Hắn,đầu dựa vào giá sách,chân vắt qua một bên nhún vai nhìn nó rồi cầm đại cuốn sách nào đó đọc.
Gã chạy lên vác vai nó thì thấy hắn đang đứng đó. Giật mình nhìn sang. Không phải cha già này nghe chuyện nãy giờ mình với con Nhật nói chuyện đấy chứ. Gã nuốt nước bọt lắp bắp.
-"Tớ...muốn nói chuyện với Quân một lát."-Nó nhìn sang gã nói.
Gã xỏ tay vào túi quần đi ra trước cửa.
Vừa ra chỗ ban nãy,gã không thấy bóng dáng của em và nhóc đâu.
-"Không biết hai đứa kia đâu rồi nhỉ?"-Gã gãi đầu bù xù nhìn ra cửa thấy một thằng nhỏ con đang bạt tai hai đứa em kia. Đã thế còn có hai cô bé đứng cạnh cười mỉm nhìn nữa chứ. Bộ thằng nhãi đấy đang định làm trò hề cho hai con bé kia coi đấy hả? Đúng là thể hiện trước mặt con gái mà.
..................
Nó với hắn chọn chỗ nào đó ngồi nào đó vắng vẻ,không ai lui đến. Hai ly cafe nóng bây giờ là thứ tốt nhất cho cả hai.
Nó hai tay cầm lấy ly cafe từ hắn. Thổi nhẹ nhàng,từ từ nâng cốc lên thưởng thức hương vị đắng của cafe.
Hắn ngồi đối diện chống cằm nhìn nó.Hắn đang ngắm khuôn mặt của nó, khuôn mặt của người con gái lần đầu tiên dám khiêu khích mình và cả cùng mình chia sẽ bên nhau ngoài anh và chàng.
-"Cậu...."-Nó ấp úng đặt ly cafe xuống,không dám đối mặt với hắn.
Hắn cười ôn nhu (lần đầu cười như thế >_
Nó đỏ mặt ngước lên nhìn hắn đang xoa đầu mình,nhanh chóng hấc tay hắn ra. Bộ hắn ta nghĩ mình là con nít hay sao mà cứ xoa đầu vậy hả? Sao không xoa đầu con nhỏ hôn phu tương lai kia đi. Đúng là...
-"Cậu..."-Lần này khác lần trước,nó hét lên.
-.....-Hắn vẫn không trả lời,chống cằm bằng hai tay nhìn nó.
Nó liếc nhìn hắn đang cố tình chọc tức mình. Mình đang cố nói vào trọng điểm nhưng thằng cha này cứ thích gây sự chú ý vậy nhỉ? Bộ mày tưởng mày đẹp trai là có giá à...thật là...sao dễ cho bạt tai ghê.
-"Cậu..."-Nó cố kiềm nén cơn tức nói nhẹ với hắn.
Hắn nhắm mắt lại nghe nó đang định nói gì. Nhờ mình đứng đó mà được hai lợi ích. Thứ nhất là biết lí do vì sao nó giả trai. Thứ hai là được ngồi cạnh nó mà chỉ có hai người. Mình đúng là được là trời thương mà. Muahahaha....!!
-"Cậu..."-Lại là "cậu" từ miệng nó.
Hắn mở mắt ra,ghé tai vào mặt nó.
-"Có gì thì nói đi. Sao cứ gọi tớ hoài vậy?!"
Nó ưỡn người ra sau,vòng tay trước ngực nhìn hắn. Hay thằng này không nghe gì ta? Có thể lắm chứ. Thằng khốn này không nghe gì hết mới tỏ thái độ thế đấy. Lỡ may hắn không biết mà mình nói ra cái xong luôn. Rồi mọi người sẽ nhìn mình như thế nào? Ôi đệch.... Chắc chắn thể nào cũng....
Trí tưởng tượng hư cấu hiện lên trong đầu nó. Mấy cái bản mặt của mấy bà điệu trong lớp ồ lên cùng ánh mắt soi mói của mấy chàng bên cạnh. Đặc biệt là bà điệu.
"Lam Minh Nhật là con gái sao? Không thể nào."
"Lam Minh Nhật là con gái mà từ trước đến nay yêu thầm anh ta sao. Ô mai chuối!!!"
"Đậu má nó chứ....Vậy từ trước đến giờ mình đi ganh với đứa con gái giả trai sao?!"
"Bây giờ phải gọi là cô hay bà sao."
"Thật uổng công. Đẹp vậy mà... Men vậy mà."
Và còn quan trọng hơn nữa.
"Lí do nó giả trai là gì?"
"Con của tập đoàn họ Lam sao?"
"A...vậy mình cô ta ở chung với năm anh kia sao? Đờ mờ!!"
"Một nữ và năm nam."
(@[email protected])
Đầu nó chóng mặt,quay cuồng. Đôi khi cuộc sống,nó không như cuộc đời. Nghĩ đến thôi là đủ nôn ra cả thau rồi. Đúng! Phải nên thận trọng. Lỡ may hắn không biết thì sao.
Hắn nhịn cười với bản mặt nó tếu tếu đang suy nghĩ trong lòng. Chắc chắn cô nương đang nghĩ mình có biết không đây. Nhưng đã đến nước này rồi mà không nói. Biết đâu nói ra lại tốt cho cả hai không nhỉ?
Nó "è hèm..." Sửa lại giọng mình đang định chuyển chủ đề thì hắn nhanh chân hơn đã không cho nó đánh lạc hướng.
-"Tớ...biết cậu là con gái lâu rồi."