Tống Thanh Diên!
Ninh Chiết vừa phiền muộn vừa đau đầu.
Sao ở đâu cũng gặp người phụ nữ này vậy ta?
"Thời gian mới có hai ngày thôi mà đã gặp bốn lăn rồi!
Chẳng trách anh lại có hôn ước vớ vẩn với người phụ nữ này!
Đây chẳng phải là định mệnh sao?
Ừm... Nghiệt duyên!
"Nhìn anh như vậy, hình như tâm trạng của anh không tốt à?"
Tống Thanh Diên dừng xe, nhìn từ trên xuống dưới. dò xét Ninh Chiết: "Có người ức hiếp anh sao? Không sao, không phải tôi còn nợ anh một ân tình à? Chỉ cần anh yêu cầu, tôi sẽ giúp anh!"
Cô nóng lòng muốn trả lại ân tình mà mình nợ Ninh Chiết.
Nợ người khác ân tình thường sẽ không tốt lắm.
Ninh Chiết chán nản nhìn cô: "Không phải hôn ước của chúng ta bị hủy bỏ rồi sao? Tại sao cô luôn theo dõi tôi vậy?"
"Tôi theo dõi anh á?" Tống Thanh Diên giống như nghe được một câu nói đùa: "Tôi ở gần đây, đi ngang qua đây, lại còn cần một tên bảo vệ cỏn con như anh phê duyệt sao?"
Nơi mà Ngân Hồ tìm cho cô nằm ở gần khu biệt thự này,
Bản thân chỉ đi ngang qua và tình cờ gặp được Ninh Chiết, trông như một quả cà tím héo vì sương giá.
Bản thân cô không nói Ninh Triết đi theo thì thôi, thế mà Ninh Chiết lại dám nói cô đi theo anh.
"Ừ, Là tôi nghĩ nhiều....."
Ninh Chiết nhún nhún vai, không nói một lời đi về phía trước, nhưng trong lòng không ngừng thầm mắng.
Ngày nào cũng chỉ gặp mấy người kiểu này!
Người này đắc ý hơn người kia!
Ninh Chiết nhanh chóng rời đi, mang theo lòng oán hận mãnh liệt với Tống Thanh Diên.
Tranh thủ thời gian lấp đầy bao tử trở về công ty.
Một tuần nay, anh đều làm ca đêm.
Anh đã quyết định từ chức.
Đêm nay có thể coi là ca cuối cùng, anh không thể để người khác làm thay mình được nữa.
Hạ quyết tâm xong, bước chân của Ninh Chiết cũng nhanh hơn nhiều.
Nhìn Ninh Chiết đang dần rời đi, Tống Thanh Diên không khỏi lắc đầu mỉm cười.
Trở lại biệt thự lưng chừng núi, Tống Thanh diên còn chưa bước vào cửa, thì Ngân Hồ đã hào hứng lao đến: "Chiến tướng, tôi vừa nhận được một tin tức bất ngờ, cô nhất định có hứng thúi
Tống Thanh Diên vui vẻ, vội vàng hỏi thăm: "Đã tìm được vị cường giả ẩn náu ở Giang Châu rồi à?”
“Tạm thời chưa tra được." Ngân Hồ lắc đầu: "Tin tức ngoài ý muốn này là về Ninh Chiết, bị cô hủy hôn!”
Liên quan tới Ninh Chiết sao?
Vẻ mặt của Tống Thanh Diên đột nhiên tối sầm lại, cô không hài lòng nhìn Ngân Hổ: "Điều tra kỹ. chuyện của vị cường giả đó đi, chuyện của một bảo vệ có gì tốt mà nghe ngóng chứ?"
Thật là!
Làm bản thân hứng khởi hết cả lên!
Ngân Hồ hé miệng cười một tiếng: "Ninh Chiết và Tô Lan Nhược nhận giấy chứng nhận kết hôn rồi!”
"Với ai cơ? Tô Lan Nhược á?"
Tống Thanh Diên ngạc nhiên kêu lên: "Chính là Tô Lan Nhược, một trong tứ đại mỹ nhân của Giang Châu sao?"
"Đúng!" Ngân Hồ gật đầu cười một tiếng.
Tống Thanh Diên ngạc nhiên, đúng như cô đã dự đoán.
Tống Thanh Diên sửng sốt, dở khóc dở cười nói: “Tô Lan Nhược uống nhăm thuốc à? Cưới bảo vệ của công ty mình sao? Cứ cho là cô ta tìm người nối nghiệp đi, thì cô ta cũng không đến mức phải tìm một bảo vệ chứ?"
Tin tức này, quả thực đã khiến cô rất khiếp sợ.
Hai người này, căn bản là hoàn toàn khác biệt nhau? Làm sao mà kết hôn được?
Ngân Hồ khẽ cười nói: "Thuộc hạ đã điều tra rồi, Tô Trường Hà hôm qua nhìn thấy Ninh Chiết trên TV, sau đó chỉ vào Ninh Chiết hét lớn, nhất quyết muốn gặp Ninh Chiết, cuối cùng ép Tô Lan Nhược kết hôn với Ninh Chiết.”
"Hôm qua sao?" Tống Thanh Diên im lặng suy nghĩ một lúc, sau đó chợt nhận ra: "Có phải Tô Trường Hà nhìn thấy tôi hủy hôn ước của Ninh Chiết, sau đó hiểu lăm rằng Ninh Chiết có quan hệ gì với nhà tôi? Hoặc là ông ấy coi trọng ân tình mà tôi nợ Ninh Chiết đó chứ?”
"Chắc là hai đó." Ngân Hồ gật đầu cười một tiếng.
"Tô Trường Hà đúng là xảo trá mà” Tống Thanh Diên hừ một tiếng lạnh lùng.
Đột nhiên, cô đã hiểu tại sao vừa rồi Ninh Chiết lại sững người như vậy.
Nghĩ lại thì, anh đã phải chịu ủy khuất từ Tô gia sao?
Tên Ninh Chiết này, đúng là ngốc thật đấy!
Người không quyền không thế, còn muốn làm con rể hào môn, nào có dễ dàng như vậy?
Lắc đầu thở dài một hồi, Tống Thanh Diên lại nói với Ngân Hồ: "Đừng quan tâm đ ến chuyện của Ninh Chiết nữa! Hãy dành thời gian tìm hiểu tin tức về vị cường giả đang ẩn náu, với cả mục đích của Huyết Lang đến Giang Châu đi, nhất định phải làm càng nhanh càng tốt!”
"Vâng!" Ngân Hồ nhận lệnh.