Trình Đổng bị ánh mắt của cô làm cho kinh sợ một chút, nhưng rất nhanh lại ngả ngớn nói.
"Ngủ với Vương Vệ Đông thì được, với tôi thì không được?"
Trước kia thật đúng là không hiểu Vương Vệ Đông tại sao lại luôn thích chơi đùa với những người mới trẻ tuổi.
Hiện tại mới biết được cô gái trẻ tuổi xinh đẹp tươi mới này thật sự khác với những nữ minh tinh kia, cho dù có diễn thế nào cũng không thể diễn ra được.
Cố Vi Vi liếc mắt nhìn cái tay đối phương đang gác lên khung cửa kia, một bộ dáng nếu đêm nay không cho ông ta vào thì sẽ không bỏ qua.
"Trình Đổng, phòng của tôi bất tiện, hay là.. chúng ta đổi nơi khác?"
"Được, đổi nơi khác, cô nói nơi nào thì chính là nơi đó.." Trình Đổng vừa thấy cô thỏa hiệp, nhanh chóng đưa tay muốn sờ lên người cô.
"Trình Đổng ông gấp cái gì." Cố Vi Vi níu lấy cà – vạt của ông ta, cười nói, "Nhắm mắt lại, tôi đưa ông qua đó."
Giọng nói ôn nhu khiến người ta nghe thấy đều muốn xương cốt tan chảy.
"Được, ta nhắm lại, ta nhắm lại.."
Cố Vi Vi kéo cà – vạt của Trình Đổng, đưa người đi được một đoạn thì đưa tay gõ một cửa phòng.
Cửa phòng vừa mở ra, cô liền đẩy người cô đưa đến vào.
"Trình Đổng hư không lãnh lẽo tĩnh mịch, cần người ngủ cùng, mượn phòng anh tiếp đãi một chút."
Sáng sớm, Ngụy Tử Đình chuẩn bị ngồi máy bay trở về đế đô.
Lê Hinh Nhi tiễn anh xuống lầu, dịu dàng khuyên nhủ.
"Anh Tử Đình, anh.. muốn bắt chuyện lại với Vi Vi không?"
"Anh không muốn gặp cô ấy." Ngụy Tử Đình lạnh mặt.
Lê Hinh Nhi khẽ mím môi, vẻ mặt có chút tĩnh mịch và lo lắng.
Ngụy Tử Đình nhìn cô muốn nói lại thôi, đưa tay ôm lấy bả vai cô, "Còn có chuyện gì sao?"
"Kỳ thật.." Lê Hinh Nhi giống như đau lòng mà thở dài, nói, "Kỳ thật em nhớ ra anh có thể khuyên nhủ Vi Vi, tối hôm qua trợ lý nói.. Nhìn thấy cô ấy ở cùng một chỗ với Trình Đổng, anh cũng biết Trình Đổng là ai.."
Ngụy Tử Đình nghe xong liền đen mặt.
"Chị ấy rốt cuộc còn chút liêm sỉ nào không, đầu tiên là đi theo Vương Đổng, bây giờ lại đi theo Trình Đổng, không làm cho tốt cái danh Đại tiểu thư của tập đoàn Long Thăng đi, cần gì phải đi làm những chuyện bừa bãi này.."
May mà cô đã sớm lui hôn, bằng không thật không biết bị cô cắm cho bao nhiêu cái sừng nữa.
"Anh Tử Đình, anh đừng nói Vi Vi như vậy, cô ấy.. Nhất định là còn giận chúng ta, không muốn về nhà nên mới phải sống ở bên ngoài như vậy." Lê Hinh Nhi kéo Ngụy Tử Đình, ôn nhu nhỏ nhẹ nói.
"Cô ấy dường như nghe lời anh nói hơn, anh đi khuyên cô ấy đừng như vậy nữa, sớm về nhà một chút."
Ngụy Tử Đình nhìn thấy bạn gái mình dịu dàng ngây thơ, tâm địa lại lương thiện, bất đắc dĩ thở dài.
"Tự cô ấy trụy lạc, em còn quan tâm cô ấy làm gì?"
"Dì Mộ mất, khi cô ấy tỉnh lại sau vụ tai nạn xe, biết được ba kết hôn với mẹ kế tính tình liền thay đổi, chúng ta khuyên thế nào cũng không chịu trở về, nếu cô ấy cứ tiếp tục đi xuống như vậy, em thực sự sợ cô ấy lầm đường lạc lối.." Lê Hinh Nhân lo lắng nói.
Ngụy Tử Đình nghe xong liền vui vẻ cười, "Anh đã phải tích bao nhiêu phúc mới có được một người bạn gái thiện lương động lòng người như vậy đây?"
Lê Hinh Nhi thẹn thùng cúi đầu cười khẽ, vào thang máy bấm đến tầng Cố Vi Vi ở.
Hai người vừa ra khỏi thang máy, liền nhìn thấy người của tổ phim đều nhao nhao đi về một căn phòng.
Vẻ mặt Lê Hinh Nhi lập tức thay bằng vẻ mặt lo lắng, "Có phải Vi Vi đã xảy ra chuyện gì hay không.."
Nói xong, kéo Ngụy Tử Đình bước nhanh theo.
Hai người đi theo người của tổ phim đến căn phòng đó, Lê Hinh Nhi lo lắng không thôi chen vào.
"Vi Vi.."
Thế nhưng, vào trong phòng, nhìn đến tình huống bên trong lại hoàn toàn trợn tròn hai mắt.