Kuroko đang trên đường tới trường. Sau vụ vừa nãy, cô cảm thấy mình có vẻ hơi vô duyên khi rời đi như vầy. Liệu Akashi sẽ ổn chứ?
- Tet - chan, đợi em với! - Miu hớt hải chạy tới. Kuroko dừng lại. Nó mồ hôi nhễ nhại thở dốc
- Em ổn chứ? - Cô nhóc lo lắng hỏi.
- Mồ~ Tet - chan đi nhanh quá! - Nó phồng má bất mãn. Kuroko bụm miệng cười trước vẻ đáng yêu của con bé.
- Ukm. Chị xin lỗi. - Cô xoa đầu nó. Lúc ấy thì Murasakibara bước đến, trên tay là hai túi snack huyền thoại.
- Mura - chan~ - Nhỏ loli tóc đỏ kia vội chạy đến bên tên titan cao m kia. Đôi mắt long lanh nhìn hắn, tay xòe ra - Kẹo của Miu...
- Của Miu - chin. - Murasakibara đặt vào tay nó một thanh kẹo que bạc hà.
Yay! - Miu cười rạng rỡ. Murasakibara xoa đầu nó. Nhưng Kuroko thì đi mất rồi.
------------
Kise tay cầm điện thoại, gương mặt thờ ơ nhìn hàng loạt tin nhắn của người hâm mộ. Xung quanh, các nữ sinh bắn trái tim tung tóe về phía cậu nhưng Kise vẫn chẳng để tâm lắm. Bỗng, một thân ảnh quen thuộc lướt qua người cậu. Kise đơ một lúc rồi nhận ra người đó là Kuroko. Như chú cún tìm thấy chủ, mặc kệ cả hình tượng người mẫu của mình, Ki - chan lao đến ôm chầm lấy cô nhóc mà nũng nịu.
- Mồ ~ Kurokocchi~ Dạo này cậu hay bỏ rơi tớ lắm nha~
- Tớ xin lỗi Kise - kun. - Từ khi biến thành con gái thì Kuroko khác hẳn, không còn lạnh lùng với cậu nữa nên Kise rất chi là vui.
- Ya, vậy chiều nay đi Maji Burger với tớ nhé! Tớ bao cậu Vanilla Milkshake. - Kise hào hứng. Nhắc tới Vanilla Milkshake, hai mắt cô nhóc sáng rực lên. Kuroko gật đầu ngay tắp lự.
- A, Ki - chan, Tetsu - chan. Chào buổi sáng. - Cô nàng quản lí tóc hồng vui vẻ chạy đến. Theo sau hộ tống là "cục than" Aomine.
- Kise, Tetsu. Chào buổi sáng. Oáp.- Aomine ngáp ngắn ngáp dài. Đang ngủ thì bị bà chị Satsuki đánh thức. Thật tức chết mà.
- Momoi - san, Aomine - kun, chào buổi sáng. - Kuroko chào, khẽ cười.
- A, Kuroko, Kise, Momoi, Aomine. - Kia rồi. Cuối cùng cũng thấy Tsunderima nhà mình đến. Vật may mắn hôm nay là...
- Quạt giấy? - Cả bọn đơ.
- Đúng. - Động tác đẩy kính quen thuộc một lần nữa được show hàng.
- Oa, mọi người tập hợp đầy đủ rồi sao? - Giọng Miu vang lên. Tất cả quay lại. Hình ảnh một con nhỏ loli đang ngồi trên vai một tên titan cao m đập vào mắt làm cả lũ há hốc mồm á khẩu.
- Miucchi... - Kise nhìn cô nhóc.
- Vâng? - Miu nghiêng đầu.
- Murasakibara... Đang cõng người khác... ư...? - Kính của Midorima nứt vài đường.
- Chuyện lạ khó tin. - Momoi thán phục.
- Tôi đồng tình với bà Satsuki. - Aomine nuốt nước bọt. Hình như chỉ Kuroko thấy bình thường thôi hay sao í?
- Tại bên ngoài có nhiều thằng lolicon quá nên tớ mới cõng Miu - chin. Nếu Miu - chin mà có mệnh hệ gì thì các cậu biết Aka - chin sẽ làm gì rồi đấy. - Murasakibara bình thản đáp. Nhắc đến Akashi mới nhớ. Cậu ta đâu rồi nhỉ? Chưa đến sao?
- Sắp vào học rồi. Đi thôi. - Midorima đi trước. Miu được thả xuống đất rồi chạy vào lớp. Buổi học hôm nay bắt đầu mà không có đại Boss.
---------
Phòng câu lạc bộ.
Mọi người vẫn đang tập. Chỉ thiếu mỗi đội trưởng.
- Akashi chưa đến sao? - Nijimura - senpai hỏi Momoi.
- Vâng. Hôm nay không thấy cậu ấy đến. - Momoi đáp.
"Liệu Akashi có ổn không nhỉ?" - Kuroko nghĩ thầm. Cô đang rất lo cho anh.
- Tet - chan - Miu ló đầu vào.
- Miu. - Kuroko ngạc nhiên. Nó chạy vào.
- Nè, Tet - chan. Em có chuyện muốn nói. - Miu mặt buồn thiu
- Sao vậy? - Kuroko nghiêng đầu.
- Sei - nii.... Sẽ đính hôn với nhỏ Yumie đó. - Miu cúi mặt, hai tay run run. Kuroko sững người. Akashi... Sẽ đính hôn... Với cô gái tên Yumie đó sao?
- Vậy sao? Thế cho chị gửi lời chúc mừng tới cậu ấy nhé! - Kuroko cố tỏ ra vui vẻ nhưng thực chất cô đang rất buồn.
- Tet - chan... - Miu nhìn cô.
- Bây giờ chị phải sinh hoạt câu lạc bộ rồi. Hẹn gặp em sau. - Cô nhóc xoa đầu nó rồi bỏ vào. Miu đứng ngoài cửa một lúc rồi bỏ đi. Còn Kuroko, tâm trạng của cô đang rất rối loạn.
"Akashi Seijuro... Tôi... ghét cậu..."
Tan học, Kuroko đi thẳng về nhà chứ không ghé vào Maji nữa. Hiện tại, cô chả thiết làm gì, Vanilla Milkshake cũng không luôn. Chỉ vì nghe tin Akashi đính hôn mà cô buồn như vậy ư? Lẽ nào cô đã yêu anh - người con trai cao ngạo nhưng dịu dàng, người luôn coi mình là số một và... cũng là người cướp đi first kiss của cô.
- Akashi Seijuro... Từ giờ chắc tớ không thể gặp cậu nữa rồi... nhỉ? - Kuroko nằm lên giường, ngước nhìn trần nhà. Nước mắt bỗng rơi.
- À rế... Sao mình lại khóc chứ? - Cô nhóc vội lau nước mắt nhưng nó vẫn cứ rơi. Kuroko vào nhà tắm rửa mặt. Buồn có... Đau lòng có... Hận có... Chúng đều là những cảm xúc mà cô nhóc chưa từng biết đến và chính anh đã là người khiến cô có cảm giác này.
"Kính coong..."
Tiếng chuông cửa bất ngờ vang lên khiến Kuroko hơi giật mình. Cũng quá h rồi mà ai còn đến vậy?
- Vâng. Tôi ra đây. - Cô nhóc mở cửa. Cánh cửa vừa mở ra thì cũng là lúc Kuroko thấy sửng sốt. Là Miu. Tối thế này con bé đến đây làm gì?
- Miu, sao em lại đến đây? - Cô đưa nó vào nhà, pha sô cô la nóng cho nó uống, gặng hỏi.
- Tet - chan... - Miu sụt sùi, mắt rơm rớm
- Có chuyện gì vậy, Miu? - Kuroko ân cần hỏi nó.
- Hức... Sei - nii... Bị bắt đính hôn với ả Yumie đó...
- Em kể truyện này cho chị rồi mà. - Giọng cô nhóc tóc xanh hơi trầm.
- Nhưng... Từ giờ, ả sẽ được làm chủ nhà Akashi... và ả đuổi em ra khỏi nhà. - Miu nói đến đây thì òa khóc. Kuroko lặng người. Cô ôm lấy nó, vỗ về.
- Ngoan, ở lại đây với chị nha Miu. Đừng lo gì hết.
- Hức... Tet - chan... - Miu vẫn khóc. Kuroko sống mũi hơi cay cay. Hôm nay, cô khóc bao nhiêu lần rồi?
------------
Còn về nhà Akashi. Cả biệt thự đang loạn lên vì cô chủ nhỏ mất tích. Akashi đứng ngồi không yên. Anh lo cho cô em gái này và hiện tại đang rất nhớ cô nhóc tóc xanh kia. Nhưng do cái đính ước vớ vẩn ấy mà giờ, anh bị nhốt ở nhà.
- Cậu chủ, vẫn chưa thấy ạ! - Quản gia lau mồ hôi.
- Chết tiệt. - Akashi đập bàn tức tối.
- Anh yêu~ Muộn rồi đi ngủ thôi~ - Yumie trong bộ đồ ngủ bằng ren õng ẹo bước vào. Cô ả choàng tay qua cổ anh.
- Cút ra. - Anh quay lại đè cô ta xuống giường. Chiếc kéo đỏ trên tay dí sát vào cổ ả - Cô có tin tôi đâm chết cô không?
- Em... xin lỗi - Yumie hoảng hốt vội chạy đi, mặt tái mét. Rốt cuộc... con bé đi đâu rồi chứ?
----------- Time skip ----------
Sáng. Trời khá lạnh. Kuroko dậy sớm hơn bình thường để làm bữa sáng. Mọi hôm là cô đến trường ăn nhưng do có Miu ở lại nên cô nhóc phải vào bếp để nấu nướng.
- Xong rồi! - Kuroko reo lên phấn khởi. Sau phút cặm cụi trong bếp, cuối cùng thành phẩm cũng đã ra lò: Súp miso, cá nướng và bánh mì. Phần của cô nhóc có thêm sữa vanilla còn của Miu có cơm trứng, đề phòng cô bé không ăn được cá.
"Kẹt"
Kuroko đẩy cửa phòng. Miu vẫn còn đang ngủ. Nó cuộn tròn trong chăn ấm, hệt như một chú mèo con vậy. Kuroko lay lay con bé.
- Miu, sáng rồi. Dậy mau.
- Ưm... - Miu khẽ cau mày rồi mở mắt ra. - Chào buổi sáng Tet - chan.
- Chào buổi sáng. - Kuroko cố gắng không cười trước hình ảnh ngủ dậy của nó. Tóc vểnh lên như tai mèo, mắt lim dim, mặt đờ đẫn.
- Hahaha... - Cuối cùng thì người con gái tóc băng lam không nhịn nổi mà cười thành tiếng. Miu nghiêng đầu khó hiểu.
- Sao Tet - chan lại cười?
- Chị xin lỗi. Tại em ngủ dậy trông.... - Kuroko ôm bụng. Miu phồng má bất mãn. Tet - chan thật là...
_____
Sau khi đợi Miu đánh răng, rửa mặt, thay đồ thì cả hai chị em bắt đầu bữa sáng. So với bữa sáng nhà Akashi thì ở đây đơn giản hơn nhiều nhưng Miu không phải là người kén ăn nên ăn sáng như vầy là bình thường.
- Mời cả nhà ăn cơm. - Miu chắp tay rồi dùng đũa gắp ăn.
- Thế nào? - Kuroko hỏi.
- Ngon lắm! - Nó cười - Cảm ơn Tet - chan.
- Không có gì! - Kuroko cười hiền nhìn nó. - Mời cả nhà ăn cơm.
Bữa sáng ở nhà Kuroko đã diễn ra trong căn nhà nhỏ tràn ngập tiếng cười.
-------
Trái lại, biệt thự Akashi đang bị bao trùm bởi một bầu không khí cực kì u ám và nặng nề. Thủ phạm không ai khác chính là đại Boss Akashi Seijuro. Mãi vẫn không tìm thấy Miu đồng thời bị bắt ở nhà khiến anh tỏa ra sát khí gây chết người. Con ngươi bên trái chuyển thành màu vàng.
- Anh yêu, ăn chút đi. Con bé đó sẽ không tìm được đâu. - Yumie gắp thức ăn vào bát Akashi.
- Im miệng. Khốn nạn. Nếu không tìm ra tiểu thư thì đừng trách. - Akashi hất cái bát xuống sàn rồi bỏ về phòng thay đồng phục. Gia nhân trong nhà sợ hết hồn. Yumie gặm cái khăn, bực tức. Ả ném cái bát xuống đất khiến nó vỡ đôi.
- Thưa cô, làm ơn đừng có ném bát xuống. - Các cô hầu nói với giọng điệu khó chịu.
- Im ngay. Lũ hạ đẳng chúng mày thì làm gì có quyền cấm tao ném vỡ đồ đạc. Dọn đi nhanh lên bọn kia. Tch. - Yumie đứng khoanh tay. Tất cả gia nhân đều cảm thấy cô ta thật không xứng với thiếu gia. Họ thích cô bé tóc dài trước kia hơn. Vừa xinh, vừa ngoan, lại dịu dàng và lễ phép, còn giúp họ vài việc nữa. Chứ đâu có như cô ta. Đã xấu lại còn kiêu căng ngạo mạn. Rõ chảnh.
Akashi bước từ trên lầu xuống, chỉnh tề trong bộ đồng phục trường Teiko.
- Cậu chủ đi học ạ? - Quản gia hỏi.
- Vâng. Làm phiền bác. - Anh gật đầu. Yumie cuống quít chạy tới.
- Anh yêu, em đi với.
- Đi bộ đi. - Lạnh lùng nói ra ba chữ rồi đíng cửa sổ. Chiếc xe lao đi mất, để lại cô ả tức tối đứng đấy. Trong nhà, người làm nhìn cảnh đấy thì cười.
------------
Trường Teiko.
Kuroko và Miu đi học cùng nhau. Trên đường còn ghé mua sữa và kem nữa.
- Kurokocchi~ - Kise từ đâu nhảy bổ tới ôm lấy cô nhóc.
- Ki... Kise - kun! - Kuroko giật mình. Cốc Vanilla Mikkshake cũng vì thế mà rơi xuống đất. Kuroko đen mặt, quay sang nhìn cậu bạn "yêu quý".
- Kise - kun! - Giọng điệu dịu dàng nhưng chứa đầy sát khí.
- Tớ xin lỗi Kurokocchi. - Ki - chan tái mặt, chân tay không ngừng run. Rồi dùng hết sức lực mà chạy.
- Chết đi. - Cô nhóc tóc xanh đuổi theo khiến anh chàng người mẫu chạy bán sống bán chết. Còn Miu thì sao? Nó đang ngồi ăn kem xem phim D miễn phí.
- Yo, Miu - chin, Kuro - chin, Kise - chin. - Titan xuất hiện. Miu cười cười.
- Chào buổi sáng Mura - chan~
- Murasakicchi, cứu tớ! - Kise chạy đến núp sau lưng Murasakibara.
- Thôi nào Tet - chan. Chiều nay em mua cho chị cốc khác nha. Loại thượng hạng luôn. Tha cho Ki - chan đi chị! - Miu năn nỉ. Kuroko gật đầu. Vì Vanilla Milkshake thượng hạng.
Bất chợt, một cánh tay rắn chắc nắm lấy cổ tay cô. Kuroko quay lại, mắt mở to. Thân ảnh quen thuộc đập vào mắt.
- Tetsuya/ Akashi - kun?