Trụ sở chính – Phòng quản lí
" Mấy ngày rồi ta chưa về đó ! Không ai chào đón sao ? " – Em giả vờ ủ rũ ngồi một góc vẽ vòng tròn
" Đi luôn cũng được , về làm gì ? " – Takeomi phũ phàng phàng
Em nghe cầu này xong thì hóa đá , không chào mừng thiệt sao má ??? Mà khoan , mới đi có tuần mấy ngày chứ lâu đâu !? Bình thường đi công tác tới mấy thàng nữa , vài ngày là cái khỉ gì !
" Ừ ! Sao cũng được " – Haru trở lại trạng thái bình thường rồi ngồi xuống ghế bắt đầu làm việc sau kì nghỉ
" Cơ mà ông anh cũng ác quá đấy ! Để hai người bọn tôi gánh vác hết luôn " – Senju tỏ vẻ trách móc
" Không biết ai ác hơn ai ! Nếu tôi mà ở đây thì cũng gánh vác ngần ấy thứ việc , thử hỏi lức đó mấy người làm gì ? Tôi làm đến cả năm trời mà không kếu ca đây , mới có vài ngày mà đã than vãn ! " – Haru trả lời ngay sau đó
Câu này khiến hắn lập tức khiến hắn không thể phản bác một cách triệt để , biết trước vậy thì hắn đã không nói gì cho đỡ nhục mà ! Nhưng số công việc Haru gánh vác quả thật không ít , chẳng kêu ca cũng không phàn nàn . Hắn cảm thấy mình còn may mắn lắm , may mắn vì có một người vợ tương lai đảm đang lại chịu khó , chỉ có điều ... người vợ này một chút nhẹ nhàng hay ngọt ngào cũng không có ! Những gì hắn nghe được chỉ là mấy câu nói sến súa vang lên lúc nhân cách của em bị chính mình bóp méo , yêu một kẻ điên như em với hắn chẳng có gì đáng ghê tởm hay kì thị , yêu một kẻ có bàn tay đã nhuốm máu cũng chẳng có gì phải sợ hãi . Bởi vì hắn cũng như em , điên cuồng và khát máu !
Đăng ngày //