Hai tiếng sau, rất đông sinh viên đã tập trung tại hội trường xem náo nhiệt.
Để buổi phát sóng trực tiếp có hiệu ứng tốt, chủ nhiệm và Chu Lâm Na đã yêu cầu công ty cô ta kí hợp đồng mời các quay phim chuyên nghiệp đến.
Chu Lâm Na và Trịnh Viện đã đăng trên Weibo kêu gọi phiếu trước khi chương trình phát sóng trực tiếp, vì vậy fan của họ đã vào phòng phát trực tiếp từ rất sớm.
Thừa dịp trận thi đấu giữa Trịnh Viện và Cố Vi Vi, mười phút trước khi bắt đầu, Chu Lâm Na tiến lên sân khấu thu hút rất nhiều sự chú ý của mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp.
[Đây chẳng phải là quán quân của cuộc thi Âm nhạc dành cho thanh thiếu niên sao!]
[Nữ thần vừa xinh đẹp lại tài năng.]
[Lâm Na nữ thần chuẩn bị phô diễn tài năng của mình!]
Chu Lâm Na chơi xong bản nhạc, đứng dậy cúi chào mọi người, tao nhã và hào phóng.
"Cám ơn tất cả các bạn đã xem chương trình phát sóng trực tiếp ngày hôm nay. Để chuẩn bị quay MV chúng tôi đã mời đến Trịnh Viện lão sư từ Đoàn múa ba lê của Đế Đô biên đạo. Thế nhưng, có người lại không chịu phục kĩ năng vũ đạo của Trịnh Viện lão sư nên hôm nay sẽ diễn ra cuộc so đấu. Sau khi cuộc thi kết thúc, mọi người có thể bình chọn ở khu vực bình chọn trong phòng phát sóng trực tiếp."
Khu vực bình luận vang lên một cảnh sôi động.
[Wow, Lâm Na nữ thần sắp phát hành đĩa đơn, thật mong chờ quá!]
[Trịnh Viện ra nhập Đoàn múa ba lê từ năm mười hai tuổi đấy, thế mà vẫn có người không phục cô ấy cơ à.]
[Cầu Trịnh nữ thần dạy cho mấy người đó một bài học.]
Phòng phát sóng trực tiếp gần như toàn bộ là fan của Trịnh Viện và Chu Lâm Na, chỉ có một số ít là khách qua đường.
Phía sau hội trường.
Trịnh Viện mặc một bộ đồ ba lê trắng, đội một vương miện tinh xảo, ưỡn ngực ngẩng cao đầu bước ra, mỗi cái nhấc tay đều rất cao quý, ưu nhã.
Chu Hiểu Cầm ở phía sau chờ Chu Lâm Na, nhìn thấy mỗi Kỷ Trình, liền chế nhạo.
"Cuộc thi sắp bắt đầu, Mộ Vi Vi trốn đâu rồi."
"Mộ Vi Vi đang chuẩn bị, lát nữa sẽ ra." Kỷ Trình lạnh giọng hừ nói.
Kỳ thực, cô đang hoảng muốn chết.
Hầu hết khán giả đều ủng hộ Chu Lâm Na, cô vừa vào phòng phát sóng trực tiếp, toàn là fan của Chu Lâm Na và Trịnh Viện.
Mặc dù cô đã nhờ bạn bè của mình giúp đỡ, nhưng con số này chẳng thấm đâu so với số người ủng hộ Trịnh Viện.
"Có mà cô ta sợ đến mức chân tay mềm nhũng không dám tới!" Chu Hiểu Cầm đắc ý hừ nói.
Lần trước thể hiện được chút kĩ năng piano, cô ta còn cho rằng vũ đạo của mình có thể tốt hơn vũ công chuyên nghiệp, đúng là tự cho mình là một thiên tài toàn diện.
"Tôi chỉ nhớ là trước đây ai đó sợ bài 《 Ma trơi 》đến nỗi cả người đều run bần bật ý nhỉ?" Kỷ Trình không chút thương tiếc liền đáp xéo lại.
Chu Hiều Cầm nhìn về phía Trịnh Viện, tuyệt nhiên không lo lắng cuộc tỷ thí sẽ thất bại.
"Dù sao, có đến hay không thì cô ta vẫn sẽ thua thôi. Bảo cô ta chuẩn bị làm chân sai vặt cho Lâm Na cho tốt." Đến lúc đó, Cố Vi Vi sẽ biết.
Hai bên đang tóe lửa, Chu Lâm Na đàn xong đi vào hậu trường, mỉm cười nhìn Trịnh Viện.
"Chị Viện Viện, chị chuẩn bị xong chưa?" Trịnh Viện gật đầu, liếc về phía Kỷ Trình, cười khinh nói.
"Xem ra có người không dám tới."
"Không cần biết cô ta có đến hay không, chị Viện Viện nhất định phải lên sân khấu biểu diễn. Hơn mười vạn người đang chờ chị kìa."
Trịnh Viện chỉnh sửa lại chiếc váy trắng, ngẩng đầu bước về phía sân khấu, cao quý tao nhã như một công chúa thiên nga bẩm sinh.
Cô luyện tập múa ba lê nhiều năm như vậy, bất luận là thực lực hay kinh nghiệm sân khấu, so với chủ tịch đoàn ba lê không hề kém cạnh.
Mộ Vi Vi lấy cái gì mà so sánh với cô?