Lúc Cố Vy Vy đi ra đã đi không vững, đỡ tường lảo đảo đến ghế sô pha, không còn sức lực mà đứng dậy.
“Ly rượu kia… Cô cho cái gì vào trong đó?”
“Cho một ít thuốc khiến cô ngoan ngoãn nghe lời mà thôi.” Chu Lâm Na nói xong, mở cửa một gian phòng khác, “Bác, đã chuẩn bị xong rồi”.
Một người phụ nữ trung niên với làn da được bảo dưỡng rất tốt, mặc quần áo đắt tiền đi ra, từ trên cao nhìn xuống Cố Vy Vy, người đã tê liệt ngồi trên ghế sô pha.
Cố Vy Vy nhận ra người vừa đi ra là Chu Mỹ Cầm, kẻ thứ ba đã hại chết mẹ của Mộ Vy Vy mà thăng chức thành phu nhân tập đoàn Long Thăng, mới được gả vào nhà họ Lê không lâu trước đây, là bác ruột của Chu Lâm Na.
“Các người… lại muốn làm gì?”
Chu Mỹ Cầm ngồi xuống, sâu kín nói, “Đừng sợ, chúng tôi không có ác ý, chỉ là nghe nói bây giờ cô không có nhà để về, ở bên ngoài quả thật quá cực khổ, ngay cả đi học cũng không được…”
“Tôi không có nhà để về còn không phải là do bà ban tặng sao?” Cố Vy Vy lạnh lùng cười.
Không có nhà họ Mộ giúp đỡ nhiều năm thì Chu Mỹ Cầm này chưa chắc đã được học đại học, chứ đừng nói là ra nước ngoài du học, còn về làm quản lý cấp cao của tập đoàn Long Thăng. Nhưng bà ta không hề thấy đủ mà cấu kết với Lê Gia Thành, từng bước từng bước khống chế công ty. Sau khi Mộ Dao chết, bà ta và Lê Gia Thành không chút áy náy, nhanh chóng tổ chức đám cưới rồi chung sống, còn chiếm đoạt sản nghiệp của nhà họ Mộ. Bây giờ còn chạy tới trước mặt cô giả bộ tốt bụng.
“Đừng có mà không biết tốt xấu, bác tôi chỉ muốn sau này cô có thể sống tốt một chút, dù sao không phải ai cũng có thể được mai mối cho đổng sự Vương của tập đoàn Thiên Thịnh đâu.” Chu Lâm Na khinh bỉ nhìn cô.
Lần trước ở trường học, cô khiến cô ta thiếu chút nữa không xuống đài được, cô ta đã nhẫn nhịn suốt mấy ngày hôm nay.
Gần đây, bác của cô ta móc nối, tìm được cơ hội cho chị họ cô ta tham gia một bộ phim bom tấn do công ty truyền thông Thiên Thịnh đầu tư, đạo diễn là đạo diễn nổi tiếng Dịch An, người từng được đề cử trong các lễ trao giải quốc tế.
Chị họ cô ta tuy khá nổi tiếng nhưng chưa từng đóng phim điện ảnh. Nếu được diễn xuất trong bộ phim này thì địa vị cũng như tài nguyên sẽ tăng lên rất nhiều, thậm chí còn có khả năng giành được giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất ấy chứ. Hơn nữa, gần đây Thiên Thịnh và Long Thăng đang đàm phán một vụ làm ăn quan trọng, mà người đóng vai trò quyết định lại là đổng sự Vương.
Người đổng sự Vương coi trọng là chị họ cô ta, nhưng bây giờ chị họ của cô ta đang lên, sao có thể xả thân mà giao mình cho tên quỷ háo sắc Vương Vệ Đông này được. Vì vậy bọn họ đưa hình của Mộ Vy Vy cho ông ta, ông ta rất hài lòng nói hôm nay muốn gặp cô, cho nên cô ta mới giúp bác mình gọi Mộ Vy Vy tới đây.
Bây giờ cô đã uống ly rượu sâm panh bị bỏ thuốc kia, lát nữa chẳng phải sẽ mặc cho đổng sự Vương muốn làm gì thì làm sao?
Giao ra một Mộ Vy Vy, có thể thay chị họ đổi lấy tài nguyên điện ảnh tốt như vậy, và cả vụ hợp tác quan trọng của Long Thăng, quan trọng hơn là… Cũng thay cô ta diệt trừ chướng ngại vật gây cản trở này.
Dù sao thì với kỹ thuật chơi đàn điêu luyện của cô thì sau này khi hai người cùng vào học tại học viện âm nhạc thì cô chắc chắn đè đầu cô ta. Hơn nữa, sau khi cô trở thành món đồ chơi của đổng sự Vương thì cho dù anh Luật có thích cô đi nữa, cũng không có khả năng muốn một đôi giày rách đã bị người ta dùng rồi.
Cho nên, đẩy Mộ Vy Vy cho Vương Vệ Đông, đối với bọn họ là việc không thiệt mà vô vàn lợi ích, sao lại không làm chứ?
Chu Mỹ Cầm nhìn đồng hồ, đổng sự Vương cũng sắp đến nên thúc giục, “Lâm Na, ở đây không còn chuyện của cháu nữa, cháu về trước đi”.
Chu Lâm Na gật đầu một cái, lấy túi xách chuẩn bị rời đi, trước khi đi còn không quên giễu cợt Cố Vy Vy một câu, “Mộ Vy Vy, sau này cô cứ làm món đồ chơi cho người khác đùa bỡn đi, nếu không thì quá lãng phí khuôn mặt như hồ ly tinh này của cô lắm, đúng không?”