Cả nhóm đến ngồi chờ bà Mười xiteen ra với đĩa trái cây cùng mấy lon nước ngọt.
-"Ưm...sao không thấy bé Hoà và thằng Long đâu nhỉ?"-Chàng nhớ đến hai đứa hỏi ngay.
-"Ờ ha...chắc đang học."-Cô cong môi ăn trái cây.
-"Nhìn hai đứa đấy cũng hợp quá nhỉ?"-Gã bỉu môi.
Nhắc đến đây làm nàng nhớ lại ánh mắt hôm qua mà Hoàng Minh Long nhìn Thái Mỹ Hoà. Có khi nào em ấy đang để ý đến bé đó không nhỉ?
-"Em nghĩ nên tác hợp cho hai người bọn họ."-Câu nói sáng suốt em nhận được tràn vỗ tay giòn giả của mọi phía.
-"Ý kiến không tồi."-Nhỏ xoa cằm gật đầu nhìn em.
Anh ôm đống đồ ăn vặt đến ngồi cạnh nàng.
-"Nhưng nhìn thằng bé đấy có vẻ ít nói còn con nhỏ Hoà thì dịu đang,hiền hậu quá."
-"Thế mới là em tớ."-Cô cười tít mắt làm mọi người cười lên.
-"Nhưng liệu Hoàng Minh Long có đối xử tốt cưới Thái Mỹ Hoà không?"-Nó nãy giờ mới lên tiếng.
Cũng may là nó ngồi giữa nhóc và hắn đang gây chiến với nhau bằng ánh mắt sát thủ. Không hiểu sao người ác cảm cứ liên tục đến vậy nhỉ?
-"Còn phải xem ý định thằng nhóc ấy có muốn Thái Mỹ Hoà là bạn gái không?"-Gã là người suy tính luôn cẩn thận.
Cả đám ngồi chụm lại gật đầu. Ý định bây giờ là nên tìm hiểu hai đứa ấy có ý định kiếm bạn gái hay bạn trai không?
-"A."-Nàng tự nhiên nãy lên ý định gì đó cầm điện thoại ra đặt ở chính giữa.
Lập tức hình ảnh hot của ngày hôm qua hiện lên. Hắn với nó hả mồm lớn đến nổi muỗi đậu trên môi >.
-"Ha...ha...ha.."-Gã nhìn cả bọn cười toe toét đáng bị ăn đấm hội đồng.
-"Ơ...mày con ghê gớm hơn đấy."-Nàng mở sang ghi âm.
Giọng nói quen thuộc của gã vang lên.
[Em yêu à... Em có đồng ý làm người yêu của anh không? Anh hứa sẽ chở che,bảo vệ em suốt cuộc đời.]
[Em không tin ư? Vì sao anh yêu em vậy sao? Vì anh đã dành trọn trái tim này cho em rồi]
-"Á...há...há."-Hắn ôm bụng cười với mấy câu nói sến kia. Anh sẽ chở che,bảo vệ. Thật mắc cười. Đúng là tình yêu làm người ta mù quáng.
Gã bẻ mặt lấy mũ che hết khuôn mặt không dám nhìn ai.
-"Nguyễn Minh Phong...đã nhận ảnh."-Nàng cười hí mắt gửi ảnh qua Facebook cho nhỏ.
-"Ơ...đệch."-Nhỏ nhếch nữa môi dơ bạt tai lên doạ nàng.
Anh đang cười liền ngừng lại ngước lên nhìn nhỏ. Nhớ đến lời vị điều tra kia nói. Cô gái ấy bằng tuổi mình,họ tên là Nguyễn Minh Phong. Không lí nào lại là nhỏ.
Anh đặt ly nước xuống bàn,vòng tay trước ngực nhìn nhỏ. Cô gái đính hôn ấy có người em sinh đôi nhưng bị thất lạc.
Vậy không còn nghi ngờ gì nữa. Nguyễn Minh Phong chính là cô gái ấy. Oh my god!
Anh cười nhẹ nhìn nhỏ.
Nguyễn Minh Phong là vợ sẽ đính ước nhưng vợ đính hôn sẽ là Hoàng Minh Thụy.
Mặc kệ nhỏ là gái giả trai nhưng điều anh quan tâm là nàng.
Anh quay sang nhìn nàng đang cười toe với mọi người. Mặt đỏ lên. Cô ấy thật đáng yêu.
Nàng quay sang nhìn anh đang tròn mắt nhìn mình. Đánh một bạt tai nhẹ lên đầu.
-"Nhìn cái gì mà nhìn."
-"Ha...ha...ha.."-Mọi người lại được thêm một vố cười lớn.
Trong khi...
Giám thị toát mồ hôi với cánh cửa dày của nhà vệ sinh. Bị gì mà không mở ra được vậy. Chắc chắn có ai đó bên ngoài chọc rồi. Không ai khác là mấy đứa kia. Tôi mà ra được là lên phòng ở luôn nha con.
-"Mở cửa."
"XIN ĐỪNG LÀM PHIỀN." >..
.........................
Suốt hàng tiếng trong lớp mà Thái Mỹ Hoà tưởng chừng như mình đang mắc kẹt bên cạnh con sư tử đang ngủ yên giấc trong vài năm. Chỉ cần rục rịch nhẹ là con sử tử sẽ nuốt chửng mình ngay. Thái Mỹ sợ hãi nhìn Hoàng Minh Long đang nằm ngủ gật dưới bàn. Vì là cuối kì nên cũng chẳng có gì học.
Thái Mỹ Hoà ngồi ngắm kĩ khuôn mặt của Hoàng Minh Long đang nhắm mắt. Nhìn anh ấy thật đẹp,thật ấm áp nhưng sao lại lạnh lùng và đáng sợ.
Có khi nào anh ấy đang giữ một vết thương nào đó sâu thẳm không? Thái Mỹ Hoà dơ tay lơ lửng giữa không trung định đặt lên mặt nhóc.
Chỉ lơ lửng thôi. Nhóc đã nắm trọn bàn tay nhỏ nhắn của nhỏ,kéo xuống dưới.
Tay xiết chặt tay làm nhỏ ngừng thở,ngước lên nhìn nhóc. Tại sao lại như vậy?
-"Tôi...sẽ không buông tay em ra đâu."
-"Cậu.."
-"Nên nhớ là từ nay chỉ ở bên tôi thôi. Từ nay em sẽ bị tôi khoá chặt."