“Trò Hanagaki lớp - nhanh chóng đến phòng giáo viên có việc cần”
Takemichi thôi nhìn vào chiếc điện thoại mà nhíu mày khó hiểu, tự dưng lại gọi cậu đến phòng giáo viên làm gì? Hay là có người phát hiện đống dấu ấn của tên kia rồi? Kousho ngồi phía trên nghe giọng nói của ông thầy chủ nhiệm qua loa phát thanh có hơi căng thẳng liền quay xuống nhìn cậu, như hiểu ý cậu nhún vai nhẹ với y, tất cả những người trong lớp cũng đều dồn ánh mắt về phía cậu, ở trường tuy họ không giao tiếp nhiều với cậu lắm vì sợ sẽ bị vướng vào với đám bắt nạt cậu nhưng ai nấy đều biết rõ cậu là một người rất tốt bụng và dễ mến, cậu từ trước giờ vẫn luôn giúp đỡ mọi người khá nhiều, sao tự dưng lại bị gọi tên xuống phòng giáo viên như thế? Takemichi không để tâm đến họ mà đứng dậy bỏ điện thoại vào túi quần rồi bước đi nhưng Yamagishi lại đột nhiên nắm lấy tay cậu mà hỏi
“Mày làm chuyện gì sao?”
“Không, tao cũng không rõ gọi tao có gì không nữa, thôi thì tao xuống rồi biết”
Takemichi nhẹ nhàng trả lời câu hỏi ấy của cậu ta rồi gỡ tay Yamagishi ra mà tiếp tục bước đi, Kousho thấy cậu đã ra khỏi cửa cũng liền dứng dậy đi theo cậu bỏ lại đám nữ sinh còn đang ngơ ngác
“Rồi theo tao chi vậy? Thầy đâu có kêu mày?”
“Đi hóng chuyện thôi”
Kousho đan hai tay sau đầu mà nói với cậu, Takemichi liếc nhìn y rồi lại nhăn mặt thở dài. Cả hai cùng dừng chân trước cửa phòng giáo viên, còn chưa mở cửa họ đã nghe được tiếng khóc của một bạn nữ từ bên trong
‘Quả nhiên là nó bày trò’
Kousho bày ra vẻ mặt chán ghét mà nghĩ thầm, Takemichi không để ý thấy nét mặt của y mà đẩy cửa bước vào trong, vừa vào cậu đã nhìn thấy Azami cả người lấm lem bùn đất, tóc của ả ta cũng ướt đẫm, trên mặt còn hằn năm dấu tay của ai đó và cũng có một chút máu chảy ra bên má, bên cạnh ả còn có hai, ba nữ sinh khác đang vỗ về. Takemichi khó hiểu mà nhướng mày, cậu thắc mắc là ai đã đánh cô ta vậy chứ? Cậu mà biết cậu đi mua hai con gà quay cậu dâng tặng người đó liền, Kousho lú đầu vào trong nhìn cô ta một lượt rồi cũng lửng thửng bước vào, ông thầy chủ nhiệm thấy Kousho cũng có mặt liền định đuổi về lớp nhưng lại bị cái khí thế và vẻ mặt lạnh tanh của y dọa làm cho ông ta không dám ý kiến gì mà giả mù, Takemichi cúi đầu chào thầy nhưng cậu còn chưa kịp mở miệng đã bị ông thầy chủ nhiệm quát
“Tại sao em lại kêu người khác đánh bạn Azami hả Hanagaki?!”
“Vâng? Thầy nói gì thế ạ? Em kêu người đánh cô ta hồi nào ạ?”
Takemichi cực sốc mà to mắt nhìn thầy, cậu chỉ tay về phía cô ta mà lên tiếng hỏi ngược lại thầy, Kousho đứng ngay sau lưng trán đã xuất hiện ngã tư, y bỏ hai tay vào túi quần mà im lặng tiếp tục đứng xem màn kịch này. Ông thầy chủ nhiệm của cậu đập tay mạnh xuống bàn thu hút sự chú ý của các giáo viên còn lại trong phòng rồi mạnh bạo kéo tay cậu lại chỉ vào người Azami
“Em đã làm sai mà em còn không nhận sao?! Em nhìn xem em đánh con gái nhà người ta ra nông nỗi nào đây này”
“Chưa đánh chết là may rồi”bg-ssp-{height:px}
Kousho bình thản mà lên tiếng thay cậu, lời nói ấy của y cũng khiến cho các giáo viên bất ngờ bởi cái thái độ ngang ngược ấy nhưng không ai dám lên tiếng vì vẻ mặt kia của y, ngay cả thầy giáo cũng khẽ nuốt nước bọt mà nhìn y, một trong những nữ học sinh còn đang vỗ về cô ta liền đi đến tát vào mặt cậu một cái
“Tại sao bạn lại có thể hèn hạ đến như vậy chứ hả?!”
Takemichi giữ nguyên mặt theo hướng bị đánh mà đưa tay lên xoa nhẹ, móng tay của cô bạn ấy khá dài làm xước một bên khóe môi cậu, nét mặt cậu dần trở nên căng thẳng hơn, cậu đanh mặt lại mà liếc nhìn ả đang ngồi ở ghế thút thít khiến ả có chút lạnh sóng lưng vì ánh mắt của cậu, Takemichi không cảm xúc mà nói ra từng chữ
“Hèn hạ? Bạn có bằng chứng tôi kêu người khác đánh cô ta không mà nói tôi như thế? Tôi từ trước giờ không phải là loại người sẽ ngược đãi động vật”
Ông thầy chủ nhiệm của cậu vừa nghe đã không nói không rằng mà dùng thước đánh cậu một cái, ông ta có thể mang trên mình cái danh giáo viên nhưng trên thực tế ông ta là một tên biến thái, đã rất nhiều lần ông ta cố ý tiếp cận các bạn nữ sinh trong trường rồi nhân cơ hội mà đụng chạm với bọn họ khiến ai cũng khó chịu nhưng ông ta lại dọa nếu họ dám báo lại với phụ huynh thì sẽ đì họ đến chết thế nên chẳng một ai dám hó hé điều gì cả. Ngay từ lúc Azami bước chân vào lớp ông ta đã bị vẻ đẹp của cô ta hút hồn và thường xuyên “nói chuyện” với ả, bất ngờ thay cô ta cũng vô cùng phối hợp với ông ta khiến ông ta thêm thích thú, lúc nãy khi cô ta cùng những nữ sinh khác đi đến đây với thân thể tàn tạ ấy và kể lại mọi chuyện ông ta đã vô cùng tức giận, ông ta muốn đòi lại “công bằng” cho con ả
Takemichi khẽ nhíu mày trước phát đánh của ông ta, Kousho nhìn cậu bị đánh liền điên máu mà giật lấy cây thước gỗ từ tay ông ta mà đập thẳng xuống bàn khiến nó vỡ tan đồng thời cũng khiến ông ta và các giáo viên khác có chút run sợ, y trừng mắt nhìn ông ta mà gằn giọng
“Dù cho ông có là giáo viên thì ông cũng không có cái quyền đánh cậu ấy”
“Vậy cậu ta lấy cái quyền gì mà đánh Azami chứ?”
Một bạn học nữ “không sợ chết” mà lên giọng đáp trả Kousho nhưng khi y vừa liếc nhìn sang thì bạn đó đã tái mặt mà quay đi chỗ khác, Kousho đi đến chỉ thẳng vào mặt cô ta mà nói
“Loại hạ đẳng như cô ta thì đếch cần lí do gì cũng có thể đánh”
Takemichi nhắm mắt hít một hơi thật sâu mà kéo tay y về, Kousho thấy vậy cũng thuận theo ý cậu mà trở về đứng bên cạnh, các giáo viên khác đã không còn dám hóng hớt chuyện này nữa bởi cái khí thế kia của Kousho. Ông thầy chủ nhiệm thấy Azami ngày càng sợ hãi liền đứng ra mà tiếp tục lời qua tiếng lại với Kousho, Takemichi không lên tiếng nói gì mà lạnh nhạt nhìn chăm chăm vào ả, Azami khẽ đưa mắt nhìn sang thì bắt gặp ánh mắt ấy của cậu, tuy cô ta cũng có hơi sợ hãi nhưng cô ta vẫn vẽ lên một nụ cười khinh đắc thắng nhìn cậu, Takemichi đương nhiên thấy rõ điều đó nhưng cậu cũng không nói gì mà nhướng mày nhếch mép lại với ả, cậu chỉ tay vào thái dương của mình rồi hướng về ả mà nhép miệng
“Bé thế”