Trần Hạo bật cười: "Thú vị đó, tôi còn chưa chơi được bao nhiêu mà đã bảo là chơi lớn rồi hả? Nhà họ Hạ không biết chơi lớn là thế nào sao?"
Chỉ để lại một câu nói, Trần Hạo cười chế nhạo bỏ đi.
Thấy vậy, Hạ Hồng Khang cũng không dám ép anh ở lại, bởi vì anh ta đã hiểu quá rõ thủ đoạn của Trần Hạo.
Trần Hạo rời đi, Tiêu Nhất Phi cũng quay đầu đi, nhưng Hạ Hồng Khang đã đuổi kịp cô ấy: "Cô thân với anh ta như vậy, cô Tiêu có biết thân thế của anh ta hay không?"
Tiêu Nhất Phi khách khí cười: "Tôi thân thiết với mọi vị khách đến Cửu Khúc, nếu không thì những vị khách này vì sao phải chiếu cố đến chuyện làm ăn của Cửu Khúc? Về phần thông tin của khách, tôi thường sẽ không hỏi.
Nếu như anh Hạ muốn biết, anh có thể trực tiếp đi hỏi! Tôi xin đi trước!"
Chỉ để lại một câu nói, Tiêu Nhất Phi liền muốn rời đi.
Hạ Hồng Khang không buông tha cho cô ấy: "Cô Tiêu, tôi chỉ muốn nhắc nhở cô thôi.
Có một số người nếu tiếp xúc nhiều quá sẽ gặp xui xẻo!" Tiêu Nhất Phi nhẹ giọng nói: "Đã làm phiền anh Hạ phải lo lắng rồi, Nhất Phi sẽ tự biết cân nhắc!"
Sau đó, Tiêu Nhất Phi phớt lờ Hạ Hồng Khang và bỏ đi.
Hai mắt Hạ Hồng Khang tối sầm, trong lòng thầm nghĩ, người phụ nữ này thật không biết tốt xấu!
Tiêu Nhất Phi xoay người bước đi, trong mắt tràn đầy vẻ khinh thường! Tiếp xúc với Trần Hạo sẽ gặp xui xẻo? Hạ Hồng Khang là một tên ngu xuẩn.
Một người có thể tùy ý lấy ra một tỷ đô la để đầu tư lại có thể trở thành ngôi sao chổi trong miệng của Hạ Hồng Khang?
Khi Trần Hạo vừa chậm rãi bước ra khỏi câu lạc bộ, thì điện thoại của anh đổ chuông.
Thấy đó là số của Trương Mạn, Trần Hạo tiện tay bắt máy.
“Trần Hạo, anh có đang bận gì không?”, Trương Mạn hỏi.
"Không bận, tôi vừa xong việc, chuẩn bị trở về Bạch thị đây!"
"Anh...!anh đi cùng tôi đến cửa hàng S được không? Gần đây trên báo có rất nhiều thông tin tiêu cực, tôi không hiểu, tôi sợ bị lừa!"
Trần Hạo ngạc nhiên, buổi sáng vừa nói mấy câu, buổi trưa liền đi xem xe, cô gái này đúng là mau lẹ kiên quyết!
Trương Mạn thấy Trần Hạo không lên tiếng thì buồn bã nói: "Nếu anh bận thì thôi...!bỏ đi vậy!"
"Không bận, cô đang ở đâu?"
"Tôi sẽ gửi địa chỉ sang cho anh!"
“Được rồi!”
Trần Hạo cúp điện thoại, Trương Mạn gửi địa chỉ qua, anh ra khỏi câu lạc bộ liền đi thẳng tới chỗ đó.
Hai người xuất hiện trước cửa hàng S gần như cùng một lúc.
“Trần Hạo, làm phiền anh quá!”, Trương Mạn mở miệng cảm tạ khi nhìn thấy Trần Hạo.
“Không phiền phức, tôi cũng nhàn rỗi”, Trần Hạo cười dẫn Trương Mạn đi vào cửa hàng.
Cửa hàng S này có quy mô không hề nhỏ, đại diện cho nhiều thương hiệu, bên trong có đủ mọi loại xe, có giá từ hàng triệu đến hàng chục triệu.
Gần đó là chiếc Emgrand GS mà Trần Hạo đã đề xuất cho Trương Mạn, hai người đang định xem xe thì một giọng nói vang lên từ phía sau.
“Trương Mạn… đúng là cô rồi!”, một người phụ nữ cùng một người đàn ông mặc vest đi tới.
Trương Mạn cười khổ khi nhìn thấy người phụ nữ này, đúng là trùng hợp.
Người kia bước tới, Trương Mạn giới thiệu hai bên với nhau: "Đây là Trần Phi Phi hàng xóm của tôi! Đây là Trần Hạo!"
Trần Phi Phi lập tức nhìn Trần Hạo từ trên xuống dưới, cười tủm tỉm nói: "Đây...!là bạn trai của cô?" Trương Mạn thẹn thùng đỏ mặt: "Đây là đồng nghiệp của tôi!"
Khóe miệng Trần Phi Phi cong lên, ai tin được điều này chứ, cô ta quen biết Trương Mạn lâu như vậy, đây là lần đầu tiên nhìn thấy cô ấy công khai đi cùng một người đàn ông, không phải bạn trai của cô ấy thì là gì?
Trương Mạn khẽ nhíu mày, biết Trần Phi Phi này tới chào nhất định là không có chuyện gì tốt!
Trần Phi Phi này là hàng xóm của cô ấy, rất thích so bì với cô ấy, khi còn bé thích so bì chuyện học hành, sau đó so bì công việc ai tốt hơn, hiện tại lại muốn so bì bạn trai!
Trần Phi Phi mỉm cười, kéo người đàn ông ra giới thiệu: "Trương Mẫn, đây người yêu của tôi, La Du!"
Lúc giới thiệu, không biết là vô tình hay cố ý mà Trần Phi Phi đã đẩy La Du đến đứng cạnh Trần Hạo.
La Du ăn mặc chỉnh tề, rất tươm tất, rất có khí chất của quan chức.
Còn Trần Hạo thì quá đỗi bình thường, trang phục trên người, giá trị cộng lại còn chưa tới năm trăm tệ.
Hai người rõ ràng là không hề tương xứng với nhau, nụ cười của Trần Phi Phi càng trở nên rạng rỡ hơn, như thể cô ta đã chiến thắng tất cả trong khoảnh khắc này.
“Xin chào!”, Trương Mạn đưa tay về phía La Du.
"Xin chào!", La Du bắt tay Trương Mạn thật chặt, ánh mắt của anh ta lộ ra vẻ tán thưởng, nhưng tới lượt Trần Hạo thì anh ta chỉ thản nhiên chạm tay liền rời đi.
Trần Phi Phi cười nói: "Cô cũng tới đây mua xe sao? Đã chọn xong chưa? La Du đã từng lái chiếc Audi A một mình, nhưng bây giờ đi với tôi, anh ấy nghĩ xe có hơi nhỏ, nên muốn đổi sang chiếc Audi Q cho rộng rãi hơn!"
Trương Mạn không biết gì về chiếc Audi Q, cô ấy không biết đó là một chiếc xe sang, nên chỉ đáp lại một cách đơn giản: "Ồ..."
Thấy Trương Mạn hờ hững như vậy, La Du cảm thấy có chút khó chịu liền nói: "Audi Q phiên bản thường mà thôi, có giá hơn tám trăm ngàn, tôi là người nghèo nhất trong đám bạn của mình rồi.
Anh Trần đây khí chất hiên ngang như vậy, nhất định phải là một tay chơi xe cừ khôi!"
Trương Mạn á khẩu, thầm nghĩ sao chiếc xe này lại đắt như vậy!
Trần Phi Phi càng kiêu ngạo khi nhìn thấy biểu cảm bất ngờ của Trương Mạn.
Trần Hạo cười nói: "Tôi sao? Ha ha! Tôi đi xe tuyến số , hoặc tự đi bộ!"
Nghe Trần Hạo nói, khóe miệng La Du nhếch lên khinh thường, trong lòng thầm nghĩ, hóa ra tên này chỉ đến đây để được mở mang tầm mắt.
Nhưng bề ngoài, La Du vẫn tỏ ra rất lịch sự: "Vậy là anh đang định mua chiếc ô tô đầu tiên của mình.
Thứ khác thì tôi không giỏi, nhưng tôi cũng biết một chút về xe.
Tôi đã từng lái qua rất nhiều thương hiệu ô tô khác nhau, có cần tôi tư vấn cho anh không?"
Trương Mạn hơi lúng túng, cô chỉ muốn mua một chiếc xe rẻ, tiết kiệm nhiên liệu và bền bỉ, còn chiếc Audi Q mà La Du muốn mua có giá gần một triệu, một chiếc xe sang trọng đúng chuẩn, e rằng mẫu xe bình dân nhất của thương hiệu Audi cũng có giá lên tới hàng trăm ngàn.
Làm thế nào cô ấy có thể mua được?
Trần Phi Phi nghe nói Trần Hạo không có xe, cảm thấy bản thân đã át vía được Trương Mạn, liền nói: “Nghe La Du tư vấn không sai đâu, anh ấy hiểu rất rõ vấn đề này, bọn họ làm bên ngành kiến trúc thi công suốt ngày phải chạy ngược chạy xuôi, sếp lớn muốn mua một chiếc xe hơi để đi đều tìm đến anh ấy lựa chọn giúp, cấp dưới cũng hỏi ý kiến của anh ấy, nên anh ấy có thể được gọi là một nửa chuyên gia rồi! Mấy ngày trước bạn học của tôi còn tới nhờ anh ấy tư vấn! Sau đó thì nhờ tôi khen anh ấy mấy lần, nói anh ấy chọn xe rất tuyệt! Trương Mạn, cô cũng đừng có khách khí!"
“Chuyện này...”
Trương Mạn những muốn từ chối, nhưng Trần Phi Phi đã trìu mến giữ cô ấy lại, không cho cô ấy có cơ hội từ chối.
"Không sao, chúng tôi đều quyết định chọn chiếc Audi Q rồi.
Hôm nay chúng tôi chỉ đến để nhận xe thôi.
La Du rất quen thuộc với cửa hàng S này, vì quản lý ở đây cũng là bạn của anh ấy.
Chuyện mua xe không thể làm qua loa được!"
So với sự từ chối lúng túng của Trương Mạn, Trần Hạo bình tĩnh nói: "Chiếc Audi này thực sự không phải thứ chúng tôi cần! Cảm ơn, chúng tôi lại đi xem thêm một chút!"
Trần Phi Phi giả bộ kinh ngạc, thật ra trong lòng đang rất tự cao tự đại, Trương Mạn càng nói không muốn xem Audi, càng chứng tỏ bạn trai Trần Hạo của cô ấy là đồ vô dụng, chuyện này khiến cho Trần Phi Phi cảm thấy bản thân mình thật cao sang.