Anh Boss Xấu Xa Trong Lời Đồn

chương 305: tôi rất hiểu

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hạ Diệp Chi hơi sửng sốt, dở khóc dở cười trừng mắt nhìn anh: “Không giữ lại.”

Mạc Đình Kiên cũng không nói gì thêm nữa, khẽ xoa đầu cô và xoay người đi vào trong bóng đêm.

Mãi đến khi bóng dáng của anh đã biến mất, Hạ Diệp Chi mới cầm chìa khóa xe xoay người trở lại căn phòng của mình.

Ngày hôm sau.

Lúc Hạ Diệp Chi tỉnh lại liền theo thói quen lấy điện thoại di động ra lướt Facebook

Kết quả cô vừa xem lại thấy mình đã lên hot search.

“Vợ cũ của cậu chủ Mạc đang cố gắng cứu vãn.”

Đây là hot search quỷ gì thế?

Hạ Diệp Chi ấn vào xem.

“Tối hôm qua ở trong bữa tiệc cao cấp tại khách sạn nào đó, có người nhìn thấy cậu chủ Mạc và vợ cũ của anh. Vài người suy đoán đây là do vợ cũ của cậu chủ Mạc muốn cứu vãn lại tình cảm của anh…”

Phía sau còn có rất nhiều lời giải thích.

Phía dưới có tấm ảnh cũng không quá rõ ràng.

Bức ảnh thật sự được chụp ở bữa tiệc, Blogger còn vô cùng cẩn thận khoanh đỏ bóng dáng của Hạ Diệp Chi và Mạc Đình Kiên, cũng lấy điều này để triển khai một đoạn liên tưởng phong phú.

Đại khái đây chính là chỗ lợi hại của người trong giới truyền thông.

Cô chỉ ngẫu nhiên đi tham gia một bữa tiệc tối mà thôi, không ngờ Mạc Đình Kiên cũng ở đó.

Sau đó bị truyền thông chụp được ảnh, lại thành cô muốn cứu vãn tình cảm của Mạc Đình Kiên.

Hạ Diệp Chi kéo xuống xem.

“Bình thường, có người phụ nữ nào nỡ bỏ được người đàn ông như Mạc Đình Kiên.”

“Ý này chính là hai người chắc chắn đã ly hôn rồi sao?”

“Tôi cảm giác cơ hội của mình đã tới rồi.”

“Cô vợ cũ này đúng thật không biết xấu hổ, ly hôn thì cũng đã ly hồn rồi còn muốn dây dưa mãi.”

Đơn giản chính là một ít bình luận như thế, Hạ Diệp Chi thấy nhưng không thể trách.

Hạ Diệp Chi rời giường vào phòng rửa mặt, mới ra đã nhận được điện thoại của Tần Thủy San.

Tần Thủy San vừa mở miệng đã trêu chọc cô: “Cô lợi hại nhỉ, cứ ba ngày hai lượt lên hot search thế này, bộ phim của chúng ta không nóng cũng khó đấy.”

Hạ Diệp Chi bật cười: “Truyền thông muốn viết thế nào, tôi làm sao ngăn cản được chứ?”

“Ôi, tôi chỉ tò mò, rốt cuộc cô và Mạc Đình Kiên đã ly hôn chưa vậy?”

Tần Thủy San nhắc tới đề tài này, Hạ Diệp Chi liền hỏi ngược lại: “Cô thấy thế nào?”

“Tôi nghĩ là chưa.” Giọng điệu Tần Thủy San có phần chắc chắn.

Sau đó, cô ta nói tiếp: “Nếu như hai người đã chia tay, Mạc Đình Kiên làm sao có thể bằng lòng để cô lên hot search cùng anh ta chứ?”

Tần Thủy San nhạy bén khiến Hạ Diệp Chi hơi nghi ngờ. Có phải người phụ nữ trước đây theo người giúp việc trà trộn vào biệt thự của Mạc Đình Kiên là cô ta không?

Hạ Diệp Chi nói: “Anh ấy chỉ không để ý với chuyện nhỏ như vậy thôi.”

“Thật sao?” Rất rõ ràng là Tần Thủy San không tin.

Lúc này lại có người khác gọi điện thoại tới.

Hạ Diệp Chi nhìn thông báo trên màn hình điện thoại, phát hiện không ngờ là Mạc Đình Kiên gọi tới.

“Thật ngại quá, tôi có điện thoại gọi tới, tạm thời không nói với cô nữa.”

Hạ Diệp Chi cúp điện thoại của Tần Thủy San và nhận điện thoại của Mạc Đình Kiên.

Mạc Đình Kiên mở miệng liền hỏi cô: “Em đã thấy hot search chưa?”

“Thấy rồi.” Hạ Diệp Chi thở dài: “Không ngờ trong bữa tiệc tối hôm qua lại có người của truyền thông trà trộn vào.”

“Là anh bảo người ta cố ý đưa lên.” Mạc Đình Kiên trầm ngâm một lát nói: “Vừa vặn có thể quảng cáo giúp bộ phim mới của em. Đợi lát nữa anh sẽ bảo người gỡ xuống.”

Hạ Diệp Chi bật cười: “Anh không cần làm như vậy đâu, chỉ là một bộ phim trên mạng thôi, đến lúc đó bên phía biên tập và tuyên truyền chính sẽ có hoạt động và kế hoạch liên quan.”

Cô vừa nói dứt lời, lại nghe bên kia điện thoại vang lên giọng nói của Thời Dũng.

“Cậu chủ…”

“Anh làm việc trước đi.” Hạ Diệp Chi nói xong liền cúp điện thoại.

Gần đây “Mất Thành” đang được quay ở trong phim trường.

Khi Hạ Diệp Chi lái xe tới nơi, bên trong đang quay một cảnh đánh nhau bên đường.

Tần Thủy San không ở đó. Bạn đang đọc tại truyen.one

Trước đây Hạ Diệp Chi không mấy đi tới phim trường, cô đứng ở bên đường nhìn một lúc thì tính đi dạo xung quanh.

Mới đi không xa, cô nghe được một giọng nói quen thuộc.

“Diệp Chi? Là con sao?”

Hạ Diệp Chi dừng lại. Người phía sau liền đi tới trước mặt cô.

Tiêu Thanh Hà ngạc nhiên nhìn cô: “Mẹ vừa nhìn bóng lưng thấy giống con, không ngờ là con thật.”

Hạ Diệp Chi lạnh lùng nhìn bà nhưng không nói một lời nào.

“Nửa năm qua, con có khỏe không?” Tiêu Thanh Hà thấy Hạ Diệp Chi mãi không nói lời nào, vẻ mặt cũng có chút lúng túng.

“Khỏe.” Hạ Diệp Chi quan sát Tiêu Thanh Hà, phát hiện bà ta không khác với trước đây, vẫn là dáng vẻ của một quý bà được chăm sóc tốt.

Lúc đó, tất cả truyền thông đều nói cô đã chết, xem ra chuyện này không hề ảnh hưởng gì đến Tiêu Thanh Hà.

Tiêu Thanh Hà vẫn là bà Hạ vẻ vang, xinh đẹp.

Hạ Diệp Chi cúi đầu nhìn đồng hồ trên tay, nói với vẻ không kiên nhẫn: “Bà Hạ còn có việc gì nữa không?”

Tiêu Thanh Hà nghe Hạ Diệp Chi gọi mình như vậy thì thoáng biến sắc: “Diệp Chi, con…”

“Nếu không có chuyện gì, tôi đi trước đây.” Hạ Diệp Chi không để cho bà ta có thêm cơ hội nói chuyện đã xoay người muốn đi.

“Diệp Chi, con chờ một lát.” Tiêu Thanh Hà vội vàng đi tới kéo tay cô lại: “Tình cảnh trước đây như vậy, chắc hẳn con có thể hiểu được cho bố mẹ, bố mẹ chỉ…”

“Tôi rất hiểu.” Sợ bị cô liên lụy cho nên lại đăng báo cắt đứt quan hệ bố con với cô. Bọn họ làm rất cương quyết, cũng rất sáng suốt.

Tiêu Thanh Hà nghe vậy thì dường như đã tin tưởng vào cách nói của cô, thở phào nhẹ nhõm: “Hôm nay mẹ tới thăm Hương Thảo, nó đang quay phim ở đây. Con có muốn tới xem không? Sau khi con về đã gặp nó chưa?”

Hạ Diệp Chi khẽ nhíu mày: “Hạ Hương Thảo quay phim ở đây à?”

Hạ Diệp Chi biết chuyện trước đây Hạ Hương Thảo muốn vào giới giải trí.

Nhưng cô không ngờ bây giờ Hạ Hương Thảo đang quay phim.

“Đúng vậy, lần này nó nhận một bộ phim của đạo diễn lớn, chắc hẳn có thể nổi tiếng thôi.” Tiêu Thanh Hà nói tới chuyện Hạ Hương Thảo quay phim thì mặt mày hớn hở, có thể nhìn ra được bà ta đang mừng thay cho Hạ Hương Thảo.

Hạ Diệp Chi cười nhưng không đến đáy mắt: “Thật sao? Vậy tôi chúc mừng các người trước.”

Lúc này, điện thoại của cô đột nhiên vang lên.

Điện thoại là Tần Thủy San gọi tới.

Cô liếc nhìn Tiêu Thanh Hà và nhận nghe máy: “Alo? Tôi sẽ tới ngay.”

Cô cúp máy và liếc nhìn Tiêu Thanh Hà: “Bà Hạ, tôi còn có việc đi trước.”

“Ôi, Diệp Chi…”

Hạ Diệp Chi đi thẳng giống như không nghe thấy Tiêu Thanh Hà gọi cô.

Đến đoàn làm phim “Mất Thành”, Hạ Diệp Chi tìm Tần Thủy San hỏi thăm về chuyện Hạ Hương Thảo.

“Cô nói là Hạ Hương Thảo, người chị của cô sao?” Tần Thủy San cười giễu cợt: “Cô ta cũng thường lên hot search giống cô, nhưng đều là do cô ta tự mình mua tít hot search ở khắp nơi, cũng từng quay mấy bộ phim nhưng ratings không tốt lắm.”

Rating là một đơn vị đo lường khán giả, dùng để chỉ số lượng khán giả bình quân trên phút của một phương tiện truyền thông, của một chương trình hay thậm chí một mẩu quảng cáo tính bằng % dân số hoặc nhóm đối tượng có mục tiêu cụ thể.

Hạ Diệp Chi rời khỏi thành phố Hà Dương này một thời gian, ngoại trừ điều tra về chuyện của Mạc Đình Kiên mới đăng nhập vào trang web trong nước, bình thường thì không chú ý nhiều, cho nên cô không hay biết gì về chuyện của Hạ Hương Thảo.

Trước đây cô biết Hạ Hương Thảo muốn vào giới giải trí nhưng không ngờ cô ta làm thật.

“Tôi quên nói cho cô biết, trước đây khi tuyển diễn viên cho “Mất Thành”, Hạ Hương Thảo cũng tới thử vai. Đạo diễn không nhìn trúng cô ta, cô ta còn tính dùng quy tắc ngầm để được nhận vai đấy…”

Hạ Diệp Chi:

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio