Vậy mà tôi ở đây cũng được tháng rồi.
Thời gian đúng là trôi qua nhanh thật, thoáng một cái đã đến mùa đông rồi.
Sống ở đây cũng tốt, rất yên ổn và vô tư, hình dạng của một đứa trẻ đúng là không tồi, được mọi người quan tâm, nhất là Nguyệt Ly tỷ tỷ.
Tôi gần như sắp quên đi bản thân là một người hiện đại đến từ thế giới bận rộn rồi.
Cảm giác như mình là một phần ở nơi đây rồi.
Thật muốn như vầy mãi, sáng thì đi hóng gió, đọc vài quyển sách, trưa thì thưởng thức mỹ vị cùng với phong cảnh hữu tình, chiều thì cùng Nguyệt Ly tỷ tỷ đi chơi, đến bờ hồ, suối, thác nước.
Cuộc sống không có internet này cũng không quá tồi, mỗi thứ đều trải nghiệm đủ, và quan trọng nhất là tôi được là chính tôi, không phải gò bó bởi sự thục nữ mà gia đình từng mong muốn nữa.
Nhà họ Hạ đối với tôi rất tốt, nhất là Hạ phu nhân.
Tuy là họ vẫn còn vài phần bí ẩn và khó hiểu nhưng mà không sao, tôi có thể sống vui vẻ an yên là được.
Thỉnh thoảng thì làm nhiệm vụ mà tiểu hệ thống giao, cũng không có gì lớn chỉ cần giúp đỡ người khác tồi tạo thiện cảm là được.
Bò Viên Xương Ống, cảm ơn cậu đã tạo ra thế giới xinh đẹp này!
[ Nhiệm vụ quan trọng : Tham gia Phục Linh đại hội, hoàn thành đại hội + .
Chúc quý khách thành công!]
" Phục Linh đại hội?! Hình như có nghe qua ở đâu đó rồi...!Đúng rồi, Nguyệt Ly từng nói qua.
Đi hỏi tỷ ấy là tốt nhất.
Tiểu hệ thống tuy tốt bụng nhưng mỗi lần hỏi vẫn tốn điểm để trao đổi...haizzz.
Tự thân vận động vậy! Vừa hay muốn gặp tỷ ấy." - Giản Sơ Mạn đang nằm trong phòng nghỉ ngơi vừa nhìn thấy thông báo liền động não nghĩ rồi vội chạy đi.
Dáng người trẻ con nhỏ bé chạy ra khỏi phòng với vẻ mặt hớn hở.
Cô chạy ra khỏi trang viên rộng lớn đến một cánh rừng, tiếng suối róc rách phong cảnh tươi đẹp.
Mấy vị ca ca tỷ tỷ mặc bạch y của bổn gia đang tích cực tập luyện.
Tinh thần nhiệt huyết, ai ai vũng chuyên tâm.
Tuy nói là ca ca tỷ tỷ, nhưng những người ở đây lớn nhất cũng chỉ mới tuổi, còn lại đều là mấy người từ hay gì đó đổ lên.
" Nguyệt Ly tỷ tỷ, trưởng sư huynh! Mọi người luyện xong chưa, nói chuyện với muội đi." - Giản Sơ Mạn vừa chạy đến nhìn thấy liền vui vẻ gọi.
" Tiểu nha đầu đến rồi, xem ra đã là giờ Thân.
Chúng ta tập đến đây thôi, ngày mai tiếp tục cố gắng.
Hôm nay làm tốt lắm, mọi người vất vả rồi." - Trưởng sư huynh vừa nghe tiếng Giản Sơ Mạn gọi liền cho mọi người dừng lại.
Giờ Thân: đến giờ chiều.
" Vâng trưởng sư huynh!" - Những người xung quanh đáp rồi ai nấy giải tán kiếm chỗ nghỉ ngơi.
Nguyệt Ly và trưởng sư huynh vui vẻ tiến đến chỗ Giản Sơ Mạn: " Tiểu Sơ Mạn! Hôm nay đến sớm như vậy có gì vui sao? Hay là nhớ tỷ tỷ và sư huynh rồi?" - Nguyệt Ly cười hiền dịu như hoa xoa đầu Giản Sơ Mạn nói.
Thật ấm áp...: " Có! Ta rất nhiều chuyện muốn nói với Nguyệt Ly tỷ tỷ và trưởng sư huynh." - Giản Sơ Mạn vui vẻ tươi cười đáp lại.
" Aiyo ay.
Tiểu nha đầu này lanh lợi quá nhỉ.
Gọi trưởng sư huynh thân thiết như vậy, không sợ sau này tu luyện sẽ bị bổn gia chê cười sao?" - Trưởng sư huynh lấy cớ chọc ghẹo.
" Không sợ! Hạ gia vẫn chưa có người đồng lứa với ta.
Ta là út rồi, bọn họ không nỡ trách ta đâu!" - Giản Sơ Mạn liền nhanh nhạy đáp.
Đâu phải ai mình cũng sẽ gọi dễ dàng như vậy, ở đây mình cũng gặp qua vài dòng họ rồi, Giang gia là tốt nhất.
Còn mấy gia tộc khác, một chút cũng không để ý tôi.
Mà nếu sau này có bị người của Hạ gia mắng cũng không sao, về thân phận thì mình không phải trực hệ, còn về tâm tư thì là do trưởng sư huynh của tôi quá đẹp trai.
Ngoại hình tiêu soái, hành động quyết đoán, tính cách hòa đồng thẳng thắn nhưng đôi lúc cũng hơi háo thắng.
Mà không sao, dù gì thì huynh ấy cũng rất giỏi.
Là đồ đệ cưng của Giang gia, đến Tam tiểu thư của dòng họ còn phải chịu thua về độ được sủng ái nữa là.
Trưởng sư huynh của chúng tôi, Giang Thành.
Ngoài bạch y ca ca ra thì nhan sắc của huynh không kém cạnh ai đâu.
" Được rồi! Tiểu nha đầu, muội muốn hỏi bọn ta chuyện gì?" - Nguyệt Ly cùng Giang Thành ngồi xuống bên cạnh cô, nhẹ nhàng hỏi.
" Ờm...!Ta cũng không biết rõ, nhưng mà ta nghe nói sắp tới ở đây sẽ tổ chức Phục Linh đại hội, đó là cái gì vậy? Hai người kể ta nghe với!" - Giản Sơ Mạn thành thật hỏi.
" Tiểu nha đầu, muội quan tâm đến cái đó làm gì?" - Trưởng sư huynh có chút ngạc nhiên hỏi.
" Bởi cảm thấy nó rất náo nhiệt đó!" - Giản Sơ Mạn lập tức đáp lại.
" Cũng không có gì phải giấu.
Phục Linh đại hội chính là một trong các kì tuyển chọn vô cùng quan trọng của bách giới tu tiên.
Muội mới tuổi nên có lẽ chưa có ai nói với muội nhiều về mấy thứ này.
Bọn ta từ năm tuổi mới được học và tập luyện, cũng chỉ là để chuẩn bị cho việc này." - Trưởng sư huynh suy nghĩ rồi nằm ngửa ra tựa lưng nghỉ ngơi nói.
" Tuyển chọn?!!" - Giản Sơ Mạn vẫn còn ngơ ngác hỏi.
" Là như vầy.
Muội biết đó, Yên Nam là một đất nước hùng mạnh và rất kính trọng tiên phái.
Có phái chính, nhưng có hai phái mạnh nhất trấn thủ ở kinh đô là An Dương phái của Tiết gia và Phục Linh phái của Hạ gia.
Nói đúng hơn là ngọn núi phía sau phần đất của Tiết gia và Hạ gia là hai nơi tu luyện của nhiều tiên nhân từ lâu đời, hai bên đều có mối quan hệ mật thiết với nhau.
Nhưng mà ta nghe nói quan hệ của Hạ gia và Tiết gia mấy năm nay không tốt.
Tu tiên mà, phái có tiên nhân đắc đạo, nền tảng vững chắc thì càng lớn mạnh, nước ta lại rất tôn trọng và đề cao tiên nhân.
Vì vậy con cháu các gia tộc đều muốn đến học tập.
Nhưng mà được chọn để đi tiếp thì chỉ có một số ít trong số đó thôi.
Phục Linh đại hội chính là một kì khảo nghiệm để chọn lọc ra.
Đây là một kỳ rất quan trọng ở giai đoạn đầu của Phục Linh Sơn phái chúng ta.
Sau này muội lớn cũng sẽ được học và thi qua thôi.
Chỉ là lúc đó các ca ca tỷ tỷ đã đi xa rồi." - Mấy ca ca tỷ tỷ khác thay nhau nói.
" Vẫn chưa rõ lắm về đại hội lần này.
nhưng mà mọi người cố gắng.
Chúng ta tuy còn nhỏ nhưng vẫn là đang đại diện cho thể diện của Giang gia.
Mọi người phải cố hết sức đấy.
tuần nữa chúng ta sẽ làm cho bách gia lóe mắt với năng lực của chúng ta!" - Trưởng sư huynh hùng hồn nói.
" Giang gia...giang gia...giang gia...!" - Mấy đệ tử xung quanh liền hô lên.