Trans: Atiso
Tất cả mọi người đều hết sức kinh hãi.
Một giây trước mọi người còn đang cảm thán trước sắc đẹp của Phượng Huyền, một giây sau anh ta thế mà lại trực tiếp xé mất CP được hoan nghênh nhất trong chương trình, tức khắc toàn là tiếng mắng chửi.
Ngay cả Kiều Thi Thi cũng ngớ người, không biết nên nói gì.
Mặc dù Phượng Huyền đã nói trước với Khương Đào, nhưng trong lòng ít nhiều cũng hơi chột dạ, không dám nhìn Khương Đào.
Mà Khương Đào, cô biết anh trai lo lắng cô bị lừa, giống như Bùi Hàn Dữ, muốn kiểm tra Thẩm Chi Diễn một chút, nhưng trong lòng cô rất không thoải mái, thậm chí không biết loại cảm giác không thoải mái này là từ đâu đến.
Chỉ cảm thấy, cô không muốn Thẩm Chi Diễn ở cùng người khác, mặc kệ người đó là ai.
Thẩm Chi Diễn cách trở trong đám người, nhìn Khương Đào đang cúi đầu ngẩn người.
Rõ ràng một người bảo vệ đồ ăn như vậy, lại không từ chối Phong Tuyền, không đứng ra nói rõ anh là đồ của cô.
Trong lòng anh càng khó chịu.
Anh nghĩ, có lẽ cách làm trước đây của anh quá ôn hòa, chung quy anh cảm thấy tính cách Khương Đào giống như một đứa trẻ, thế nên tình nguyện nhẫn nại, chầm chậm chờ đợi cô chín chắn trưởng thành, anh sẽ thay đổi một cách vô thức, từng chút một dạy cô thế nào là yêu, giữa bọn họ có rất nhiều thời gian, dù sao anh vẫn có thể đợi tới ngày Khương Đào thông suốt.
Nhưng hiện tại, anh không muốn như thế này nữa.
Anh tình nguyện đợi Khương Đào chậm rãi trưởng thành, chậm rãi thông suốt, nhưng phải là ở trong lồng ngực của anh.
Anh thẳng thắn bước ra: "Tôi từ chối."
Khương Đào ngẩng đầu, ngơ ngác nhìn Thẩm Chi Diễn.
Thẩm Chi Diễn nhìn về phía Phượng Huyền, mặc dù miệng mang ý cười, nhưng trong mắt lại không hề có độ ấm, "Chương trình có quy tắc của chương trình, nếu cô không sẵn lòng tuân thủ, có thể lựa chọn rút lui."
Phượng Huyền: "!!!"
Người nghe con giải thích đã Tiên tôn!
Thẩm Chi Diễn nói xong câu này, cũng không thèm nhìn anh ta nữa, quay người đi đến bên cạnh Khương Đào, ngang ngược cầm lấy tay cô, nắm thật chặt, hoàn toàn không cho cô cơ hội giãy giụa.
Khương Đào cảm nhận trên người Thẩm Chi Diễn tản ra khí thế áp bức khiếp người, cô rất ít khi thấy Thẩm Chi Diễn thế này, không giống cá sốt chua ngọt nữa rồi, ngược lại giống như tiêu ngâm giấm, vừa chua vừa cay, còn có chút vị ngọt khó mà phát hiện.
Mũi chân của cô do dự cọ cọ trên mặt đất, sau đó lén lút dựa vào bên cạnh Thẩm Chi Diễn.
Thẩm Chi Diễn cảm nhận được, cúi đầu nhìn khoảng cách được rút ngắn giữa hai người, khóe miệng khó mà giữ nổi, lập tức lại khôi phục lại, chỉ là vẻ lo lắng ban đầu trên khuôn mặt lại không biết đã tản đi từ lúc nào.
[FFF! Anh bá đạo quá đấy anh Thẩm, tôi thích!!]
[Giây trước tôi còn suýt bị làm cho tức gần chết, giây sau liền bị CP Sinh Khương của tôi ngọt chết rồi! Mẹ ơi! Bọn họ thật sự đang yêu nhau chăng!]
[Anh Thẩm không những phải bảo vệ sự trong sạch của bản thân, mà còn phải tuyên bố chủ quyền, thật sự vừa buồn cười vừa tủi thân]
[Lẽ nào không có ai thấy Khương Khương vụng trộm dựa gần lại một chút sao? Hu hu hu hu, bé con Khương Khương của tôi, con trưởng thành rồi, mama yên tâm quá!]
[Hu hu hu hu CP Sinh Khương của tôi là thật rồi! Bọn họ là tình yêu hai chiều đó!]
[Không giấu gì mọi người, lúc này tôi bị rót đường tới mức cả người quằn quại trên giường rồi, các bạn nhanh lên nào! Phần tiền của tôi đã chuẩn bị xong rồi!! (dần dần điên cuồng)]
Những người khác cũng sửng sốt.
Đoạn Nhạc Nhạc và Từ Tử Dục cũng ăn ý đứng cạnh nhau, hai tay nắm chặt, trải qua tập trước của chương trình, hai người cũng không tình nguyện xa nhau nữa.
Tần Ngộ nhìn trái nhìn phải, cũng lặng lẽ di chuyển đến vị trí bên cạnh Tang Linh, Tang Linh liếc anh một cái, nhưng rốt cuộc cũng không đẩy anh ra.
Bùi Hàn Dữ nhìn thấy Thẩm Chi Diễn không hề do dự mà chọn Khương Đào, sắc mặt lạnh lùng nghiêm nghị ban đầu cũng thả lỏng.
Chung quy là anh ta lo lắng, Khương Đào sẽ lại lần nữa gặp phải người không tốt lành gì, tính cách cô đơn thuần, mặc dù giá trị sức mạnh rất tốt, nhưng mà ở loại chuyện tình cảm này không có kinh nghiệm, rất dễ bị những người đàn ông nói lời ngon tiếng ngọt lừa gạt.
Nhưng nhìn trước mắt, Thẩm Chi Diễn miễn cưỡng qua ải.
Phượng Huyền ngơ một lát, phát hiện bản thân thế mà lại trở thành người lẻ loi.
Bùi Hàn Dữ cũng rất ghét bỏ nhìn anh ta.
Phượng Huyền: Tôi đã làm gì sai!!
Khương Đào nhìn Phượng Huyền đang tủi thân, lúc này mới nhớ ra, cô có nói với Bùi Hàn Dữ chuyện mình tìm thấy anh trai rồi, nhưng sau đó lại quên nói anh trai giả gái cùng cô tham gia chương trình.
Cô vội vàng muốn chạy qua nói chuyện này cho Bùi Hàn Dữ, nhưng tay bị Thẩm Chi Diễn nắm chặt.
Phát hiện cô muốn thoát ra, lập tức dùng ánh mắt bị phụ tình nhìn cô.
Khương Đào: "...Tôi có chuyện gấp."
Thẩm Chi Diễn: "Anh đi cùng em."
Khương Đào: "..."
Anh đi cùng với tôi, chẳng phải sẽ lộ chuyện của anh trai mất sao?
Ngược lại cô có thể dùng bạo lực thoát ra, nhưng khả năng cao bàn tay này của Thẩm Chi Diễn sẽ bị trật khớp.
Thế là, cô do dự một lúc giữa chuyện Thẩm Chi Diễn bị trật khớp tay và chuyện anh trai bị người ta ghét bỏ, quả quyết chọn Thẩm Chi Diễn.
Cô lộ ra ánh mắt xin lỗi với Phượng Huyền.
Phượng Huyền: "..."
Trăm cay nghìn đắng tham gia chương trình.
Kết quả không những Tiên tôn chán ghét anh ta, hiện tại ngay cả em gái cũng muốn vứt bỏ anh ta.
Anh ta thảm quá mà!
Cuối cùng, dưới sự thuyết phục của Kiều Thi Thi, Bùi Hàn Dữ gắng gượng ghép thành một nhóm với Phượng Huyền.
Kiều Thi Thi thở dài một hơi.
Bắt đầu tuyên bố chủ đề và nhiệm vụ của tập này.
"Mấy tập trước mọi người đã trải qua đủ loại trải nghiệm, nhiệm vụ mỗi một lần đều hi vọng các bạn có thể càng thêm hiểu rõ về chân lý của tình yêu, mà dưới cảm nhận về mấy tập trước đó, các bạn đã tìm được người mình quan tâm nhất, phù hợp với mình nhất..."
Ba CP nhìn nhau, nắm tay chặt hơn, Tần Ngộ cũng làm bộ lơ đãng bắt lấy tay áo của Tang Linh.
Chỉ có Bùi Hàn Dữ và Phượng Huyền, sau khi nhìn nhau một cái, đồng thời lộ ra ánh mắt chán ghét, sau đó lại đồng thời dựa vào hai bên khác nhau, khiến khoảng cách giữa cả hai càng lớn.
Kiều Thi Thi giả vờ như không thấy, tiếp tục nói: "Trong trang trại chúng tôi đã đặt rất nhiều điểm check-in, mỗi điểm check-in đều có nhiệm vụ tương ứng, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, nhân viên công tác sẽ đóng dấu lên cuốn sổ nhỏ tình yêu của các bạn, cặp đôi được nhiều con dấu nhất sẽ có được đặc quyền của tập sau."
"Sau khi đóng dấu xong, điểm check-in sẽ bị bãi bỏ, chúng tôi cũng sẽ đánh dấu nó trên bản đồ điện tử, nhưng xin chú ý, mỗi điểm check-in, một lần chỉ có thể có một cặp đôi làm nhiệm vụ."
"Lát nữa nhân viên công tác sẽ phát bản đồ cho các bạn, xin các vị cố gắng để nhận được đóng dấu, đồng thời hưởng thụ thời gian tươi đẹp bên người yêu nhé!"
Kiều Thi Thi nói xong, liền có nhân viên công tác phát cho mỗi đôi bọn họ một cái Ipad, trên màn hình là bản đồ có tất cả các khu vực của trang trại.
Sau khi cô ấy tuyên bố bắt đầu.
Bốn nhóm khách mời đồng thời xuất phát.
Khương Đào và Thẩm Chi Diễn trước tiên tới nhà kính cách cánh đồng hoa không xa.
Bên trong đã có nhân viên công tác đứng đợi bọn họ từ lâu.
Nhưng còn chưa đợi nhân viên nói ra nội dung nhiệm vụ, Phượng Huyền cũng đẩy Bùi Hàn Dữ chạy đến.
Nhân viên công tác nói: "Mỗi điểm check-in chỉ có thể có một CP làm nhiệm vụ."
Phượng Huyền đáp: "Không sao, chúng tôi có thể đợi." Sau đó hậu tri hậu giác hỏi Bùi Hàn Dữ: "Đúng không?"
Mặc dù Bùi Hàn Dữ cũng muốn xem Thẩm Chi Diễn đối xử với Khương Đào thế nào, nhưng tuyệt đối không muốn giống như Phượng Huyền cư xử tùy tiện mà chạy tới trước mặt nhà người ta, thế nhưng sức lực của Phượng Huyền lớn kinh người, căn bản anh ta không thoát ra được, chỉ có thể bị ép đi theo.
Anh ta vừa tức giận vừa không có cách nào, chỉ có thể hừ lạnh một tiếng coi như trả lời.
Phượng Huyền đạt được mục đích, tùy tiện ném anh ta qua một bên, ánh mắt nhìn thẳng về phía Tiên tôn và em gái đang làm nhiệm vụ.
Sắc mặt Thẩm Chi Diễn lạnh lùng, làm bộ như không thấy bọn họ, nói với nhân viên công tác: "Xin mời nói nhiệm vụ."
Nhân viên công tác cũng chỉ có thể bất lực nói: "Nhiệm vụ ở đây chính là, thử thách độ ăn ý, hai người các bạn một người phụ trách ra đề, một người phụ trách đoán, thay phiên nhau tiến hành, tỷ lệ chính xác của hai bên vượt quá % mới có thể đóng dấu."
Khương Đào và Thẩm Chi Diễn nhìn nhau một cái, đồng thời nói: "Tôi/Anh đoán trước."
Nhưng nhanh chóng, Thẩm Chi Diễn bại trận: "Khương Khương đoán trước đi."
Thế là Khương Đào và hai người Phượng Huyền đi ra khỏi nhà kính, mành cửa trong nhà kính cũng kéo xuống, để Thẩm Chi Diễn ra đề.
Sau khi đi ra, Khương Đào thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cô cũng tìm được cơ hội nói ra chân tướng với hai người rồi.
Cô che mic lại, nghiêng người về phía bên tai của Bùi Hàn Dữ và Phượng Huyền nói ra thân phận của hai bên.
[Khương Khương biết bọn họ sao? Cô ấy nói cái gì thế! AAAA! Tôi tò mò quá!]
[Ánh mắt hai người họ nhìn nhau không đúng, thế nên rốt cuộc Khương Khương nói gì thế nhỉ!]
[Ngay cả ngay cả, VIP cao quý là tôi cũng không nghe rõ chứ!]
Khán giả trước màn hình ngứa ngáy tim gan, muốn biết Khương Đào đã nói cái gì.
Mà hai bên đương sự nhìn nhau, đều ngớ người.
Làm sao cũng không ngờ rằng, hai người nhìn nhau không vừa mắt, thế mà lại là đồng minh.
Lúc này, nhân viên công tác bên trong nói đã xong rồi.
Khương Đào lại tiến vào nhà kính lần nữa.
Bùi Hàn Dữ và Phượng Huyền do dự chốc lát, cũng vẫn đi theo vào.
Thẩm Chi Diễn đứng bên cạnh nhân viên, gần như lúc hai người bọn tiến vào, liền ý thức được bầu không khí giữa hai người bọn họ không đúng lắm.
Anh nhìn Khương Đào đang chắp tay sau lưng, nhẹ nhàng thoải mái đi về phía nhân viên công tác.
Lẽ nào Khương Khương nói gì đó với bọn họ rồi?
Nhân viên công tác nói: "Vừa rồi, anh Thẩm đã chọn trong nhà kính bốn loại thực vật, Khương Khương phải chọn đúng hai loại, mới được tính là qua ải nha."
Thực vật trong nhà kính này có hơn chục loại, tìm bốn loại từ trong đó, độ khó không thể nói là thấp.
Chẳng mấy chốc Khương Đào đã tìm được loại đầu tiên, là hoa hướng dương.
Sau đó là cây quất, còn có dâu rừng, nhưng loại cây cuối cùng, cô lại chần chừ.
Cô lại dạo thêm một vòng ở nhà kính, sau cùng trước khi thời gian kết thúc, chọn hoa hồng.
Nhân viên công tác ngớ người: "...Chọn đúng hết rồi."
"Khương Khương, tôi có thể hỏi là tại sao không?"
Khương Đào đáp như lẽ dĩ nhiên: "Bởi vì đều có thể ăn được á, nếu đã để tôi đoán, chắc chắn anh ấy sẽ chọn những thứ ăn được."
Thẩm Chi Diễn gật đầu cười, khẳng định đáp án của cô.
Nhân viên công tác lại chỉ vào hoa hồng lúc cuối cùng: "Loại thực vật lúc cuối bạn chọn rất lâu, vì sao cuối cùng lại lựa chọn hoa hồng thế?"
Khương Đào đắc ý đáp: "Bởi vì hoa hồng có thể làm bánh đó! Còn có thể pha trà nữa!"
Nhân viên công tác lại nhìn Thẩm Chi Diễn.
Lại thấy Thẩm Chi Diễn bất lực thở dài, cầm lấy bông hoa hồng bên dưới biểu thị cho ngôn ngữ của loài hoa này- tình yêu nóng bỏng.
"Đây là lựa chọn ban đầu của tôi."
[AAAAAAAAAAAAA! Thẩm Chi Diễn anh được lắm! Anh ắt phải có bạn gái!]
[Ooh ooh, cầu xin các người mau ở bên nhau đi! Tôi sắp bị ngọt đến mức tiểu đường rồi!]
[Gõ bảng đen! Học được thế nào là ngầm khoe ân ái chưa?!]
[Cứu mạng! Đây là thử thách ăn ý phải không! Đây là thử thách khán giả thì có!]
Bùi Hàn Dữ và Phượng Huyền chung chí hướng cùng cau mày.
Đây chính là thế giới mà thẳng nam không thể hiểu!!
Sau đó, Thẩm Chi Diễn "rất được" bị đẩy ra ngoài nhà kính cùng các thẳng nam.
Nhân viên công tác nói với Khương Đào: "Khương Khương, lần này, đến lượt bạn chọn ra bốn loại thực vật, nhưng chú ý, không được chọn giống với loại mà anh Thẩm đã chọn vòng trước."
Khương Đào "ừm" một tiếng, ngược lại cũng không hoảng hốt, tùy tiện dạo một vòng, liền chọn ra.
Nhân viên công tác mơ màng: "Chắc… chắc chắn chưa?
Khương Đào gật đầu: "Chắc chắn."