Cố Tùy buông di động, Hứa Khuynh vòng qua cổ anh, giọng nói có chút đứt quãng: "Anh có thù oán gì với Trần Tưởng sao?"
Cố Tùy ôm eo cô, ngậm lấy môi cô.
"Trước kia thì không, hiện tại thì có."
Hứa Khuynh: "Ồ."
Hồ nháo một buổi tối, sau khi về nhà vẫn còn tiếp tục, kết quả là ngày hôm sau Hứa Khuynh mệt đến không muốn động đậy, nhưng cô phải lên máy bay, gắng gượng ngồi dậy lại ngã trở lại giường.
Không nhịn được mà đá chân.
Cố Tùy từ phòng tắm ra tới thì nhìn thấy cô như vậy, anh tiến lên phía trước, đầu ngón tay ấn lên eo cô, nói: "Anh giúp em nâng khoang, lên máy bay có thể ngủ thêm một giấc."
Hứa Khuynh ngẩng đầu nhìn anh.
"Còn anh thì sao?"
"Cổ phiếu Hoan Nhan rớt giá, có lẽ anh không có cách nào đi cùng em được."
Hứa Khuynh gật gật đầu: "Không có việc gì đâu."
Cô có thể hiểu được.
Cố Tùy lại giúp cô xoa bóp eo thêm một lúc nữa, tối hôm qua xác thật lăn lộn đến lợi hại, ngay cả khăn trải giường cũng thấm ướt mồ hôi.
Lại xoa bóp trong chốc lát, Hứa Khuynh mới cảm thấy thoải mái hơn một ít, cô đứng lên, đi vào phòng tắm đánh răng rửa mặt, trên cổ tất cả đều là vết đỏ.
Cố Tùy cũng đi theo vào, cầm kem che khuyết điểm đứng một bên giúp cô bôi.
Di động của hai người vẫn một mực vang, Tiêu Trọng thân là tổng tài Hoan Nhan, sử dụng [email protected] túy, chơi phụ nữ, hắn ta vẫn là cổ đông của Hoan Nhan, lần này bô bắt vào đồn cảnh sát, cho dù có tìm cách phong tỏa tin tức thế nào vẫn bị lộ ra ngoài, trong lúc nhất thời, công ty có liên quan với hắn cũng bị ảnh hưởng.
Trong một năm nay Cố Tùy vẫn luôn mua cổ phiếu của Hoan Nhan, sớm đã trở thành cổ đông lớn nhất.
Hoan Nhan vốn là một công ty khổng lồ, nói một câu Cố Tùy lúc này đã trở thành đại lão giới giải trí cũng không quá đáng.
Cho nên có thể hình dung được hành vi ngu xuẩn này của Tiêu Trọng có ảnh hưởng thế nào đến công ty.
Mà ảnh hưởng này là phản ứng dây chuyền.
Ngay khi bắt đầu phiên giao dịch buổi sáng, trợ lý Trần bên kia rốt cuộc đã không thể ổn định nổi, cổ phiếu rớt giá, cổ đông trong công ty đòi rút cổ phần, yêu cầu một lời giải thích thỏa đáng, sự tình đang phát triển theo chiều hướng xấu nhất.
Cố Tùy cũng không có cách nào thực hiện lời hứa cùng Hứa Khuynh đến cổ thành.
Hai người chuẩn bị xong xuôi ra cửa, hai chiếc xe đã chờ sẵn ở cửa, Cố Tùy nhìn Hứa Khuynh lên xe, gật đầu với Tô Tuyết, lúc này mới bước lên xe hơi màu đen.
Cửa xe đóng lại.
Tô Tuyết liếc nhìn đường phố khó đi bên ngoài, thở dài nói: "May mắn là Cố Tùy phái nhiều vệ sĩ đến như thế."
Hứa Khuynh liếc nhìn đám phóng viên bên ngoài kia.
Những phóng viên lần này không phải tới vì Hứa Khuynh, cũng không phải vì scandal của Hứa Khuynh và Cố Tùy, mà là vì bê bối lần này của Tiêu Trọng, cũng là nhằm vào Cố Tùy.
Hứa Khuynh: "Hôm nay chúng ta đi lối VIP đi."
Tô Tuyết: "Được."
Nếu đi lối phổ thông như bình thường, sợ là sẽ có rất nhiều phóng viên, Hứa Khuynh cũng là nghệ sĩ dưới trướng Hoan Nhan, ít nhiều cũng bị ảnh hưởng.
Xe bảo mẫu khởi động, chiếc xe màu đen phía trước từ từ thoát khỏi vòng vây của phóng viên, hai chiếc xe tách ra khi đến ngã tư.
Xe bảo mẫu trực tiếp đến cao tốc Lâm Hải.
Ngay sau đó, lịch sử đen của Tiêu Trọng lần lượt bị tung lên mạng.
Mỗi một lịch sử đen được tung ra đều làm cho cổ phiếu Hoan Nhan chạm đáy.
Tô Tuyết vừa xem vừa nói: "Thật là đáng sợ, chỉ mới một buổi sáng thôi, tài sản của Cố Tùy bốc hơi gần hai trăm triệu."
Hứa Khuynh mím môi hít sâu.
Lúc này mới phát hiện, nhà tư bản cũng không dễ làm như vậy.
Ngay sau đó, lại có một tin tức khác đưa Hứa Khuynh và Cố Tùy cùng lên hot search.
Cố Tùy Hứa Khuynh Tiêu Trọng nghe nói Tiêu Trọng đã từng nổi lên sắc tâm với Hứa Khuynh, hơn nữa còn lấy lý do liên hoan công ty chuốc rượu Hứa Khuynh, khi đó Cố Tùy hẳn là đang theo đuổi Hứa Khuynh, lúc sau Cố Tùy cứu được Hứa Khuynh, hơn nữa còn cho vệ sĩ đánh Tiêu Trọng một trận, ngay lúc mọi người đều nghĩ rằng Cố Tùy sẽ nổi điên và đuổi Tiêu Trọng đi, Tiêu Trọng lại êm đẹp mà ở lại Hoan Nhan, cho nên mấy người cho rằng Cố Tùy sẽ yêu Hứa Khuynh sao? Tôi thấy chưa chắc đâu, đoán chừng Hứa Khuynh chẳng qua chỉ là quân cờ Cố Tùy dùng để đối phó với Tiêu Trọng mà thôi.
【 Đậu mé, thật hay giả đây? 】
【 Mẹ nó.
】
【 Tui cảm thấy bà nói có lý, nếu như đã phát hiện người này có ý đồ với Hứa Khuynh, vì cái gì còn không trực tiếp đá hắn ta đi? 】
【 Đúng vậy, tôi cảm thấy anh ta sẽ không yêu Hứa Khuynh, Hứa Khuynh chẳng qua chỉ là một quân cờ.
】
【 Thật tức cười đoàn đội của Hứa Khuynh còn đắc chí, nghĩ rằng mình đã thật sự bay làm cành cao, một bước trở thành phượng hoàng.
】
【 Aiyo, thú vị đó.
】
【 Tôi cảm thấy mấy người mới là đồ ngu, ban đầu Tiêu Trọng cầm nhiều cổ phần hơn so với Cố Tùy, hơn nữa cổ đông Hoan Nhan có thầy chỉ dạy Tiêu Trọng, Cố Tùy làm sao đá được hắn? Anh ta cài cắm và Hoan Nhan một vị phó tổng rất lợi hại, bây giờ đã là xã hội pháp trị rồi, muốn xử lý người phải sử dụng pháp luật.
】
【 Mấy người không thấy Cố Tùy hiện đã là cổ đông lớn nhất của Hoan Nhan rồi sao, hơn nữa vị thầy chỉ dạy kia, cổ phần bị pha loãng đến hoàn toàn không có tác dụng với Cố Tùy, người ta đây là dùng hành động để đối phó Tiêu Trọng, bảo vệ Hứa Khuynh.
】
【 Lầu trên, sao mi lại biết rõ ràng đến như thế? 】
【 Móa, nghe vị lầu trên nói xong, tui cảm thấy cũng có chút đạo lý đó.
】
【 Ê, đây là do mi tự biên tự diễn đúng không, Cố Tùy chính là ông chủ của Đầu tư Lăng Thịnh đó, chút chuyện này cũng không xử lý ngay được sao? 】
【 Bà đọc quá nhiều tiểu thuyết rồi đó, cho rằng chỉ cần tùy tiện ra lệnh là có thể đưa người đi sao? Cười chết tui.
】
Hot search này chỉ treo trong chốc lát là bị hạ xuống, phỏng chừng là Cố Tùy bên kia cho người áp.
Tô Tuyết nhìn về phía Hứa Khuynh, có chút tò mò hỏi: "Người trong lòng em nghĩ thế nào vậy?"
Hứa Khuynh: "Em tin tưởng anh ấy."
Tô Tuyết: "....."
Cô đôi khi thích tính cách này của Hứa Khuynh, không yêu thì chính là không yêu, khi yêu rồi thì không hàm hồ.
Đoàn người đi lối VIP, vào cửa kiểm tra an ninh, lên máy bay.
Trước khi máy bay cất cánh.
Hứa Khuynh nhận được Wechat của Cố Tùy.
Cố Tùy: Kể từ sau chuyện lần trước, anh vẫn luôn xuống tay đối phó hắn ta, em đừng tin mấy lời bịa đặt trên mạng nói.
Hứa Khuynh: Ừ.
Cố Tùy: Anh yêu em.
Hứa Khuynh: Ừ, em cũng yêu anh.
Nhắn xong tin này, Hứa Khuynh tắt máy.
Địa điểm quay chụp 《 Hưu nhàn thời gian 》 lần này là ở cổ thành, đúng như tên gọi, thành phố này vẫn giữ nguyên những công trình kiến trúc cổ kính và có bề dày lịch sử.
Tô Tuyết: "Sang năm sẽ đổi chỗ."
Hứa Khuynh "ừ" một tiếng.
Xe chạy đến chân núi, có một căn nhà giống trong 《 Chúng ta yêu nhau đi 》 nhưng màu sắc tối hơn rất nhiều, màu nâu sẫm.
Bên trên viết 『 Quán trọ Hưu nhàn thời gian 』.
Hứa Khuynh mới vừa xuống xe.
Cửa quán trọ bị đẩy ra, Đàm Hoan cùng Lương Kiều bước ra, mỉm cười chào đón: "Hứa Khuynh, chào mừng cô."
Nói xong, Lương Kiều giúp Hứa Khuynh cầm hành lí.
Hứa Khuynh ôm Đàm Hoan một cái, Đàm Hoan là người đẹp tri thức nổi danh trong vòng, Hứa Khuynh cười nói: "Tôi đến trễ."
"Không không, chúng tôi cũng vừa đến." Đàm Hoan lôi kéo Hứa Khuynh đi lên con đường lát đá, Lương Kiều đi phía sau, nói: "Hứa Khuynh có đói bụng không? Chúng tôi đang định làm mỳ."
Hứa Khuynh cười nói: "Được đó, tôi cũng tới làm, à đúng rồi, còn một vị khách quý khác nữa đâu? Còn chưa tới sao?"
Đàm Hoan: "Chắc là sắp tới rồi."
Ba người hàn huyên một lát, Lương Kiều đẩy cửa ra.
Đàm Hoan và Hứa Khuynh cùng nhau vào cửa, hai người lúc trước từng hợp tác qua, thỉnh thoảng sẽ nhấn like trên Wechat của nhau, tính ra cũng tương đối quen thuộc.
Chủ đề của 《 Hưu nhàn thời gian 》 là tình cảm, bộc bạch, đồng thời cũng khách mời bí ẩn, hai khách quý thường trú là Đàm Hoan và Lương Kiều, tiếp theo là hai khách mời đặc biệt, mời một người là Hứa Khuynh, còn một vị khác, Hứa Khuynh cũng khá tò mò không biết sẽ là ai, cô cùng Lương Kiều vào phòng bếp làm mỳ.
Lúc bưng mỳ ra ngoài.
Liền nhìn thấy một khách quý khác.
Thật trùng hợp.
Thế nhưng lại là Giang Lâm Nhã.
Giang Lâm Nhã đội mũ, đối diện với tầm mắt của Hứa Khuynh, cả hai nhất thời an tĩnh.
Lúc này, Hứa Khuynh mỉm cười hỏi: "Ăn chưa? Chúng tôi đã làm mỳ, cùng nhau ăn đi."
Giang Lâm Nhã dừng một chút, cởi mũ, nói: "Được, đợi tôi xuống ăn."
Nói xong, cô ta mỉm cười nhìn Lương Kiều: "Giúp tôi một chút với."
Lương Kiều mỉm cười lau lau tay, để mỳ xuống, tiến lên giúp Giang Lâm Nhã cầm hành lí, đưa cô ta tới phòng ở, Hứa Khuynh ngồi trên sô pha đảo trộn mỳ.
Nhớ tới.
Cô và Giang Lâm Nhã hình như là ở cùng một phòng.
Đây cũng thật là… cũng không biết là duyên phận gì nữa.
Đàm Hoan cắn một miếng xúc xích, hỏi Hứa Khuynh: "Cô và Giang Lâm Nhã không có xích mích gì đó chứ?"
Hứa Khuynh cười nói: "Không có."
Đàm Hoan: "Không có thì tốt, tôi thấy ánh mắt cô ấy nhìn cô không đúng lắm."
Hứa Khuynh: "Hoan tỷ hẳn là biết chúng tôi nhận cùng một đề tài điện ảnh mà, điều này cũng khiến cho hai bên nổi lên mùi thuốc súng."
Máy quay đã tắt, Hứa Khuynh có thể thẳng thắn.
Đàm Hoan cười: "Không có việc gì, hành vi của fan, diễn viên không cần thiết trả giá thay."
Nói xong, hai người nhìn nhau cười.
Ăn xong mỳ, làm vệ sinh, Hứa Khuynh cùng Giang Lâm Nhã tựa như có khuất tất, nhưng lại rất bình thản mà ở chung.
Đến chạng vạng, bọn họ nghênh đón hai khách mời đầu tiên.
Hứa Khuynh cùng Giang Lâm Nhã đi đón tiếp.
Hai người đứng ở cửa ra vào.
Tùy ý mà nói chuyện phiếm.
Nói đến chút nữa sẽ ăn món gì.
Ngữ khí của Giang Lâm Nhã bình đạm, ngữ khí của Hứa Khuynh càng bình đạm hơn.
Cũng may rất nhanh, khách mời xuống xe, là một cô gái mặc áo trùm đầu cùng quần dài, trên tay ôm một con búp bê, cô nàng trông có vẻ lạnh lùng, vừa xuống tới liền bước đến chỗ Giang Lâm Nhã cười nói: "Giang Giang, em là fan của chị, em rất thích mấy bộ phim truyền hình của chị."
Giang Lâm Nhã sửng sốt, lộ ra nụ cười đầu tiên trong ngày: "Cảm ơn em đã thích chị."
Cô gái kia quay đầu liếc nhìn Hứa Khuynh một cái, gật đầu, không nóng cũng không lạnh, vừa vặn.
Hứa Khuynh cũng hơi hơi mỉm cười.
Khom lưng muốn nhặt hành lí cho cô gái.
Lúc này, một chiếc xe khác theo sát dừng lại, tiếp theo, cửa xe mở ra, một bóng người từ trên xe nhảy xuống, ngay sau đó, bóng người kia hô to: "Khuynh Khuynh."
Tiếng la còn chút quen thuộc.
Hứa Khuynh giật mình, vừa ngẩng đầu, Ngô Thiến đã xông lên, ôm lấy Hứa Khuynh: "Ui, tôi thay Cố Tùy đến chăm sóc cô."
Giang Lâm Nhã bên cạnh vốn dĩ đang tươi cười, nghe thấy lời này, nụ cười dần dần vụt tắt.
Hứa Khuynh không nghĩ tới Ngô Thiến sẽ đến.
Lần cuối cùng gặp mặt là vào hôm Cố Tùy bị bệnh, Ngô Thiến đứng trước cửa Cố gia.
Cô cầm lấy hành lí cho Ngô Thiến, nói: "Sao cô lại đến đây?"
Ngô Thiến kéo cánh tay Hứa Khuynh, nói: "Nhàm chán đó, nên thuận tiện ghi tên ở lại đây hai ngày, không có việc gì liền đi cổ thành du lịch, sảng khoái hơn rất nhiều."
Hứa Khuynh giật giật khóe môi.
Cứ như vậy, Giang Lâm Nhã tiếp đón fan của cô ta, Hứa Khuynh tiếp đón Ngô Thiến.
Buổi tối là Hứa Khuynh cùng Đàm Hoan nấu cơm, hai người thay một bộ quần áo khác.
Hứa Khuynh tùy ý búi tóc lên, thoạt nhìn vô cùng xinh đẹp.
Ngô Thiến không nhịn được cầm di động "tách tách tách" mà chụp Hứa Khuynh.
"Khuynh Khuynh, cô đẹp lắm."
Hứa Khuynh mỉm cười không trả lời cô nàng.
Sau này người xem đều cảm thấy bộ dáng không phản ứng người khác của Hứa Khuynh càng xinh đẹp, cao lãnh nhưng cũng càng đoạt hồn người hơn.
Ăn xong cơm chiều, sáu người ngồi xếp bằng trên thảm, đi tới phân đoạn được hoan nghênh nhất.
《 Hưu nhàn thời gian 》 đại mạo hiểm.
Lương Hoan lấy ra một tờ giấy trong rương.
« lấy di động ra, tùy ý tìm một dãy số, ấn gọi qua để Đàm Hoan đặt câu hỏi.
»
Lại là cái trò đột kích điện thoại, điện thoại là công cụ hết sức riêng tư.
Ngô Thiến hưng phấn mà che mặt: "Kch thích, kch thích quá."
Đàm Hoan mỉm cười, nhìn di động trên mặt bàn, lại nhìn về phía Hứa Khuynh: "Cô trước đi?"
Hứa Khuynh hào phóng mở khóa, đẩy di động qua cho Đàm Hoan.
Đàm Hoan cầm lấy, bên trong có rất nhiều dãy số.
Cô liếc mắt chọn một dãy số không đánh dấu nhưng số đuôi rất đẹp, ấn gọi.
Tút tút tút.
Vài giây sau.
Đầu kia truyền đến giọng nói trầm thấp mang theo chút mệt mỏi: "Hửm? Bà xã?"
"A a a a a…" Ngô Thiến nháy mắt thét chói tai.
Mọi người ở hiện trường đều sửng sốt.
Cố Tùy ở bên kia nghe được tiếng thét chói tai bên này, tựa hồ mới phản ứng lại Hứa Khuynh đang quay tiết mục, anh xoa xoa mi tâm: "Có chuyện gì sao? Em không trả lời Wechat của anh."
Ngô Thiến liếc nhìn Hứa Khuynh.
Thật sự cô nàng đã sớm buông tay.
Chỉ có Hứa Khuynh dám không trả lời Wechat của Cố Tùy, trước kia đều là cô nàng đuổi theo gửi Wechat cho Cố Tùy.
Hứa Khuynh không lên tiếng ôm đầu gối, có lẽ chỉ giờ phút này cô mới cảm nhận được sợi dây liên kết giữa hai người, trái tim cũng chỉ bởi vì hai chữ "bà xã" của anh mà đập loạn nhịp.
Đàm Hoan cười nói: "Cố tiên sinh sao?"
"Chào cô." Nghe thấy giọng nữ xa lạ, Cố Tùy rất nhanh đã lịch sự trả lời.
Đàm Hoan: "Tôi có thể hỏi anh một vấn đề không?"
"Cô hỏi đi."
Đàm Hoan: "Anh cảm thấy trong mối quan hệ này, giữa hai người ai là người không có cảm giác an toàn nhất?"
Đầu bên kia không hề do dự nói.
"Tôi."
Đàm Hoan nhìn về phía Hứa Khuynh, Hứa Khuynh ngơ ngác không nói lời nào.
Cố Tùy ngay sau đó nói: "Không phải các người đã sớm biết rồi sao? Hà tất phải hỏi lại."
Anh trực tiếp ở trước màn ảnh, ở trước mặt những người khác, thừa nhận mình chính là kẻ yếu trong cuộc tình này.
Hứa Khuynh cảm thấy tim như thắt lại.
Đàm Hoan lần đầu tiên gặp phải người đàn ông thẳng thắn như vậy.
Cô cũng ngây người vài giây.
Ngay sau đó cười nói: "Được, cảm ơn anh đã nghe máy."
Cố Tùy: "Để cô ấy mở miệng nói chuyện một chút, tôi muốn nghe giọng cô ấy."
Cái yêu cầu này…
Ngô Thiến che mặt, nhìn về phía Hứa Khuynh.
Hứa Khuynh mím môi nói: "Em ở đây."
Tiếp theo.
Người kia cười khẽ một tiếng: "Được, lát nữa nhớ trả lời Wechat của anh."
"Ừ."
Theo sau, Cố Tùy tắt điện thoại.
Đàm Hoan nhướng mày, trả điện thoại cho Hứa Khuynh, fan của Giang Lâm Nhã ngồi bên cạnh cô ta cũng nhìn Hứa Khuynh suốt buổi, Hứa Khuynh nhất định là đại diện cho người phụ nữ có thể chiếm địa vị cao trong tình yêu..