Tôi sẽ cho thêm vài nhân vật phụ không có trong nguyên tác vào để giúp tôi có thêm nhiều ý tưởng khi làm truyện!
______________________________Kết thúc cái giả thiết điên rồ đó,thầy thể dục của cậu bắt đầu đưa ra một trò chơi giải trí và cũng giúp chúng ta vận động.
"Được rồi các em,trước khi vào trò chơi các em khởi động đi,ta sẽ bắt đầu trong mấy phút nữa!Các em chơi hết sức nhé!"Thầy thể dục hùng hổ nói.
"Vâng!!!"
Cả lớp cậu vui vẻ nói lớn,mọi người háo hức khởi động giản cơ.
"Được rồi!Bây giờ ta sẽ có một trò chơi rất đơn giản....Đó là nhảy sào!Ai là người có kỉ lục cao nhất sẽ có thưởng!Cố gắng lên nhé."
Thầy ấy vui vẻ nói mà không biết rằng có rất nhiều ánh mắt đang nhìn thầy,một ánh mắt đầy sát khí.Với cái lớp cao nhất là mthì làm được gì.Ai may lắm thì nhảy qua được,cỡ m nhảy qua còn khó nữa nói chi mấy đứa lùn hơn.
Thầy thể dục cầm trên tay tờ giấy ghi tên học sinh các lớp,cười cười nhìn về phía học sinh nói:
"Thầy sẽ gọi theo thứ tự của lớp nhé.Phấn chấn lên,sao mặt xụ xuống thế kia,trò này đơn giản mà mặt các trò căng thế?Nhảy cái là qua có sao đâu."
Thầy nhìn tờ giấy tay lật lật đến chỗ lớp cậu.Thầy mỉm cười nói:
"Được rồi!Đầu tiên,trò Miyato lên đi!"
Cứ thế thầy đọc từng người từng người một lên nhảy sào.Nhưng kết quả thì chỉ có là rớt đất,té,gãy sào,.....
"Tiếp theo,tròHanagaki!"
"Dạ!"
Vừa mới nhắc,cậu thiếu niên tóc vàng đứng bật dậy,cậu loạng choạng vào vị trí.Trong đầu không ngừng nhớ những lí thuyết mà thầy đã dạy.Đầu tiên là vào vị trí cách xa sào khoảng m.Cậu nhìn về phía cái sào kia,hít một hơi thật sâu rồi thở ra.
'BÍP!!'
Tiếng còi của thầy vang lên,cậu chạy hết tốc lực đến cái sào,còn khoảng cm,cậu nhảy bật lên,cả thân hình cong thành hình vòng cung,cậu nhắm nghiền mắt lại......
.
.
.
.
.
.
.
.
Hửm?Mềm mềm,không có cảm giác đau,cậu hình như đang nằm trên thứ gì đó rất mềm.Cậu từ từ hé mắt ra.
!!!!
"Mày giỏi quá Takemichi!"Takuya la lớn.
"Phải đó!Tao thật tự hào về mày!"Makoto cũng hùa theo nói.
Cả lớp khen cậu rối riết,người đầu tiên của lớp nhảy qua được với cái chiều cao chỉ với m!!!Cậu ngơ ngác vẫn không tin là mình đã nhảy qua được.Thầy thể dục nhìn cậu hài lòng gật đầu nói:
"Tốt lắm trò Hanagaki,em được điểm cộng."
Thầy lấy cây bút đỏ đánh dấu tích ngay khung có tên 'Hanagaki Takemichi'.Xong thầy tiếp tục đọc tên người tiếp theo.Cậu được cả lớp kéo về hàng.
"Hmm,tiếp theo,trò Hakuya!"
Một cậu thiếu niên đứng lên,cậu ta là Hakuya,một thành viên trong câu lạc bộ nhảy sào mới gia nhập khoảng tháng.Nghe lớp nói là tuy cậu ấy là thành viên trong câu lạc bộ nhưng có vẻ cậu ta không giỏi về phần bật nhảy.
"Có em thưa thầy."
Hakuya mỉm cười giơ tay lên.Thầy thấy thế cũng cười lại.Cậu ấy đi về phía vị trí xuất phát.Cả lớp đều chăm chú nhìn cậu ấy.Hửm?Nếu Takemichi không nhìn lầm thì có vẻ cậu ta đang run nhỉ?Cậu ta đang sợ điều gì sao?Cậu thiếu niên tóc vàng tròn mắt nhìn cậu bạn đang ở vị trí xuất phát kia.
'Bíp!!'
Tiếng còi thầy một lần nữa vang lên.Hakuya chạy về phía cây sào,cả lớp vẫn chăm chú nhìn cậu ấy.Đến gần khoảng cách để nhảy qua,mọi người tưởng sẽ thầy được một màn nhảy sào vô cùng đẹp mắt nhưng...
'Bộp!'
Hakuya trượt chân ngã sõng soài ra đất....
"Ối giồi ôi!Cậu có sao không Hakuya!?"
"Trò có sao không trò Hakuya!?"
Cả lớp bao gồm cả thầy hốt hoảng chạy đến.
"Hức..."
Hakuya ôm chân ngồi thút thít trên đất.Cả lớp lo lắng an ủi cậu ấy.
"Không sao chứ Hakuya?Ngẩng mặt lên nào."
Cậu-Hanagaki Takemichi lấy ra một cái khăn,nhẹ nhàng kéo gương mặt điển trai kia lên,tay nhẹ nhàng lau đi mấy vết bẩn trên mặt.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
"Ditme,cảnh đẹp chụp lại nhanh!"
Cả đám con gái la lớn lên rồi từ đâu rút ra được chiếc điện thoại bấm như muốn vỡ kính cường lực.Tiếng 'tách tách' vang lên liên hồi.
Cậu không quan tâm lắm,vẫn chăm chú lau mặt cho Hakuya,cậu tóc đen kia mở to mắt nhìn cậu.Xong,cậu đứng lên nhìn về phía bọn con gái.Tưởng cậu sẽ quát lẵn bọn họ vì cứ chụp hình cậu,cả đám con gái sợ hãi nhìn.Chết rồi,chơi ngu rồi,lỡ cậu ấy ghét thì sao?
Trái ngược suy nghĩ đó cậu chỉ cười nhẹ nói:
"Đừng như thế nữa,thế vậy là bất lịch sự đó."
'Rầm!'
Bọn con gái gục ngã.Hanagaki Takemichi đúng là một thiên thần!!!!!
"Được rồi,dậy đi những tro thiếu nghị lực.Còn trò không sao chứ trò Hakuya."
Thầy thể dục cuối xuống kiểm tra bao quát cơ thể của Hakuya,không bị thương nặng mấy,chỉ bị sướt nhẹ ngoài da thôi.
"Trò không sao chứ trò Hakuya?"
"E...em không sao."Hakuya lí nhí nói.
"Tốt!Em vào chỗ nghỉ ngơi đi."
Thầy đứng lên,cầm danh sách tiếp tục đọc tên người tiếp theo.Hakuya chầm chậm ngồi kế bên Takemichi.Cậu ta ngồi ôm chân cuối gầm mặt xuống.Takemichi chỉ liếc nhìn vài cái rồi thôi,tiếp tục chăm chú nhìn những người chuẩn bị nhảy sào kia.
"Được rồi!Hôm nay chỉ có một mình trò Hanagaki là có thể nhảy qua sào,các bạn còn lại nhớ cô gắng vào những tiết sau nhé!"
Thầy thể dục gấp danh sách lại.Thầy nhìn quay một vòng lớp cậu.Chưa gì đã hết tiết thể dục,chỉ còn tiết dạy thay môn toán được đổi thành thể dục thôi.
Thầy thấy Hakuya vẫn cứ cuối gầm mặt xuống,liền dõng dạc nói:
"Được rồi,thầy muốn hỏi các em một câu này.Theo các em 'Sức mạnh thật sự của con người là gì?"