Đúng là trời không theo ý người chỉ ngày sau anh lại gặp cô trong một tình cảnh khùng hơn lần đầu luôn
Anh đang đi dạo trong công viên thì anh thấy có một con chó đang bị mắc kẹt ở hàng rào anh bước tới tháo ra đó là một con chó nhật xù màu nâu trông rất đẹp anh nhìn xung quanh xem có ai đang tìm kiếm không nhưng không thấy anh định đi chỗ khác để tìm chủ nhân của nó thì anh thấy cô gái hôm bữa anh định chạy vì sợ cô lại đổ tội cho anh là dụ dỗ trẻ em chuẩn bị chạy thì cô hét lên:
-không đươc chạy
nghe giọng cô khi hét còn ghê hơn đang đơ thì cô chạy tới dựt lại con chó trên tay anh lúc nhìn thấy anh bế con chó trên tay rồi nhìn xung quanh như ăn trộm là cô nghi rồi sau đó lại còn đi chỗ khác thì cô chắc chắn là ăn trộm.anh đang định giải thích thì cô đã nói trước có vẻ mỗi khi anh định làm cái gì là cô đã làm trước rồi:
-sao anh lại ăn trộm thế?
lúc này cô mới quay lên nhìn anh mới đầu thì cô hơi ngạc nhiên nhưng rồi lại cười mỉa:
-hóa ra là anh à tưởng ai hết dụ dỗ trẻ em lại ăn trộm anh thiếu tiền cũng không nên như thế phải tìm việc đàng hoàng chứ
-không...
-không gì mà không có rất nhiều việc đàng hoàng mà chuyện hôm nay tôi bỏ qua nhưng không có lần sau đâu đấy
nói xong cô quay đi nhưng anh vẫn nghe thấy cô lẩm bẩm "sao mấy hôm nay toàn gặp truyện xui xẻo thế không biết lúc đầu thì bị dụ dỗ sau thì sít mất chó sau này ra đường phải cẩn thận hơn mới được..." còn gì thì anh nghe không rõ anh cảm thấy anh mới là người xui xẻo mới đúng có lòng tốt mà bị hiểu lầm mới chết còn nói anh làm việc không đàng hoàng dạy đời anh luôn.anh là học sinh ưu tú đấy chắc anh không dám giúp ai nữa không thì lại rước họa vào thân haiz thế là anh trở về nhà luôn chứ làm gì còn tâm trí đi dạo nữa.
hết chương