Kaman Dolan nhìn người trong quan tài pha lê cùng với chuỗi hạt kỳ lạ trên tay cô.
Có lần, mẹ của Vi Vi là người Trung Quốc, bà luôn tin rằng con người có linh hồn sau khi chết.
Vì vậy, khi Cố Tư Đình nói ra kế sách gần như vô lý này, anh đã không ngờ.. nó đã mang lại một chút hi vọng.
Ông quá muốn gặp cô bởi vì ông đã không gặp cô hơn hai mươi năm rồi.
Vì vậy, dù biết rằng đây là một điều vô cùng phi lý nhưng ông vẫn hỏi.
"Chủ nhân của viên cửu nhãn thiên châu đó ở đâu?"
"Cháu không biết, nhưng anh ấy nói, khi đúng thời gian giao ước anh ấy sẽ đến nói cho cháu biết," Cố Tư Đình nói.
Kaman Dolan nhìn người trong quan tài pha lê, "Thời gian đã giao ước.. còn bao lâu nữa?"
Cố Tư Đình: "Nửa năm."
Kaman Dolan suy nghĩ rất lâu, mặc dù lý trí của anh đang nói ra điều này rằng nó không đáng tin cậy.
Tuy nhiên, Ông đã dâng lên một thứ hi vọng điên dại rằng sẽ có một điều kỳ diệu như vậy.
"Ừm, nửa năm, được nửa năm nữa tôi sẽ đến đưa con bé đi."
Cố Tư Đình im lặng, không nói một lời.
Anh không biết liệu người đưa cho anh viên cửu nhãn thiên châu nói về những điều đó có phải là thật hay không.
Tuy nhiên, anh không thể kiểm soát được bản thân vì ham muốn tìm hiểu bất cứ tin tức gì về cô.
Matthew nhìn Kaman Dolan một cách kỳ lạ, "Thật sự.. không mang Vi Vi trở về sao?"
Ông ta tin những lời nói vô lí đó sao?
"Sau nửa năm, tôi sẽ đến lần nữa." Kaman Dolan nói.
Trong trường hợp.. thực sự có một phép màu như vậy, ông có thể gặp lại Vi Vi
Phó phu nhân nhìn Cố Tư Đình trả lời.
"Được, nửa năm sau."
Kaman Dolan nhìn Cố Tư Đình cùng Phó phu nhân, sự ớn lạnh trên lông mày của ông không hề giảm bớt.
"Nếu tôi biết rằng Vi Vi chết bởi, nguyên nhân vì Cố gia, tôi lập tức đến đây liền mang trái tim của cô ấy trở về với Vi Vi."
"Tương tự như vậy, Cố gia các người.. cũng sẽ được chôn cùng với cái chết của con bé."
"Cho nên, mong ông hãy kiểm tra cho rõ ràng." Cố phu nhân nói.
Bà khá chắc chắn rằng cái chết của Vi Vi không phải vì Cố gia.
Kaman Dolan liếc nhìn người trong quan tài pha lê lần cuối, quay người rời khỏi tầng hầm với vẻ miễn cưỡng.
Vi Vi, cha hy vọng.. trong nửa năm nữa sẽ có một tin tức từ con.
Hãy cho cha được gặp con, cho dù đó chỉ.. chỉ là một cái liếc mắt nhìn con.
Ngay sau khi Kaman Dolan rời đi, Matthew cũng rời khỏi Cố gia cùng những người khác.
Khi Cố phu nhân nhìn thấy họ rời đi, bà liền thả lỏng người, dáng người bổng nhẹ nhõm đi.
Một lúc lâu sau, bà nhìn Cố Tư Đình, nói: "Sau nửa năm, ông ta lại muốn đưa Vi Vi đi, lúc đó con có ngăn cản cũng vô ích."
Cố Tư Đình sắp xếp mọi vật trong quan tài pha lê, không trả lời lại những gì bà nói.
Cố phu nhân thở dài, liếc nhìn Lăng Nghiên, người vẫn đang ngồi trên mặt đất với khuôn mặt tái mét.
"Con còn không đi?"
"Con.. chân con mềm nhũn không thể đi được."
Lăng Nghiên bực bội nhìn về hướng của Cố Tư Đình, nhưng đối phương không thèm quan tâm đến tình trạng của cô.
Cố phu nhân đã gọi một người hầu đến giúp cô đứng lên, cô ta suýt bị giết bởi Kaman Dolan trong hoàn cảnh vừa rồi, sợ hãi như thế này là lẽ tự nhiên.
Lăng Nghiên được người hầu giúp đỡ đưa về phòng nghỉ, nghĩ đến cảnh tượng vừa xảy ra, Lăng Nghiên vẫn còn run run.
Kaman Dolan vẫn đang điều tra nguyên nhân cái chết của Cố Vi Vi, cả vụ ám sát đó, đáng lẽ.. không nên để ông có thể tìm ra chuyện gì đã xảy ra với cô ấy.
Không ai biết về chuyện đó ngoại trừ bản thân cô cùng mẹ cô.
Kaman Dolan không nên tìm ra, không nên tìm ra..
Nếu không, trái tim còn sống này của cô sẽ bị ông moi ra.