Âm Dương Miện

chương 165: bùng cháy đi hỗn độn chi hỏa!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Thánh địa của Thiên Can Thánh Đồ, những người xâm nhập phải chết.

Toàn bộ mười bức điêu khắc của mười hệ đồ đằng nhất thời sáng rọi lên, khí tức hủy thiên diệt địa trong nháy mắt tràn ngập toàn bộ mỗi một ngóc ngách của dũng đạo.

Hai cánh sau lưng chợt mở ra, Cơ Động đã thi triển Chu Tước Biến, giờ khắc này thế nhưng ngay cả nửa phần cũng không thể di động được, sự sợ hãi mãnh liệt nháy mắt tràn ngập tâm trí hắn.

Đó là chân chính áp lực a! Lần đầu tiên Cơ Động cảm nhận được cái gì chân chính là Ngũ Hành áp chế.

Giáp Mộc, Ất Mộc, Bính Hỏa, Đinh Hỏa, Mậu Thổ, Kỷ Thổ, Canh Kim, Tân Kim, Nhâm Thủy, Quý Thủy, toàn bộ mười hệ ma lực nháy mắt bùng nổ. Trong mơ hồ, Cơ Động có cảm giác giống như bản thân mình đang nằm trong một luồng Âm Dương Lốc Xoáy thật lớn, chẳng qua luồng lốc xoáy này là do mười hệ ma lực tạo thành, hơn nữa còn là Cực Hạn Ma Lực mười hệ.

Cái này mới chân chính là Ngũ Hành áp chế, Ngũ Hành áp chế mười hệ thuộc tính tối cao không gì có thể đối kháng được. Về mặt cảm giác, mỗi một hệ ma lực tựa hồ cũng không có đặc biệt cường đại, thậm chí còn không có vượt qua ma lực ba quan của Cơ Động nữa. Thế nhưng, khi cả mười hệ ma lực tập trung lại một chỗ, lại trở nên khổng lồ như một tòa thái sơn vậy.

Ngũ Hành áp chế cực kỳ khủng bố hóa thành áp lực đè xuống, khiến cho Cơ Động chỉ cảm thấy chính mình tựa hồ như bị mười đạo quang mang đâm thẳng vào người vậy, xương cốt toàn thân đều bị áp lực khủng bố khiến cho phát ra từng tiếng vang răng rắc.

Bên ngoài thân thể hắn, khắp mọi chỗ trên làn da đều dập dờn một tầng sóng gợn vặn vẹo mãnh liệt.

Xong rồi…, tuy rằng Cơ Động đã đoán trước được là sẽ có thể phát sinh biến hóa, thế nhưng không nghĩ đến sự công kích lại khủng bố đến như thế.

Bất luận là thân thể đã trải qua Long Huyết Tẩm Thể, hay là trên người hắn có Chu Tước Nội Giáp, nhiều nhất cũng chỉ có thể khiến chi tính mạng của hắn thoáng kéo dài thêm một chút nữa mà thôi. Hắn thậm chí ngay cả hô hấp cũng không thể thở hơi. Mười hệ cực hạn ma lực dung hợp lại một chỗ làm phát sinh ra lực áp chế khủng bố, vô cùng hoàn mỹ kết hợp làm một, giống như là tối căn nguyên vậy, không gì phá nổi. Căn bản là hắn không có khả năng chống lại. Cơ Động mơ hồ cảm thấy được, cho dù ma lực của mình có đạt đến sáu quan đi nữa, đối mặt với mười hệ Ngũ Hành áp chế hoàn mỹ này cũng đồng dạng phải chết.

Mỗi khi gặp phải những nguy hiểm không thể chống cự được, trong nội tâm Cơ Động không tự chủ được chỉ nhớ tới một thân ảnh mà thôi. Thân ảnh lóng lánh sáng rọi, dáng người hoàn mỹ được đóa Hồng Liên bao phủ, Liệt Diễm.

Hắn cũng không có trông mong Liệt Diễm đến đây ra tay cứu hắn, mà chỉ có sự nhớ nhung sâu sắc cùng với sự tiếc nuối mà thôi. Trên thế giới này, người duy nhất mà hắn tiếc nuối, chính là Liệt Diễm. Ngoại trừ điều đó ra, bản thân là người đã từng chết một lần, hắn cũng không cho rằng tử vong có gì đáng sợ nữa.

Thân thể đã bắt đầu vặn vẹo, mỗi một khối phượng vũ trên bộ Chu Tước Nội Giáp nhất thời trở nên kịch liệt run rẩy. Một lớp quang mang màu trắng ngà chợt hiện lên bên ngoài bộ ngân giáp. Nhưng mà, đối mặt với áp lực khổng lồ do sự liên hợp của mười hệ ma lực gây ra, cũng không có bất cứ tác dụng gì.

Trong lòng, Cơ Động đã tự cười mình, theo lời Thiên Cơ nói, mình là một đời Thánh Vương? Song thuộc tính Thánh Đồ? Xem ra, bọn họ chẳng qua chỉ là một đám lừa đảo mà thôi.

Trong lồng ngực, luồng Âm Dương Lốc Xoáy dưới áp lực bên ngoài tác dụng đã điên cuồng xoay tròn, đạt đến tốc độ luân chuyển trước giờ chưa từng có. Nhưng Cơ Động tuyệt không để ý, cũng như không có cảm thụ sự biến hóa của nó. Đương nhiên, hắn cũng tuyệt đối không từ bỏ, còn chưa tiêu hao hết một tia khí lực cuối cùng, hắn làm sao có thể cam tâm chịu chết?

Hai cánh của Chu Tước Nội Giáp lúc này đã ôm chặt sát bên người Cơ Động. Đột nhiên ngay lúc đó, Cơ Động cảm giác được, từ trên cổ tay phải của mình truyền đến tinh thần ba động lo lắng nóng rực.

Là thực nhật Phượng Hoàng Hỏa Nhi. Nghĩ đến Hỏa Nhi lúc này còn đang ngủ say trong Chu Tước Thủ Trạc, sự không cam lòng vốn không lớn lao lắm của Cơ Động lúc này nhanh như tên bắn trở nên cực kỳ kích động.

Chu Tước đã đem con nó giao cho mình, thế nhưng mình lại mang theo Hỏa Nhi đi đến một cái tuyệt địa như vậy. Lúc này, dưới áp lực khủng bố của Âm Dương Ngũ Hành mười hệ, Hỏa Nhi ngay cả giãy ra khỏi Chu Tước Thủ Trạc cũng không thể. Nếu như mình chết đi, nó làm sao có thể rời khỏi nơi này? Cho dù chết đi, linh hồn của mình cũng không cách nào nhìn mặt Chu Tước được a!

Không được, tuyệt đối không thể chết như vậy được. Sự kiên định mãnh liệt đã hóa thành ý niệm bất khuất. Khí tức cao ngạo của hai đại quân vương lại từ chỗ sâu nhất trong nội tâm Cơ Động bùng nổ ra.

Cùng với sự biến hóa của khí chất, thân thể của hắn tuy rằng vẫn như trước vặn vẹo, Chu Tước Nội Giáp tựa hồ như sắp không thể ngăn lại được nữa, nhưng ma lực trong cơ thể Cơ Động lại xuất hiện biến hóa trước giờ chưa từng có.

Hai lòng bàn tay Cơ Động đồng thời cảm nhận được năng lượng ba động nóng rực. Trong mơ hồ, Cơ Động chỉ cảm thấy thân thể của mình bỗng chốc hóa thành mặt trời màu vàng kim, lại nháy mắt hóa thành mặt trăng màu đen thâm thúy. Hai loại hư ảnh đó không ngừng luân phiên hoán chuyển, áp lực cường đại do mười hệ cực hạn ma lực mang đến không ngờ cũng giảm bớt vài phần.

Đây là hiệu quả do ý chí căn nguyên của hai đại quân vương cùng với nội tâm bất khuất của Cơ Động hoàn toàn dung hợp lại sinh ra. Giờ khắc này đây, chính nhờ khí tức choáng đầy sự không cam lòng của Cơ Động đã kích phát ý chí cao ngạo của hai đại quân vương, hai bên một lần nữa xuất hiện sự dung hợp lần thứ hai. Cơ Động chỉ cảm thấy ý niệm của mình đột nhiên trở nên khổng lồ chưa từng có, khí chất cao ngạo trong ý niệm lại tăng lên không biết bao nhiêu lần. Áp lực do mười hệ ma lực phát ra nãy giờ không thể khống chế được, thế nhưng hiện tại tựa hồ như ảm đạm đi vài phần. Tuy rằng hắn vẫn không thể di chuyển được, nhưng mà, ngay dưới sự hỗ trợ của ý chí cao ngạo của hai đại quân vương, bản thể Cơ Động bắt đầu phát sinh biến hóa.

Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa màu vàng kim nháy mắt bao trùm toàn thân, Dương Miện màu trắng trên đầu không ngờ cũng biến thành màu vàng kim, chậm rãi dừng lại trên đầu Cơ Động. Quang mang màu vàng kim chói mắt lúc này cũng khiến cho Chu Tước Nội Giáp trên người hắn hòa toàn nhuộm thành màu vàng kim. Quang mang kim sắc dâng trào, dung nhập vào cơ thể. Giờ khắc này đây, Cơ Động nhìn qua không ngờ lại nhìn giống hệt như thân ảnh hiển thị sau lưng hắn, lúc hắn thi triển ma lực cấp bậc ba quan, Hỏa Diễm Quân Vương. Mà ngay lúc Cơ Động biến thành Hỏa Diễm Quân Vương, ngay sau lưng hắn, kim quang chói mắt chợt ngưng đọng lại, biến thành một khỏa Thái Dương màu vàng kim thật lớn. Hư ảnh Thái Dương này đã hoàn toàn thay thế Hỏa Diễm Quân Vương, tựa hồ như Thái Dương mới là Đồ Đằng của Cơ Động vậy.

Ngay sau đó, tất cả màu vàng kim nháy mắt biến đổi, hóa thàng một màu đen thuần túy, một màu đen thâm thúy, u ám. Dương Miện màu vàng kim trên đỉnh đầu Cơ Động cũng hóa thành Âm Miện màu đen, cả người hắn lúc trước nhìn giống Hỏa Diễm Quân Vương, thế nhưng lúc này lại biến thành Ám Viêm Ma Vương. Kim quang chói mắt lúc này lại biến thành màu đen thâm thúy. Đồ đằng Thái Dương sau lưng hắn cũng biến thành Mặt Trăng màu đen tuyền lặng lẽ. Cùng với khí tức quang minh lúc trước so sánh, sự thâm thúy cực hạn lúc này lại choáng đầy vẻ nguy hiểm. nguồn TruyenFull.vn

Đen và vàng kim, hai loại màu sắc cứ mỗi lần chuyển hoán áp lực do mười hệ ma lực đè xuống lại được giảm bớt vài phần. Trong lúc đó, thân thể Cơ Động cũng điên cuồng thay đổi màu sắc, màu vàng kim và màu đen cứ luân phiên hoán chuyển lẫn nhau, điên cuồng luật động. Cứ mỗi lần ma lực chuyển hoán, là mỗi lần màu sắc trên người hắn cũng thay đổi theo.

Lúc mới bắt đầu hoán chuyển ma lực, Cơ Động còn mơ hồ cảm nhận được sự biến hóa của chính mình. Nhưng mà, theo thời gian trôi qua, sự biến hóa này càng lúc càng nhanh hơn, cũng càng lúc càng trở nên lớn mạnh hơn. Căn nguyên Âm Dương Miện của Cơ Động đã bởi vì quay chuyển liên tục với tốc độ cao đã biến thành một mảnh màu trắng. Chính bởi vì tốc độ xoay chuyển quá nhanh như thế, Cơ Động có cảm giác như là chúng sắp sửa vỡ tan mất. Ý niệm cao ngạo của hai đại quân vương lúc này đã hoàn toàn biến mất không thấy đâu nữa, còn lại cũng chỉ có sự cao ngạo của bản thân hắn mà thôi. Đồng dạng là khí tức vương giả, nhưng ý chí của Cơ Động lại là sự kết hợp của tính chí công vô tư, cùng với bình tĩnh thâm thúy, kết hợp với sự thô bạo cùng với âm trầm lặng lẽ. Nhiều loại khí chất bất đồng cùng lúc kết hợp lại, tạo thành một loại khí chất đặc thù của riêng hắn.

Đột nhiên, luồng Âm Dương Lốc Xoáy đang không ngừng xoay tròn chợt ngừng hẳn lại, không hề dịch chuyển nửa phần. Toàn bộ ma lực ngưng kết lại trong lồng ngực Cơ Động, hóa thành một đốm lửa màu trắng nhỏ, chậm rãi thiêu đốt. Luồng Âm Dương Lốc Xoáy lúc này đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại một đốm lửa màu trắng tinh thuần, trở thành bản thể Âm Dương Miện của Cơ Động.

Đây là…? Trái tim Cơ Động chợt đập kịch liệt lên, trong mơ hồ hắn đã đoán được đây là cái gì. Chỉ là hắn thật sự có chút không dám tin tưởng mà thôi.

Nhưng mà, sự phán đoán của hắn là chính xác, sự bất khuất, cao ngạo của hắn rốt cuộc cũng đã hoàn toàn dung hợp với khí chất vương giả của hai đại quân vương. Lần thứ hai dung hợp, ý chí của hai đại quân vương lần này đã hoàn toàn dung hợp thật sự, cũng không có phân biệt thành hai như trước nữa. Từ giờ trở đi, hắn cũng không phải là sử dụng năng lực của cả hai đại quân vương nữa, mà toàn bộ ý niệm cùng với các kỹ năng của hai đại quân vương đã hoàn toàn hòa hợp với ý niệm và khí chất của bản thân hắn. Đây là sự khác biệt về thuộc tính, lúc này Cơ Động cũng không phải là mượn nữa, mà là khống chế. Mà dưới tình huống như vậy, hai căn nguyên cơ bản do hai đại quân vương sau khi bị Liệt Diễm lần lượt giết chết lưu lại lúc này cũng hoàn toàn dung hợp lại làm một.

Cực Hạn Dương Hỏa cùng với Cực Hạn Âm Hỏa vốn là năng lượng thuần túy nhất, hai loại cực hạn ma lực dung hợp lại một chỗ, cũng giống như trước lúc Cơ Động đem toàn bộ ma lực hóa thành Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa cùng với Nhật Thực Âm Hỏa trong trứng Chu Tước hoàn toàn dung hợp lại làm một vậy. Chẳng qua là hai loại Cực Hạn Song Hỏa của hai đại quân vương càng thêm thuần túy hơn rất nhiều, ma lực hai bên cũng hoàn toàn ngang bằng nhau. Trong quá trình dung hợp này, một chút Hỗn Độn Chi Nguyên lúc trước do Liệt Diễm hỗ trợ Cơ Động mà ngưng kết thành rốt cuộc cũng đã sự dung hợp ma lực của hai đại quân vương châm lên, hóa thành Hỗn Độn Chi Hỏa chân chính. Mặc dù chỉ đơn giản là một đốm lửa nhỏ, thế nhưng chính một chút Hỗn Độn Chi Hỏa này, đã từng có vô số cường giả khổ luyện cả đời cũng không thể nào chạm đến được.

Một chút bạch quang chợt từ trước ngực Cơ Động sáng lên, khỏa tinh thể như kim cương trước đây đã từng hiện ra đã lại xuất hiện lần nữa. Một tia lửa nhỏ màu trắng tinh chợt lặng yên xuất hiện bên trong khỏa tinh thể trong suốt kia. Cũng ngay thời khắc này, thân thể Cơ Động lại khôi phục bình thường. Quang mang của hai đại quân vương hoàn toàn biến mất, còn lại chỉ là một màu trắng tinh thuần của Chu Tước Nội Giáp mà thôi.

Lực áp chế của mười hệ Ngũ Hành lúc này chợt ngừng trệ lại, tất cả tựa hồ đều trở nên im lặng đi rất nhiều. Trong không trung, mười luồng quang mang đại biểu cho mười hệ ma lực vẫn còn tồn tại như trước, nhưng mà, chúng nó cũng không mang đến bất cứ áp lực gì cho Cơ Động nữa, chỉ không ngừng lặng yên xoay tròn chung quanh thân thể hắn.

Cơ Động phát hiện, mình đã có thể hành động trở lại rồi. Nhẹ nhàng giơ tay lên, khẽ vuốt ve nhẹ khỏa tinh thể nằm ngay trên ngực của mình, cảm nhận sự tồn tại của ngọn lửa màu trắng tinh không hề có bất cứ nhiệt độ gì kia, trong lòng chợt hiểu ra. Cặp mắt hắn chợt sáng rực lên, dưới sự bao phủ của màu đen trở nên thâm thúy hơn rất nhiều. Giờ khắc này đây, ý niệm của hắn cũng trở nên thông thấu trước giờ chưa từng có. Ngọn lửa màu trắng tinh nhỏ giữa khỏa tinh thể kia lặng yên dung nhập vào ngón tay trỏ của hắn, rời khỏi khỏa tinh thể.

Ngay trong nháy mắt ngọn lửa kia rời ra khỏi khỏa tinh thể chứa nó, mười luồng ma lực mười hệ lúc trước vốn đang duy trì sự bình lặng nháy mắt hóa thành một cơn lốc thật lớn. Lần này cũng không phải là tiến hành công kích, mà là dùng tốc độ kinh người của chúng, điên cuồng dung nhập vào bên trong đốm lửa màu trắng nhỏ bé kia.

Hỗn Độn Chi Hỏa, đúng vậy, đây chính là Hỗn Độn Chi Hỏa, Hỗn Độn Chi Hỏa chỉ thuộc về một mình Cơ Động mà thôi.

Cơ Động có thể cảm giác được rõ ràng, đốm Hỗn Độn Chi Hỏa này tựa như vực sâu không đáy, không ngừng thôn phệ tất cả các loại ma lực bên ngoài.

Lúc trước khi một chút Hỗn Độn Chi Nguyên của hắn hóa thành Hỗn Độn Căn Nguyên, đã từng thôn phệ toàn bộ ma lực trong không khí trong phạm vi Trung Nguyên Thành. Giờ khắc này đây, Hỗn Độn Căn Nguyên rốt cuộc cũng hóa thành Hỗn Độn Chi Hỏa, cái mà nó thôn phệ chính là toàn bộ cực hạn ma lực mà nó gặp phải.

Cánh cửa đá khổng lồ kia chợt run rẩy kịch liệt lên. Cùng với một thanh âm ma xát chói tai, mỗi một điêu khắc đồ đằng trên cánh cửa đá đều không thể khống chế được, ma lực từ trên đó không ngừng dâng trào ra.

Đốm lửa Hỗn Độn Chi Hỏa kia không ngừng hấp thu ma lực do sự dung hợp mười hệ Cực Hạn Ma Lực kia mà thong thả lớn dần lên, từng chút từng chút một. Nhưng cuối cùng vẫn là rất nhỏ. Nếu chỉ dùng mắt nhìn mà nói, không ai có thể tưởng tượng được, nó lại có thể thôn phệ một lượng ma lực khổng lồ đến như vậy.

Mà ngay cả ma lực của chính Cơ Động cũng tựa hồ như tăng lên, tốc độ cũng không mau lắm, thế nhưng cực kỳ vững chắc. Hắn vốn đã có ma lực cấp bậc ba quan, lúc này đây đã phát sinh biến hóa rất nhỏ, khí tức Cực Hạn Ma Lực lúc này bắt đầu có thêm một chút khí tức của Hỗn Độn Chi Hỏa.

Rốt cuộc, sau khi toàn bộ Cực Hạn Ma Lực đã bị Hỗn Độn Chi Hỏa toàn bộ thôn phệ hết, một tiếng nổ ầm vang lên, cánh cửa đá trước mặt nặng không biết bao nhiêu mà nói kia chợt vỡ ra làm hai, lộ ra một hang động tối đen, sâu thẫm.

Mà cũng ngay lúc đó, đốm Hỗn Độn Chi Hỏa của Cơ Động sau khi thôn phệ no nê đã tự động bay trở vào bên trong khỏa tinh hạch sáng chói kia. Cơ thể Cơ Động chợt nóng lên, tinh thần, ý niệm lại một lần nữa quay về. Ngay cả Chu Tước Nội Giáp trên người Cơ Động cũng tự động rút đi. Trong lồng ngực, luồng Âm Dương Lốc Xoáy lại xuất hiện lại, hai luồng quang mang hai màu đen, vàng kim lại tiếp tục xoay tròn. Nhưng mà, ngay tại chính giữa vòng xoay đó, có thêm một đốm Hỗn Độn Chi Hỏa chân chính lẳng lặng thiêu đốt.

Mặc dù Cơ Động cũng không dám khẳng định là đã xảy ra chuyện gì, nhưng hắn lại biết ma lực của mình đã xảy ra biến hóa vượt bậc về chất.

Hỗn Độn Chi Hỏa sử dụng như thế nào hắn cũng không biết rõ, nhưng mà, một đốm lửa nhỏ mà ngay cả lực áp chế của mười hệ Cực Hạn Ma Lực cũng không thể chống lại, hiển nhiên là hoàn toàn bất đồng với hai loại Cực Hạn Song Hỏa của mình. Chỉ sợ bất cứ loại Ngũ Hành Áp Chế nào đối với mình cũng không còn tác dụng gì nữa.

Cảm giác sống sót sau tai nạn khiến cho Cơ Động không khỏi có chút thở ra, mặc dù lúc này Tinh, Khí, Thần của hắn đều đạt đến trạng thái tốt nhất, ma lực thậm chí còn có chút tăng lên nữa, nhưng mà sự khẩn trương quá độ trong lòng hắn vẫn làm cho hắn có vài phần mỏi mệt.

Không gian chung quanh đã biến thành một mảnh tối đen, Bính Hỏa trên tay phải Cơ Động lại bùng lên, chiếu sáng bốn phía. Hai cánh cửa đá nặng nề kia đã biến mất, thế chỗ cho nó là một cái cầu thang dẫn xuống phía dưới, không biết thông đến nơi nào.

Bước đến chỗ vị trí trước đây là cánh cửa đá, tay phải Cơ Động khẽ vẽ lên một vòng, hỏa diễm màu đỏ sẫm chợt trở nên cường thịnh hơn, một khỏa hỏa cầu chợt từ trên lòng bàn tay bay ra, phóng thẳng vào bóng tối phía trước. Phịch một tiếng, khỏa hỏa cầu vỡ tung, hóa thành vô số tia lửa bay tán loạn ra bốn phía, chiếu rọi bóng tối phía trước.

Nhìn thấy cảnh vật trước mắt, Cơ Động không khỏi hít một hơi thật sâu, hiện ra trước mắt hắn, không ngờ lại là...

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio