"Ai có con cơ?" Cố Vi Vi bị nụ hôn làm cho choáng váng đầu óc, nhất thời vẫn chưa hoàn hồn.
"Nam thần Thời Dịch. Có người đã chụp ảnh anh ấy đi mua que thử thai rồi đăng lên Weibo." Kỷ Trình vừa khóc vừa nói.
Cố Vi Vi liếc về phía tên đầu sỏ, Phó Thời Khâm, đang ngồi ở sô pha trong phòng khách xem TV.
"Đừng lo, không phải Phó Thời Dịch đâu, là anh của anh ta Phó Thời Khâm đó."
"Cậu có chắc chắn đó là Nhị thiếu chứ không phải Tam thiếu không đấy?" Kỷ Trình vẫn còn khóc thút thít, "Nhưng người trong ảnh mặc đồ của nam thần Thời Dịch mà."
"Đương nhiên là mình chắc chắn rồi."
Người mua giúp cô, cô có thể không chắc chắn sao?
Phó Thời Khâm nằm sõng soài trên ghế sô pha xem TV, là tin tức về một buổi lễ trọng thể hai tiếng trước, lúc này Phó Thời Dịch đang bước trên thảm đỏ.
Một thân phong cách bà nội, âu phục màu xanh đậm, các fan bên ngoài đang không ngừng la hét.
Thời Dịch hướng về ống kính, khóe môi cong lên tạo thành một nụ cười xấu xa, cả người càng toát lên vẻ đẹp trai.
Phó Thời Khâm cầm túi kẹo dẻo, ném từng cái vào miệng nhai nhai, nhìn TV hừ lạnh.
"Giả tạo."
Trên TV, Phó Thời Dịch đang ký tên, những nét rồng bay phượng múa và tạo dáng trước bức tường chữ kí.
Phó Thời Khâm lại ăn miếng kẹo nữa, nghe thấy người dẫn chương trình đang dành những lời khen có cánh cho Phó Thời Dịch.
"Khoe khoang."
Cố Vi Vi nói chuyện xong với Kỷ Trình, tắt cuộc gọi, liếc mắt nhìn người ngồi trên ghế sô pha.
"Hai anh em nhà cậu có đúng là một mẹ sinh ra không đấy?"
Phó Thời Khâm quay đầu nhìn cô, hừ nói, "Mẹ thì cùng mẹ, nhưng có cùng ba hay không thì quỷ mới biết."
Cái răng đầu tiên của Phó Thời Dịch là bị anh đánh gãy, nhưng bạn gái của anh, đệ nhất mỹ nữ lại bị Phó Thời Dịch đào góc tường.
Vừa dứt lời, điện thoại di động vang lên. Lười không thèm đi lấy, hắn vươn tay mở loa ngoài lên.
Trong điện thoại truyền ra tiếng mắng chửi của Phó Thời Dịch.
"Phó lão nhị, anh muốn chết à, dám giả dạng em, mua cái gì không mua lại đi mua que thử thai?"
"Ai bảo chú em giống anh đâu?" Nghe thấy giọng điệu cùng tâm tình tốt của Phó Thời Khâm, Phó Thời Dịch càng tức giận.
"Anh nghĩ em dạo này quá bận, không có thời gian về khô máu với anh đúng không?" Phó Thời Dịch gầm lên tức giận.
"Dù sao cứ ba ngày em lại lên báo một lần, loại sự tình này chẳng phải đã quen từ lâu rồi sao?" Phó Thời Khâm đứng không nói chuyện cũng đau lưng.
"Quen cái đầu anh ấy, hiện tại đều đang tung tin đồn khắp nơi em kết hôn có con rồi kìa." Phó Thời Dịch tức giận, hận không thể chui từ điện thoại ra ngoài.
Biết hai người lớn lên giống nhau y đúc, hắn còn gây sự. Gây sự còn chưa tính, lại còn mặc quần áo của anh, rõ ràng là cố ý chỉnh anh.
Scandals trước đây, quá nửa đều là Phó lão nhị giả mạo anh đi gây chuyện.
"Cũng không phải anh mua cho anh, anh hai nhờ mua, anh có thể không đi hả chú em?" Phó Thời Khâm liếc mắt về phía thư phòng, nói tiếp "Có bản lĩnh thì chú em có thể trút giận lên anh hai nhé?"
"Chị dâu mang thai sao?"
"Con trai hay con gái?"
"Của anh hai thật sao?"
"Không có mang thai, mừng hụt rồi." Phó Thời Khâm nói.
"Lần này hụt, lần sau không chừng chúng ta sẽ lên chức chú." Phó Thời Dịch nói, hoàn toàn quên mất mục đích ban đầu gọi điện thoại.
"À, đúng rồi, bí kíp tán gái em dạy anh, anh đã truyền lại cho anh hai chưa?"
"Em truyền nhiều chiêu như thế, anh biết em nói đến chiêu nào?" Phó Thời Khâm lên tiếng.
"Giữa nam và nữ mấu chốt là hai chữ, một là làm, hai là yêu, càng làm càng yêu, càng yêu càng làm."
"..."
Cố Vi Vi vừa đánh răng xong, ra đến cửa liền nghe được hai anh em nhà này đang nói chuyện.
Giờ cô có thể nói, kí hợp đồng với Văn hóa Thời Ức là một quyết định sai lầm.