích.
Mái tóc xoăn đen dài, ánh mắt sâu thẳm, môi mỏng bạc màu, cả người đều trông có chút u ám.
Nhưng quả thật là một người đẹp hiếm có.
Mỹ nhân đi tới mép giường, nhìn nữ y tá vì ảnh hưởng bởi tin tức tố y phóng ra mà sắc mặt trắng bệch: “Xin hỏi có thể cho hai chúng tôi ở riêng một lát được không?”
Tuy giọng nói là nho nhã lễ độ, nhưng lại tồn tại một áp lực mạnh mẽ không thể chống lại.
Y tá lập tức ra ngoài, Omega thu hồi tin tức tố.
Y nhìn thấy Alpha đang chăm chú vào đôi mắt của mình, khoé miệng lập tức lộ ra tươi cười.
Trước sự kinh hãi của Alpha, trong nháy mắt Omega đã leo lên giường của một người xa lạ.
Ít nhất đối với Alpha bị mất trí nhớ mà nói, bọn họ hiện tại là người xa lạ.
Omega tóc xoăn tràn ngập tin tức tố tuyệt diệu, đôi môi mềm mại, ái muội hôn một cái trên cằm hắn.
Y dùng ánh mắt ấm ức lại tủi thân, nhìn Alpha: “Cuối cùng thì em cũng tỉnh rồi.”
Alpha sửng sốt, Omega trên người không còn dáng vẻ cao ngạo lạnh lùng như lúc đứng ở cửa.
Y ở trong lồng ngực Alpha, gần như hóa thành một hồ nước xuân.
Không, Alpha cẩn thận đánh giá đôi bích ngọc, trong lòng có một loại cảm giác kỳ lạ không thể giải thích được, loại hình tượng như vậy, hoàn toàn không phù hợp với Omega trước mặt này chút nào, y hẳn nên giống như loài rắn, mỹ mạo mê người, tâm địa ngoan độc.
Dường như cảm nhận được nghi hoặc và không tin trong ánh mắt của Alpha, Omega lại chậm rì rì ngồi dậy.
Y cởi áo bệnh nhân của Alpha ra, kéo tới tận bụng dưới.
Trên hông Alpha, có xăm một chữ.
Omega cười khanh khách nhìn Alpha: “Tôi là Lệ Ngạn Thư.”
Đầu ngón tay y cọ qua hông Alpha, vuốt ve chữ “Thư” trên người hắn.
Xúc cảm ngón tay áp lên da thịt tràn ngập khiêu khích ái muội.
Khiến Alpha cho dù đã mất trí nhớ, cũng có thể cảm nhận được giữa mình và người này nhất định không phải là loại quan hệ bình thường.
Thậm chí, trong đầu hắn còn hiện lên một hình ảnh.
Thời điểm Omega bị thâm nhập từ đằng sau, trên mông có hai nốt ruồi son đối xứng nhau.
Theo va chạm mà trên dưới đong đưa, trông rất bắt mắt.
Sẽ không ai có thể ngờ được bọn họ là anh em.
Cả hai lớn lên đến một chút cũng không giống nhau.
Người ở bệnh viện không biết.
Alpha đã mất trí nhớ.
Càng không thể biết được.