Lệ Ngạn Thư theo họ mẹ, được sinh ra bởi tình nhân trước khi kết hôn của Tạ Hữu Thư.
Tạ Hữu Thư không biết đứa nhỏ này tồn tại, sau này nhận ra cũng là do mẹ của Lệ Ngạn Thư qua đời vì bệnh tật.
Ông không muốn để cho huyết mạch Tạ gia lưu lạc bên ngoài, nên mang y về nhà.
Lần đầu tiên Lệ Ngạn Thư nhìn thấy Tạ Khởi, là khi hắn vẫn còn là một đứa bé mới lên năm.
Mẹ Tạ Khởi do khó sinh mà qua đời, Tạ Hữu Thư lại không thường xuyên trở về nhà.
So với bảo mẫu, hắn càng thân thiết với người anh trai này hơn.
Lệ Ngạn Thư chăm sóc chế độ ăn uống và cuộc sống hằng ngày cho Tạ Khởi, đồng thời phụ trách luôn cả nhu cầu tình cảm của đối phương.
Gần như phóng túng mà nuôi hắn lớn.
Nhưng cũng không bởi vậy mà Tạ Khởi bị nuôi thành một thứ phế vật, ngược lại sau khi trưởng thành, hắn có tính cách ôn hòa, thành tích xuất sắc, vẻ ngoài anh tuấn.
Tất cả đều thập phần hoàn mỹ, nhưng loại hoàn mỹ này lại khiến Lệ Ngạn Thư cảm thấy lo lắng.
Chỉ đến khi y phát hiện bản thân lại là đối tượng trong mộng của Tạ Khởi, loại lo lắng này liền biến mất không còn chút gì.
Lệ Ngạn Thư biết bản thân lớn lên rất đẹp, hai mươi tuổi y đã vào công ty, vì vẻ bề ngoài này mà khiến y dính không ít phiền phức.
Cũng may tất cả đều rõ ràng, tuy rằng bên ngoài nói y là con nuôi của Tạ gia, nhưng chảy trong xương cốt y là dòng máu của nhà họ Tạ, không có ai thật sự dám động đến y.
Chỉ là trong lòng tất cả mọi người đều hiểu rõ mà không nói ra sự thật, duy nhất chỉ có một mình Tạ Khởi là không biết.
Lệ Ngạn Thư cũng không muốn cho hắn biết, nếu không, sự ái mộ của hắn đối với y là một lợi thế kia, sẽ tức khắc tan thành mây khói.
Y hưởng thụ ánh mắt Tạ Khởi chăm chú nhìn mình, thỉnh thoảng sẽ đáp lại nhiệt tình của đối phương.
Xoa tóc và vành tai khi ôm, dịu dàng chăm chú và mỉm cười, thời cơ chiếm hữu thích hợp.
Y sẽ tịch thu thư tình Tạ Khởi nhận được, trầm mặt xuống khi hắn về nhà quá muộn.
Gần như người lớn quản giáo trẻ nhỏ, nhưng cố làm lộ ra một cỗ cảm xúc vừa ái muội lại đặc biệt không nên có giữa anh em với nhau.
Tạ Khởi thuở còn mới chớm biết yêu, rất nhanh đã hãm sâu vào trong thứ mật ngọt này.
Nhưng bởi vì hai người có mối quan hệ anh em nuôi, hắn lại chậm chạp không dám vượt qua giới hạn với Lệ Ngạn Thư.
Ngược lại là y cảm thấy không kiên nhẫn nổi, chỉ là quan hệ anh em nuôi mà thôi, Tạ Khởi cũng sợ đầu sợ đuôi.
Nếu hắn biết bọn họ là anh em ruột, chắc chắn càng không thể duy trì sự ái mộ đối với y của hiện tại.
Đặc biệt là sau khi y phân hoá thành Omega, chuyện kế thừa tài sản, càng trở thành một thứ xa xôi không thể với tới.
Tại sao? Dựa vào cái gì y là Omega, Tạ Khởi lại là Alpha?
Y muốn trở thành thứ mà dây tơ hồng* phải phụ thuộc, bởi vì tin tức tố của Alpha có thể tùy ý chi phối người khác, mà Tạ Khởi còn là một Alpha ưu tú hiếm có khó tìm.
(*Thố ti hoa: gọi chung là loài thực vật ký sinh, không có rễ và lá nên không thể sinh tồn độc lập, phải phụ thuộc vào vật chủ, giống như dây tơ hồng phải tranh nhau chất dinh dưỡng trên thân cây để tồn tại. Ở đây tác giả đang ám chỉ Omega là dây tơ hồng, giới tính này có khả năng bị chi phối bởi tin tức tố của “thân cây” Alpha)
Cùng một huyết thống, y lại chỉ là một đứa con hoang không được thừa nhận, mà Tạ Khởi sinh ra cái gì cũng có, hiện giờ đến cả vóc dáng cũng đều ưu việt hơn y.
Khi Tạ Khởi biết kết quả phân hoá của Lệ Ngạn Thư, ánh mắt sáng ngời của hắn đã hóa thành một thanh kiếm sắc nhọn đâm vào trái tim y.
Là Omega thì đáng vui mừng như vậy sao? Trong khoảnh khắc đó, Lệ Ngạn Thư gần như căm hận Tạ Khởi.
Y biết trái tim của hắn ở trong tay mình, tùy ý đùa nghịch một chút cũng có thể khiến Tạ Khởi tan nát cõi lòng.
Nhưng trước khi sản nghiệp của Tạ gia hoàn toàn nằm trong tay, tất cả đều còn cần nhẫn nại.
Mối quan hệ của hai người có sự thay đổi là khi Tạ Khởi bước vào kỳ phát tình đầu tiên.
Lúc hắn tỉnh lại sau khoảng thời gian dài của kỳ phát tình, phát hiện trong lồng ngực mình ôm một thân thể, là Omega mà chỉ khi ở trong mộng hắn mới dám mạo phạm.
Mái tóc đen dài của Omega xõa tán loạn trên tấm lưng tràn ngập dấu hôn đỏ chót, còn vòng eo thì chi chít vết tay xanh tím.
Bằng chứng cho tội lỗi của Tạ Khởi vẫn còn lưu lại ở trên người Lệ Ngạn Thư, theo chuyển động cơ thể của y mà thay đổi hình dạng.
Lệ Ngạn Thư khó khăn di chuyển bàn tay trắng nõn, ấn ấn lên bụng nhỏ của Tạ Khởi.
“Tiểu súc sinh, đừng làm nữa!”
Đây là lần đầu tiên y quát Tạ Khởi như vậy, không hiểu sao mà lại làm vành tai hắn phiếm hồng, chứng cứ phạm tội càng thêm nhiều càng thêm tàn nhẫn.
Cơn dày vò kéo dài khiến Lệ Ngạn Thư mở trừng hai mắt, chỉ hận không thể nhanh chóng bẻ gãy phía dưới của Alpha.