Ám Dạ Trầm Luân

chương 78

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trên đường quay về Lãnh phủ, Lãnh Tử Diễm tỉnh lại một lát, ngước mắt nh́n Lăng Diệp ôm hắn, lại ngó phụ thân ngồi bên cạnh, thật sự không dám hé răng. Lăng Diệp đem đầu hắn tựa trên vai mình. "Còn nửa giờ nữa mới đến, ngươi ngủ tiếp chút đi."

Lãnh Thừa Phong lạnh lùng hừ một tiếng, đầu chuyển hướng ngoài cửa sổ, dường như cũng không muốn nhìn hai người.

Quan sát thương khẩu một phen, bác sĩ Lãnh phủ nhăn mày rất chặt. "Tiên sinh, tình trạng này... Phải khâu lại..."

Đến nhà chính trước đó, Lãnh Tử Diễm lo máu bên trong nhiễm ra quần, cố ý dùng một cái khăn nhỏ lót bên trong quần. Lúc này lấy khăn ra, bên trên đều là máu, quần lót tựa như nhúm qua máu. Hậu đình lại vô cùng thê thảm, xung quanh cũng nát ra, bên trong đương nhiên còn chưa nói.

Lãnh Thừa Phong tát lên mặt Lăng Diệp một cái. "Cút ra ngoài."

" Bá phụ..."

Mí mắt Tạ quản gia nẩy lên, tiến lên đi đến trước mặt Lãnh Thừa Phong, thấp giọng nói. "Gia chủ, là Lăng công tử cứu thiếu gia ra."

" Cút ra ngoài!"

Lăng Diệp cung kính cúi người. "Xin lỗi, bá phụ." Lúc nhìn đến Lãnh Tử Diễm, đối phương cũng vừa vặn nhìn y, đèn giải phẫu chiếu vào mặt hắn trắng đến dọa người, hắn nhìn y nửa ngày, lại yên lặng xoay đầu qua bên kia.

Phía dưới bị thương như bị mấy người đồng thời cường bạo, cũng khó trách Lãnh bá phụ sẽ không phân tốt xấu đem tức giận tát vào người mình.

Bất quá, vốn cũng là y không tốt.

Lại vô dụng đến mức ngay cả người của mình cũng không bảo vệ được.

Lăng Diệp ra sức đấm xuống, nơi đó vốn đã yếu ớt chật hẹp, Lãnh Tử Diễm có "lợi hại" đến đâu đi nữa cũng không thể dung nạp đại vật dã thú, con gà rừng kia một mực làm ẩu, không đem người làm chết đã là cám ơn trời đất.

Dù có là thư thú trong tộc, lấy thú thân giao hợp cùng hùng thú lần đầu tiên, sau đó cũng phải mấy ngày không xuống được giường.

Nhìn bộ dạng muốn nói lại thôi của bác sĩ kia, sợ là cũng có khả năng lưu lại di chứng gì đó.

Lăng Diệp lại đấm xuống, y phải đem con gà rừng kia xé nát, y phải đem nó xé nát.

" Lăng Diệp..."

Lăng Diệp ngẩng mạnh đầu, mắt nhíu lại. "Quân Ngân!"

Bên ngoài mưa bụi bay bay, trên mặt Quân Ngân ướt sũng, trên ngọn tóc còn treo bọt nước, y lau mặt, ngồi xuống bên cạnh Lăng Diệp, ngẩng đầu nhìn phòng điều trị đóng chặt. "Lãnh Tử Diễm hắn... Hiện tại thế nào?"

" Ngươi tin tức trái lại rất nhanh chóng."

Quân Ngân mím môi dưới, giống như đột ngột bùng nổ, một tay xách Lăng Diệp lên, ném vào tường, nắm đấm sượt qua mặt. "Họ Lăng, Tướng quân công tử, Thiếu chủ đại nhân, ngươi không phải rất tài giỏi, rất có bản lĩnh sao, tại sao lại để chuyện này xảy ra?"

Lăng Diệp hạ đồng tử xuống, vén khóe miệng, lộ ra một nụ cười châm chọc. "Quân gia gia chủ, ngươi lúc chế giễu hắn không phải rất có bản lĩnh sao? Bây giờ chạy tới làm gì? Tiếp tục chế giễu hắn? Đúng, chẳng những bị nam nhân làm qua, còn bị một con báo thao lộng, ngươi có phải càng chê hắn bẩn, nói, ngươi có phải không ?"

" Ta không có." Trên khuôn mặt tái xanh như hiện lên vết nứt, Quân Ngân chậm rãi thu hồi tay. "Ta không có chế giễu hắn."

"Đánh rắm ngươi cũng không có!" Lăng Diệp đạp bay Quân Ngân, ngực phập phồng trận trận, chậm rãi ngồi xổm xuống, nhìn xuống đối phương, ánh mắt vừa lạnh vừa nghiêm. "Không phải ngươi chế giễu, hắn sẽ đi kiếm một cái đai trinh tiết đến chơi?" Lăng Diệp cười lạnh. "Có phải thấy hắn vì ngươi mà ngu xuẩn như đầu bị kẹt cửa, ngươi rất cao hứng. Có phải thấy hắn vì ngươi mà ngốc nghếch đến độ chạy tới ám sát bộ trưởng bộ tình báo, ngươi cũng rất đắc ý?"

Quân Ngân lắc đầu. "Ít nhất ta cũng không cho phép người nhà ta tổn thương đến hắn, ngươi sao....?"

" Ta.... Ngươi..." Lăng Diệp bỗng nhiên á khẩu không trả lời được.

" Ngươi trơ tráo biểu thị công khai với Tướng quân ngươi thích hắn, ngươi cho là Tướng quân sẽ không hận hắn? Tướng quân tính cách thế nào, ngươi rõ ràng hơn ta! Hắn không thể bắt ngươi, chỉ biết tìm Lãnh Tử Diễm khai đao!"

Lăng Diệp thanh âm rất buồn. "Ta đã bỏ nhà ra đi!"

Kẻ vừa rồi còn uy phong lẫm lẫm hung thần ác sát đột ngột chôn đầu như một học sinh lỡ làm sai việc, Quân Ngân cảm thấy trong lòng hoàn toàn không phải một cảm giác.

Lăng Diệp hồi nhỏ luôn bị ăn hiếp, Lãnh Tử Diễm không có việc gì cũng đi trêu chọc y, khiến cho y mặt mày toàn là nước mắt nước mũi, về sau phong thuỷ thay phiên luân chuyển, Lăng Diệp sau khi thú hóa có ưu thế áp đảo, một khi bắt được Lãnh Tử Diễm, chắc chắn sẽ có một trận đánh vô duyên vô cớ.

Trường quân đội cũng không cấm đánh nhau, ngay cả Lãnh Tử Diễm cũng chưa nói cái gì, Quân Ngân cũng không bày tỏ thái độ, hơn nữa, Quân Ngân mà xông vào, Lãnh Tử Diễm chẳng qua bản lĩnh không bằng người ta sẽ càng thêm khó chịu.

Chỉ là, Quân Ngân làm sao cũng không đoán được, hai người kia sẽ ngươi đánh ta ta đánh ngươi đánh tới ra tình cảm!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio