Ám Vô Dạ Online

quyển 3 chương 17

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dù vậy An Chấn Vũ rất nhanh sau đó liền biết được hành tung của Hàn Phi Tường trong kỳ nghỉ đông sắp tới. Nhìn người con trai đứng trước mắt mình hiện tại, An Chấn Vũ kinh ngạc đến suýt rớt tròng mắt, mà cũng giống như An Chấn Vũ, Hàn Phi Tường ngay lúc nhìn thấy hắn cũng bất ngờ không thể thốt nên lời.

“Thế này là thế nào?” Qua một hồi lâu, hai người mới đồng thời quay đầu quát lớn với mấy người đứng sau.

“Ôi chao, đây không phải bạn học cùng thi với Tiểu Tường hôm nọ sao?” Mẹ Hàn cũng có vẻ thực kinh ngạc kêu lên.

“Mẹ, đừng nói với con là mẹ cũng không biết!” Hàn Phi Tường nghiến răng ken két.

“Mẹ không biết thật mà.” Mẹ Hàn cảm thấy thực ủy khuất, vùi mặt vào lòng ba Hàn làm nũng, “Chồng à, Tiểu Tường không có tin em!”

Trán nổi gân xanh, Hàn Phi Tường tức giận đến chết, lại không có cách nào hỏi tội ba mẹ, đành phải dùng ánh mắt giết người quay lại trừng An Chấn Vũ.

“Bác An, chuyện này rốt cuộc là thế nào? “An Chấn Vũ chất vấn.

“Cậu chủ, ngài có quen biết cậu Hàn đây sao?” Quản gia An cũng có vẻ vô cùng kinh ngạc.

Thấy vẻ mặt sửng sốt của người quản gia, An Chấn Vũ chỉ biết thở dài, hết thảy đều là trùng hợp nên chẳng thể trách ai cả.

“Cậu có thể đi, tôi không cần cậu bảo vệ.” An Chấn Vũ quay đầu lạnh lùng nói với Hàn Phi Tường.

“Cái, cái gì??” Hàn Phi Tường sửng sốt một lúc, bất mãn quát lớn với An Chấn Vũ, “Cậu khinh thường năng lực của tôi hả?”

“Đúng là vậy.” An Chấn Vũ dù sao cũng đã hạ quyết tâm tuyệt đối không để Hàn Phi Tường ở lại, bằng không thân phận của hắn thực sự có nguy cơ bị bại lộ.

“Khốn kiếp, An Chấn Vũ, cậu là muốn chọc tức chết người khác hả??” Hàn Phi Tường tức giận trợn mắt nhìn An Chấn Vũ, “Vậy thì tôi càng không đi đấy! “

Kỳ thật Hàn Phi Tường vốn cũng định rời đi, dù sao một tháng ròng cả ngày hai mươi tư giờ đều ở cùng đối thủ không đội trời chung, Hàn Phi Tường cậu đâu có lực nhẫn nại tốt đến vậy. Nhưng hiện tại cậu quyết định đổi ý, dù thế nào cũng không thể để An Chấn Vũ coi khinh bản thân mình, tên đó không tin vào năng lực của cậu phải không? Được, lần này có liều cái mạng cũng phải bảo vệ tên đó không tổn hại một cọng tóc!

Nhìnvẻ mặt bướng bỉnh của Hàn Phi Tường, An Chấn Vũ cảm thấy hết sức đau đầu, nói phải trái với cậu không được, hắn đành phải quay đầu về phía ba mẹ Hàn.

“Hàn tiên sinh, tôi mong rằng các ngài có thể phái người khác đến.”

“Tiểu Tường, con nhất định phải nhận nhiệm vụ này?” Ba Hàn cũng không trả lời ngay, mà hỏi ý kiến Hàn Phi Tường trước.

“Đúng vậy, con nhất định phải nhận.” Hàn Phi Tường kiên quyết đáp.

Vừa lòng gật gật đầu, ba Hàn phụ quay đầu cười khổ với An Chấn Vũ: “An tiên sinh, cậu cũng thấy rồi đó.”

“Hàn tiên sinh đây là không để tính mạng của tôi vào mắt?” Giọng nói An Chấn Vũ mang theo vẻ không hài lòng.

“Sao vậy được, chính là bởi tôi rất coi trọng tính mạng của ngài An đây, nên mới đặc biệt phái người có triển vọng nhất và sau này sẽ tiếp quản Hàn gia là con trai tôi đến bảo vệ ngài đó.” Ba Hàn lắc đầu cười phủ nhận.

“Tóm lại, tôi tuyệt đối không chấp nhận cậu ta làm vệ sĩ của mình.” Thái độ của An Chấn Vũ vô cùng kiên quyết.

“Ây dà, vậy thì phiền toái rồi.” Ba Hàn tỏ vẻ đau đầu, nhưng ý cười trên mặt không hề giảm sút, thật sự rất khó làm người ta tin được ông thật lòng khó nghĩ, “Vậy phiền bác An liên lạc giùm tôi An lão gia cùng phu nhân được chứ?”

“Vâng, thưa Hàn tiên sinh.” Gật gật đầu, bác An rời khỏi phòng khách gọi điện thoại, một lát sau đã trở lại, giao điện thoại cho An Chấn Vũ.

Tiếp nhận cuộc gọi, sắc mặt An Chấn Vũ càng lúc càng xấu đi, rốt cuộc nhịn không được giận dữ cúp điện thoại, hắn trừng mắt nhìn quản gia một cái, tiện đó nói: “Hàn Phi Tường cậu có thể ở lại.”

Mặt tươi cười lộ vẻ đắc ý, Hàn Phi Tường lần đầu tiên cảm nhận được sự hả hê khi đánh bại An Chấn Vũ.

“Còn lại cứ để bác An bàn bạc cùng mọi người, tôi có chút chuyện của công ty cần xử lý.” Dứt lời, An Chấn Vũ cũng không buồn quay đầu lại rời khỏi phòng khách.

Hắn cần phải suy tính thật kỹ càng, làm sao để một tháng này giấu giếm được thân phận của mình cho tốt. Thật là đau đầu, nguyên bản còn muốn chậm rãi cải thiện mối quan hệ của hai người xong mới nói cho cậu ấy biết thân phận của mình, hiện giờ chỉ mong không mắc phải sai lầm gì là may lắm rồi. Càng nghĩ An Chấn Vũ càng cảm thấy bi quan.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio