"Cô gái ngốc! Lúc nào cũng để người ta lo lắng!"
"VƯƠNG HẠO?!" - Phiên Linh sáng mắt khi nhìn thấy hắn, phải chăng đây là ảo giác? Cô đang mất tập trung mà rơi xuống cành cây, hắn thấy vậy liền nhảy xuống đỡ cô. Cảm nhận được hơi ấm quen thuộc, cô vùi mặt vào lồng ngực hắn.
"Thái tử điện hạ!"- Hai con quỷ thấy Vương Hạo, lập tức quỳ xuống.
"Thưa thái tử điện hạ, kẻ này đã muốn móc mắt chủ nhân ta!"
"Ta thấy mắt của cô ta đẹp nên ta muốn!" - con quỷ kia đáp lời.
Thông qua bộ não mà những con quỷ có thể tự liên hệ nhưng mối liên hệ này ít được sử dụng. Mạch dùng mối liên hệ này mà cười nó: "Hê hê hê! Chủ nhân của ta chính là thái tử phi tương lai, ngươi lại dám đụng người chỉ có chết!" - con quỷ kia nghe vậy sởn da gà.
Thái tử nổi danh máu lạnh vô tình, ra tay vô cùng tàn nhẫn. Có khi nào hắn sẽ.... Phen này khó sống rồi. Con quỷ muốn chạy nhưng lại không thể vì khí thế bức người của Vương Hạo. Còn vị thái tử điện hạ im lặng nghe chúng nói, mắt cũng đã sâu hun hút.
"Nếu đã vậy, ta sẽ móc con mắt còn lại của ngươi để ngươi thành kẻ mù!" - Vương Hạo đến bây giờ mới lên tiếng - "Ta đã lấy một con mắt của ngươi thì cũng có thể lấy nốt con mắt kia!"
"Lấy... Lấy nốt? Chẳng lẽ người làm hắn mất con mắt chính là anh?" - Phiên Linh giật mình, cố gắng thoát khỏi vòng tay của hắn.
"Hắn ta đã hãm hại người của ta, ta lấy cũng đúng thôi!" - Vương Hạo vừa nói vừa giữ chặt cô, sức tên này không những dai mà còn khỏe nữa chứ.
"Đừng có lấy mắt hắn được không?" - Phiên Linh nhìn con quỷ đang quỳ trên mặt đất mà nhìn Vương Hạo hỏi.
"Hắn đã muốn lấy mắt của em đó ngốc à! Tôi không muốn phi tử của mình bị chột đâu!"
"AI THÈM LÀM PHI TỬ CỦA ANH? TÓM LẠI CÓ THA CHO HẮN KHÔNG?!" - Cô đỏ mặt phản bác, quên cả sợ.
"Hừm! Em muốn ta tha cho nó?"
"THA HAY KHÔNG THA CHỐT MỘT CÂU COI!"
"Được, nể mặt em, ta sẽ tha cho hắn!" - hắn vẫn phải chịu thua bảo bối trong lòng.
"Cảm ơn thái tử điện hạ! Cảm ơn thái tử phi!" - con quỷ chột vui mừng lên tiếng. Tiếng 'thái tử phi' như rót mật vào tai hắn, "Từ giờ trở đi, ngươi phải đi theo bảo vệ cô ấy" - Vương Hạo vẫn lạnh lùng như ban đầu, toát nên phong thái để vương.
"Ngươi tên gì để ta gọi cho dễ?" - Phiên Linh nhìn con quỷ, hỏi.
"Dạ! Tôi tên Eye!" - con quỷ đáp
"Eye... Eye... Rất hợp vơi ngươi đó!" - Phiên Linh lẩm nhẩm, gật đầu.
"Vậy chủ nhân, ta nghỉ đây ạ!" - Mạch nói xong liền quay lại vết chàm hình hoa bỉ ngạn trên tay cô. Eye thấy vậy cũng đi theo Mạch. Thấy hai con quỷ đều cùng chui vào tay cô, Vương Hạo thấy thật kì lạ. Cô chỉ là một con người bình thường, làm sao có thể để những con quỷ đó trú ngụ trong cơ thể mà không mất đi khí lực?
"Này Vương Hạo! Chúng ta về thôi!" - giọng nói của Phiên Linh làm anh giật mình, đặt cô xuống.
"Em về nhà trước đi, tôi có việc, phải về ma giới một chuyến. Trên đường nhớ cẩn thận đó!"
"Ừm! Sớm quay lại nha!" - Phiên Linh gật đầu mà trở về thành phố.
________Hết chap ______