Ẩn Long

chương 252: trấn áp

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Oanh!

Trần Viễn có loại cảm giác trong đầu của mình vang lên một tiếng nổ lớn, đồng thời ý thức của anh trở nên đau nhức vô cùng.

Cũng không biết là chuyện gì xảy ra, lúc này Trần Viễn có thể nghe được vô số âm thanh ở trong đầu của mình xì xào.

Hơn nữa, trong đầu của anh vậy mà xuất hiện rất nhiều ký ức xa lạ, cổ quái.

Nhất thời, tâm thần của Trần Viễn không khỏi trở nên hoảng hốt, đầu óc của anh cũng dần dần bắt đầu căng cứng, giống như bất kỳ lúc nào cũng có thể nứt vỡ ra thành từng mảnh nhỏ.

“Im miệng!”

Nhưng mà, còn không đợi những âm thanh này bắt đầu xâm lấn ý thức của Trần Viễn.

Ẩn sâu bên trong linh hồn của anh, một trận âm thanh nữ tử đột nhiên từ trong Tiên Cung truyền ra bên ngoài.

Ngay lập tức, những tiếng ồn ào ở trong ý thức của Trần Viễn hoàn toàn biến mất, không thấy gì nữa.

Lúc này, tinh thần của Trần Viễn mới hơi khôi phục lại một chút.

Bất quá, trải qua một trận vừa rồi, Trần Viễn không khỏi âm thầm sợ hãi một phen.

Anh cũng không biết rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra, nhưng nếu như không có được âm thanh của nữ tử kia ở trong Tiên Cung trấn áp.

Sợ rằng, hiện tại Trần Viễn đã là cái xác không hồn.

“Vừa rồi…”

Trần Viễn vừa mới dự định lên tiếng cảm kích, âm thanh của nữ tử kia đã một lần nữa vang lên.

“Ngươi cũng không cần phải cảm ơn ta.

Ta hiện tại đang nương nhờ vào trong thân thể của ngươi.

Nếu như không có ngươi trợ giúp, ta rất có thể đã bị tiêu tán, mất đi ý thức.

Hiện tại, ngươi có thể lựa chọn tiếp nhận truyền thừa, đám lão già kia sẽ không tiếp tục lộn xộn được nữa.”

Nói xong những lời này, âm thanh nữ tử lại một lần nữa im bặt.

Trong lòng Trần Viễn lúc này kỳ thật có rất nhiều nghi hoặc, nhưng thấy đối phương không muốn nói chuyện, anh cũng không có biết pháp nào khác, chỉ có thể bắt đầu chậm rãi hướng về phía vô số chùm sáng đang xuất hiện ở trong ý thức của mình, chăm chú quan sát một phen.

Không nhìn thì không biết, lúc này ở trong ý thức của anh vậy mà tồn tại tới hơn trăm cái chùm sáng.

Mặc dù mỗi cái chùm sáng đều có lớn nhỏ khác nhau.

Nhưng Trần Viễn có thể cảm ứng được, những chùm sáng này phần lớn đều là tồn tại cực kỳ khủng .

Bất quá, không biết vì một loại nguyên nhân nào đó, bọn chúng chỉ có thể tồn tại với hình thức chùm sáng, cũng không chân chính có được thực thể.

Nếu không, vừa rồi Trần Viễn cũng không chỉ đau nhức đơn giản như vậy.

Sợ rằng, chỉ cần một tia ý niệm của đối phương, có thể trực tiếp đem ký ức của anh xóa đi.

Đây là một loại cảm giác hết vi diệu, Trần Viễn cũng không biết nguyên nhân tại sao.

Nhưng anh có thể cảm nhận được tâm tình của từng chùm sáng đang vô cùng kích động, giống như bọn chúng đã tìm thấy được bảo bối, chỉ muốn chiếm lấy ý thức của anh.

Bất quá, bởi vì có sự trấn áp của nữ tử đang tồn tại ở trong Tiên Cung, những chùm sáng này cũng không dám gây ra hành vi bất lợi nào cho Trần Viễn.

Ngược lại, bọn chúng tỏ ra vô cùng thành thật, chỉ dừng lại ở xung quanh để quan sát anh.

Nhưng mà, trong lòng của Trần Viễn lúc này không khỏi rơi vào xoắn xuýt.

Kỳ thật, Trần Viễn đã nhìn ra được, những chùm sáng này chính là truyền thừa mà hư ảnh hình người kia đã nhắc đến.

Bọn chúng đều mang theo rất nhiều tin tức, đối với Trần Viễn tất nhiên đều là đồ tốt.

Thế nhưng, bọn chúng lại không để cho Trần Viễn một lần tiếp thu hết truyền thừa, mà chỉ để anh làm ra lựa chọn.

Chuyện này thật sự để cho Trần Viễn cảm giác vô cùng khó xử.

Trước mặt đồ tốt đều nhiều như vậy, chẳng lẽ anh chỉ có thể được chọn một cái thôi sao?

Điều này giống như ở trước mặt của anh có rất nhiều đồ ăn ngon.

Hơn nữa, đây đều là những món mà anh yêu thích.

Thế nhưng, bằng vào một loại nguyên nhân nào đó, anh chỉ có thể lựa chọn một món ăn.

Đây đối với bất kỳ người nào cũng đều là một vấn đề hết sức khó giải quyết.

Bất quá, Trần Viễn không phải là người khác.

Anh càng không phải là trẻ còn, anh cần gì phải làm ra lựa chọn? Toàn bộ anh đều muốn hết!

Vừa nghĩ đến điểm này, khóe môi của Trần Viễn không khỏi vểnh lên, lộ ra nụ cười vô cùng đắc ý.

Bất quá, sự thật đã chứng minh rằng, không phải lúc này bản thân cũng muốn là được.

Thế nên, ngay khi bàn tay của Trần Viễn dự định chạm vào một chùm sáng trắng đang dừng lại ở ngay bên cạnh, một trận âm thanh gấp gáp vội vàng vang lên.

“Tiểu tử, chớ có chọn lựa lão già đó? Lão già đó thì có tài năng gì chứ? Lựa chọn ta, ta sẽ cung cấp cho ngươi Tiên Kinh.

Cho dù là Tiên Đan, ta cũng sẽ nghĩ cách giúp ngươi luyện chế ra được!”

Mà âm thanh này vừa mới vang lên, lập tức một loạt âm thanh khác cũng ở trong đầu của Trần Viễn xôn xao.

“Hừ, Huyền Đan, lão già chết tiệt nhà ngươi suốt ngày chỉ biết luyện đan, thật sự có thể làm ra trò trống gì chứ? Tiểu tử, chẳng phải ngươi rất muốn sở hữu khôi lỗi thuật hay sao? Ta chính là khôi sư, ta có thể giúp ngươi luyện chế ra khôi lỗi thú.

Đừng nói là cấp bậc đại tông sư, cho dù là bán tiên ta cũng có thể giúp ngươi luyện ra được.”

Nghe được lời này của đối phương, ánh mắt của Trần Viễn không khỏi sáng bừng lên.

Nhưng mà, còn không có đợi Trần Viễn làm ra lựa chọn, lại có một cỗ âm thanh khác, nặng nề vang lên.

“Tiểu tử, ngươi cũng không cần phải nghe hắn nói bậy.

Mấy chục vạn năm qua, linh khí ở trên thế giới này đã xói mòn gần hết, cho dù hắn có thể giúp ngươi luyện chế ra khôi lỗi thú, thực lực cũng liền không mạnh được bao nhiêu.

Ta là võ đạo đại tông sư, so với bọn họ đối với cảm ngộ võ đạo càng mạnh hơn.

Chỉ cần ngươi chịu tiếp nhận truyền thừa của ta, ta có thể tặng cho ngươi một quyển bí tịch võ công, trực tiếp tu luyện đến tiên cảnh!”

Lần này, hai mắt của Trần Viễn càng thêm sáng bừng hơn.

Mặc dù Trần Viễn không biết, đối phương nói đến tiên cảnh là cảnh giới gì, nhưng anh chắc chắn có thể khẳng định được, tuyệt đối là mạnh hơn bán tiên, thậm chí là Địa Tiên rất nhiều lần.

Dù sao, Địa Tiên cũng chỉ là cảnh giới của phàm nhân mà thôi.

Muốn chân chính trở thành tiên nhân, người tu luyện còn phải trải qua chín chín tám mươi mốt lần lôi kiếp, sau đó phi thăng.

Hiện tại, người ở trước mặt này vậy mà có thể trực tiếp đưa anh công pháp, tu luyện đến cảnh giới tiên nhân?

Nhìn thấy tâm tình của Trần Viễn đã bị dao động, âm thanh ở trong chùm ánh sáng vừa rồi dự định tiếp tục lên tiếng khuyên nhủ.

Nhưng mà, người này còn chưa có mở miệng nói ra, một trận âm thanh tức giận của nữ tử đã vang lên.

“Thúi lắm! Cái gì trực tiếp trở thành tiên nhân? Ngươi làm sao không tự soi mặt vào trong nước tiểu để kiểm tra lại bản thân mình xem? Chính ngươi bất quá cũng chỉ tu luyện đến cảnh giới Địa Tiên đỉnh phong mà thôi, còn muốn để cho người khác trực tiếp trở thành tiên nhân, thật sự đúng là trò cười.”

Mà vừa nghe được âm thanh của nữ tử này nói ra, tất cả âm thanh còn lại đều trở nên im bặt.

Lúc này, một chùm ánh sáng màu trắng, mang theo một cỗ ý thế vô cùng uy phong, chính đang hướng về phía Trần Viễn bay tới.

“Tiểu tử, trên người của ngươi mang theo Thần Ấn, đối với truyền thừa của mấy lão già này cũng không có tác dụng gì.

Nếu ngươi tin tưởng ta, ta có thể lưu lại truyền thừa cho ngươi.

Ta trước đây cũng là người đi theo đại nhân, nắm giữ rất nhiều đồ vật có liên quan đến Thần!”

Nghe được lời này của nữ tử nói ra, tất cả những chùm ánh sáng còn lại đều không khỏi lay động kịch liệt.

Đồng thời, vô số âm thanh tức giận vang lên.

“Nữ nhân ngu xuẩn, ngươi chớ có càn rỡ.

Ngươi chẳng qua cũng chỉ là nô nhân mà thôi, còn cho rằng mình lợi hại lắm hay sao? Chúng ta cũng có thể đưa ra truyền thừa, trực tiếp để cho hắn thật sự thành Chân Thần!”

“Ngươi nói cái gì? Ngươi lại nói lại một lần nữa xem?!”

Vừa nghe được có âm thanh mắng chửi mình, chùm sáng có âm thanh nữ tử lúc này không khỏi phẫn nộ thét lên.

Đồng thời, một cỗ khí thế từ bên trong chùm sáng phóng xuất ra bên ngoài, đự định hướng về phía một chỗ chùm sáng đối diện phóng tới.

“Đủ rồi!”

Nhưng ngay vào lúc này, Trần Viễn đột nhiên quát lớn một tiếng, lập tức để cho toàn bộ chùm sáng ở xung quanh đều bị định trụ lại.

“Tiểu tử, ngươi vừa mới quát ai đó?!”

Qua một hồi lâu, chùm sáng mang theo âm thanh nử tử đột nhiên tức giận, lớn tiếng chất vấn.

Nếu như có được thực thể, lúc này đối phương có lẽ là đang trừng mắt nhìn anh.

Ngay cả những chùm sáng còn lại, đều lộ ra tâm tình ba động, giống như chỉ cần Trần Viễn nói ra nửa lời không hợp, bọn họ liền trực tiếp động thủ, đem anh thu thập.

Nhưng mà, còn không đợi cho âm thanh của những người này vang lên, một cỗ khí thế vô cùng kinh khủng ở trên người của Trần Viễn tản mát ra ngoài.

Đồng thời, một trận hỏa ảnh xuất hiện ở trên đỉnh đầu của Trần Viễn, kèm theo đó là một tiếng phượng gáy, để cho toàn bộ chùm sáng đều kinh động như gặp tiên nhân.

“A, làm sao có thể?!”

“Phượng… Phượng Hoàng Chân Hỏa? Trên người hắn, vậy mà còn có Phượng Hoàng Chân Hỏa!”

“Trời ạ, hắn đây rốt cuộc là người gì? Làm sao lại có Thần Ấn, còn mang theo Phượng Hoàng Chân Hỏa? Hơn nữa, nữ nhân kia có quan hẹ gì với tên nhóc con này?”

Một đám âm thanh tỏ ra vô cùng kích động vang lên.

Đồng thời, một loại cảm giác cực kỳ quái dị truyền đến linh hồn của Trần Viễn, để anh nhất thời nhịn không được, hắn giọng quát lên một tiếng.

“Ồn ào!”

Lần này, âm thanh của những chùm sáng này mới bắt đầu ngừng lại, bọn chúng dường như đối với hư ảnh Phượng Hoàng ở trên đỉnh đầu của Trần Viễn tỏ ra vô cùng kiêng kỵ..

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio