Tần Tình còn chưa kịp hoàn hồn, liền nghe thấy lời nói "Hai trăm cái hít đất" của nam sinh làm cho cả kinh.
Hai trăm cái a......
Cô gái nhỏ đứng tại chỗ nhăn mặt lại.
Vừa mới nãy hình như mình đã làm cho người ta bị dọa sợ, cho nên Văn Dục Phong mới có phản ứng như vậy, kết quả hiện tại hắn còn muốn chính mình bị phạt.
Nếu như hình phạt có thể chia sẻ, hai trăm cái hít đất, dựa theo hiệu quả huấn luyện thể năng mỗi tuần của mình mà nói.......! Hẳn là nhiều nhất cô chỉ có thể hít đất được năm cái.
Nghĩ như vậy, Tần Tình có điểm vô tội lại có chút chột dạ mà nhìn về phía Văn Dục Phong.
Vừa nhìn thấy, Tần Tình cùng với những người khác ở trong phòng đều bị kinh sợ giống nhau.
——
Thân thể nam sinh từ phần vai đến mắt cá chân đều thẳng tắp một đường, không chút cẩu thả, dấu vết phập phồng lao lực đều không nhìn ra.
Từ lúc bắt đầu đếm, từng động tác đều rất lưu loát, không một chút khó khăn.
Mỗi động tác đều được thực hiện gọn gang, ánh mắt người nọ vẫn bình tĩnh như cũ; tiết tấu ổn định từ đầu đến cuối, không có dấu hiệu giảm tốc độ, động tác đơn giản giống như là đang ăn cơm vậy.....
Ước chừng hai phút sau, ánh mắt Tề Miểu dại ra báo con số: "......!, ......"
Từ vừa phát ra, khuỷu tay của Văn Dục Phong căng thẳng, dựa thế thu lực đứng bật dậy.
Cả đám đứng vây xem bên cạnh còn chưa kịp nhìn rõ, chỉ thấy hắn trực tiếp từ mặt đất đã đứng thẳng từ lúc nào, bọn họ thậm chí còn không thấy một cái động tác chống đỡ.
Ánh mắt kinh ngạc tán thưởng đều ập tới cùng một chỗ.
Đối với học sinh mỗi ngày chỉ tới có hai chỗ đó là trường học và nhà mình mà nói, có thể một hơi hít đất được hai trăm cái đã khiến bọn họ kinh ngạc cảm thán, có thể nhìn thấy sau khi Văn Dục Phong thực hiện xong, thậm chí trên trán cũng không thấy được sự khó chịu —— đủ thấy thể chất của người này có bao nhiêu biến thái.
Tần Tình cũng giống như mọi người xung quanh, lúc này cô cũng kinh ngạc mở to mắt nhìn nam sinh đang đến gần.
Cho tới khi Văn Dục Phong cầm lấy áo khoác vắt lên tay, đi đến trước mặt Tần Tình mới dừng lại, Tần Tình cũng hồi phục lại tinh thần.
"Anh có thể lập tức hít được hai trăm cái, thật là lợi hại a....."
"......."
Vốn dĩ ánh mắt của Văn Dục Phong ở trước mặt mọi người không một chút dao động, lúc này nghe Tần Tình nói xong, ánh mắt lại lóe lên.
Hắn quay mặt đi, có chút không tự nhiên mà ho nhẹ.
Tần Tình vẫn chưa phát hiện, vẫn tiếp tục nói: "Anh hai nhiều nhất một lần là , nghe nói phải gần mười phút, còn khoe với em rất lâu....."
Vừa nghe thấy cô gái nhỏ gọi Tần Hạo bằng cách gọi khác, Văn Dục Phong cũng không rảnh quan tâm mình không được tự nhiên, trực tiếp quay đầu lại ——
"Trước trạng thái nghỉ ngơi, kỷ lục cao nhất của anh là .
Bất quá đó là năm trước, hiện tại hẳn là càng nhiều."
"...................."
Lúc này đôi mắt của cô gái nhỏ đều trợn tròn.
Dường như nhìn thấy biểu tình chấn kinh của con mèo nhỏ, trong lòng Văn Dục Phong hơi ngứa ngáy.
Đồng thời hắn cũng phát hiện chính mình không kịp suy nghĩ đã buộc miệng thốt ra.
Thật ấu trĩ a.....
Tầm mắt nam sinh chuyển xuống cô gái nhỏ, xoẹt qua một tia ý cười cùng với bất đắc dĩ.
——
Nhưng giống như là không áp xuống được.
Hội tụ đại khái là thời điểm hai điểm kết thúc.
Đoàn người cùng nhau rời khỏi phòng đi xuống lầu, thanh thế có thể nói là mênh mông cuồn cuộn, dẫn tới những thực khách khác ở nhà hàng liên tục chú ý tới.
Ra tới cửa nhà hàng, mọi người sắp sửa cáo biệt, bảo vệ ở bãi giữ xe cũng nhận được tin tức đem xe của Văn Dục Phong chạy tới trước cửa.
Ở đây ngoại trừ Văn Dục Phong thì không có ai đủ tuổi, tự nhiên sẽ không dại dột lái xe.
Nhưng càng không chiếm được, tự nhiên càng khát vọng.
Đặc biệt là mấy nam sinh, lúc vừa nhìn thấy chiếc SUV, đôi mắt dường như đang phát sáng.
"Dục ca, đây là xe người trong nhà cho anh lái sao?"
Trong ban có người rốt cuộc không áp được lòng hiếu kỳ, hỏi ra tới.
Mà lời này vừa thốt ra, cũng dẫn tới vô số ánh mắt hâm mộ rơi xuống trên người Văn Dục Phong.
Duy nhất chỉ có nam sinh đứng bên cạnh Tần Tình chú ý tới, thời điểm người nọ nhắc tới vấn đề này, độ ấm trên mặt Văn Dục Phong đột nhiên lạnh xuống.
Trầm mặc hai giây, Văn Dục Phong cầm lấy chìa khóa xe từ bảo vệ.
"Không phải."
Hắn tiến lên kéo cửa x era, ý bảo Tần Tình ngồi vào trong.
Chờ cô gái nhỏ đã lên xe, hắn đóng cửa xe lại, mới trả lời nốt ——
"Tự tôi mua.".