Ám Vô Dạ Online

quyển 1 chương 10

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nhàm chán ngáp một cái, Tri Hỏa một kiếm chém xuống, lưu lại trên mặt đất một vật phẩm, lại ngẩng đầu nhìn về phía Bắc Hoàng Minh, hắn vẫn như cũ đang ở chỗ kia một tay niệm hỏa cầu, một bên phi phong đao, giết đến điên cuồng chóng mặt.

Sau khi Bắc Hoàng Minh lên mạng tìm hiểu, quái thích hợp nhất với yêu cầu của bọn họ, là hoa yêu hệ thực vật cấp , chẳng những rớt nhiều tiền, hơn nữa chỉ có thể đứng một chỗ, không thể công kích tầm xa, là quái hơn cấp thích hợp nhất dành cho ma pháp sư hoặc cung thủ.

Nguyên bản Tri Hỏa chỉ có thể đứng ở một bên xem, nếu cậu xông lên đánh, có lẽ sau vài phát thì về luôn điểm tái sinh. Sau cậu trong lúc vô ý phát hiện ra đám ong mật ở phụ cận hoa yêu có cấp bậc thấp, ăn bám dù gì cũng không tốt, cậu liền sang bên đó tiêu diệt bầy ong.

Chính là, động tác lặp lại trong thời gian dài, làm cho hai người cảm thấy nhàm chán đến cực điểm.

“Thật chán quá, Minh à.”

“Không có cách nào khác, hoa yêu trước mắt có thể làm chúng ta thăng cấp nhanh nhất, tiền vào cũng nhiều nhất, cậu nhẫn nại một chút đi.” Tuy rằng nói thế, Bắc Hoàng Minh cũng mau nhẫn đến cực hạn, động tác quăng ma pháp lầu sau đều thô lỗ hơn so với lần trước.

“Chúng ta hiện tại có bao nhiêu tiền ?” Kiếm đỏ như máu chém ra vài lần, trên mặt đất liền rụng xuống một đống ong chết.

“Để tính xem.” Ném nốt một kỹ năng hỏa cầu, Bắc Hoàng Minh chăm chú đếm, “Ừm, hiện tại đã có đồng vàng, nhưng mà khoảng cách so với đồng vẫn còn xa xôi lắm.”

“A a a ~~~ ” Tri Hỏa sắp phát điên, hiện tại hắn cuối cùng cũng hiểu tại sao tiền bạc có thể bức chết một người anh hùng.

“Đừng gào thét nữa, vô dụng thôi, có gì ăn không? Tôi đói bụng rồi.”

“Này, cho cậu.” Lôi thịt nướng từ trong ba lô ra đưa cho Bắc Hoàng Minh.

“Meo meo.”

Tiếng mèo kêu lại xuất hiện, hai người thân mình cứng lại, quả nhiên một cái bóng đen hiện lên trước mặt, lúc sau hoàn hồn, thịt nướng trên tay lại không thấy đâu.

“Đây là chuyện gì hả?” Quay mặt nhìn nhau, hai người hoàn toàn không hiểu tình huống này là sao.

“Này. . . Trò chơi còn thiết kế mèo sao?” Bắc Hoàng Minh hoàn toàn vô lực hỏi.

“Không biết nữa, nhưng tôi cứ thấy lão thiết kế ra cái trò này thực muốn làm điều ác.” Tuy rằng không dám tin, nhưng dựa vào những gì đã trải qua trước đó, việc mèo xuất hiện cũng không tính là vô lý.

Nhưng tin thì cứ tin, sắc mặt Tri Hỏa vẫn là trầm xuống, “Chết tiệt, tại sao nó cứ cướp thịt nướng của chúng ta chứ!”

“Quên đi, có mỗi miếng thịt nướng, đừng phí công, việc trọng yếu nhất của chúng ta giờ đây là cố gắng kiếm tiền.”

“Minh.” Một đấm hạ xuống bả vai Hoàng Minh, thanh âm Tri Hỏa rất u ám.

“Cái, cái gì hả?” Khẽ run, Bắc Hoàng Minh nhẹ giọng hỏi.

“Chẳng lẽ cậu không biết sao? Một miếng thịt nướng cũng là rất quý, chúng ta mấy ngày hôm trước là bởi vì không có một miếng thịt mà thiếu chút nữa chết đói. Nếu hiện tại cậu không quý trọng một miếng thịt nướng mà nói ra những lời như thế, một ngày nào đó nhất định cậu sẽ vì một miếng thịt nướng mà phải khóc, tuyệt đối!” Tri Hỏa toàn diện bùng nổ.

“Đúng vậy, rồi rồi, tôi biết.” Bất đắc dĩ đáp lại, Bắc Hoàng Minh nhìn ra Tri Hỏa đã sắp phát điên rồi. Vì không muốn kích thích cậu, đành phải hòa hoãn.

Đột nhiên, một tiếng gầm rú phá ngang cuộc nói chuyện của hai người.

“Tiếng gì vậy nhỉ?” Tri Hỏa vẻ mặt mờ mịt, lại thấy biểu tình kinh hoàng khó xuất hiện trên mặt Bắc Hoàng Minh.

“Chạy mau.” Không nói thêm, Bắc Hoàng Minh kéo Tri Hỏa chạy lên phía trước.

“Rốt cuộc là làm sao?”

“Là Sư Long cấp đó, trời ạ, với cấp bậc người chơi hiện giờ, thậm chí còn có đứa ngu dám chọc vào nó?” Bắc Hoàng Minh thật không thể tin được, vì để chơi thành thạo game này, hắn lên mạng chính phủ nghiên cứu khá kỹ, biết hiện giờ cấp bậc trung bình của người chơi là trên dưới , cao nhất cũng chỉ là , thế mà người này đụng luôn tới quái cấp a.

“Nó dường như bị thương.” Trong lúc chạy trốn, Tri Hỏa còn quay lại cố nhìn con quái cấp, kinh ngạc kêu lên.

“Vậy thì càng phải chạy nhanh, căn cứ vào thiết kế game, quái bị thương càng trở nên cuồng bạo.” Không nghe rõ thì thôi, vừa hiểu được, Bắc Hoàng Minh bị dọa thành một thân mồ hôi lạnh, tuy rằng lực hấp dẫn của quái cấp là rất lớn, nhưng hắn vẫn tự biết thân biết phận, còn chưa muốn chết nhanh như vậy.

“Bị đuổi như này, nó nhanh hơn chúng ta rất nhiều, nếu lãng phí khí lực thế, thà rằng dừng lại nghĩ cách thì hơn.” Dừng bước lại, Tri Hỏa vẻ mặt hưng phấn.

Ai, thực nên khen cậu to gan, hay là mắng cậu đủ liều đây? Xoa xoa huyệt thái dương đau nhói, việc duy nhất Bắc Hoàng Minh làm được chỉ có thể là nghe theo.

“Tri Hỏa, cậu là song thuộc tính Phong – Hỏa, cho nên nhanh nhẹn rất cao, cứ kiên trì quấy nhiễu đường tấn công của nó, đừng cho nó tới gần cậu, tôi sẽ công kích từ xa.”

“OK, cậu phải cẩn thận nha.” Mang biểu tình đầy tự tin, Tri Hỏa vọt lên phía trước.

Cậu cũng phải cẩn thận.

Không nói ra lời, Bắc Hoàng Minh liền trực tiếp triển khai công kích.

“Chết tiệt.” Tri Hỏa không nghĩ tới Sư Long kích cỡ vĩ đại, động tác thế mà cũng rất mau lẹ, nhất thời không kịp tránh, bị nó quật mạnh ngã trên mặt đất.

Đau quá. Tri Hỏa cảm thấy huyết mạch trong cơ thể quay cuồng, thanh máu lập tức bị trừ đi một phần ba.

Khốn kiếp, Bắc Hoàng Minh tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng trông thấy bộ dáng Tri Hỏa bị thương, bình tĩnh kiêu ngạo của mình toàn bộ đều biến mất, trong lòng tràn ngập lửa giận.

“Liệt viêm trụ.” () Lần đầu tiên sử dụng ma pháp mới vừa nâng lên mãn hai cấp, ma lực của Bắc Hoàng Minh toàn bộ đều dùng hết.

Bất quá hiệu quả cũng không tệ lắm, máu của Sư Long chỉ còn lại một vạch mỏng, người chơi tập kích nó lúc trước quả thật rất lợi hại, đều đã xóa sạch hơn nửa lượng máu của nó.

Đứng dậy, Tri Hỏa hung hăng đâm lên một kiếm, chỉ nghe “uỳnh” một tiếng, Sư Long đổ sập xuống đất mà chết.

——————————————

Chú thích:

() Liệt viêm trụ: pháp thuật tạo ra những trụ lửa.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio