Anh Có Mang Nắng Về Bên Em

chương 5: đến trường

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sân thượng trường Topaz

Một chàng trai đứng tựa lưng vào lang cang, một bên đeo tai phone, hai tay cho vào túi quần, đôi mắt khép hờ trông cực kì lãng tử, gương mặt đẹp một cách lạnh lùng, mái tóc nâu bồng bềnh bị gió làm rối. Chàng trai bên cạnh cũng cool chẳng kém, gương đẹp một cách đào hoa, nụ cười nữa miệng làm bao cô say đắm, anh chống tay trên lang cang ánh mắt nhìn bâng quơ tứ phía. Chợt phát hiện một vật thể lạ đang ung dung sải bước dưới sân trường, anh liền lay người đang đeo tai phone.

- Này! Thiên Vũ.

- Gì? - hắn lười biến trả lời.

- Con bé đi học trễ dưới kia xinh quá, sao trước giờ tớ chưa thấy qua nhỉ? - Gin hồ hởi chỉ trỏ.

- Đi trễ làm sao được vào trường? - hắn hỏi xoáy lại, mắt vẫn khép hờ không tỏ ra chút quan tâm.

- Ừ nhỉ! Chẳng lẽ học sinh mới? Không thể nào! Cấu trúc trường mình như ma trận, học sinh mới vào phải có bảo vệ dẫn đường hoặc chí ít cũng xem sơ đồ lần mò. Cậu nhìn xem! Con nhỏ đó nó thong thả như đi dạo phố vậy chắc chắn là học sinh cũ - Gin suy luận vô cùng logic.

Tới lúc này Thiên Vũ mới xoay người để chiêm ngưỡng cái vật thể kỳ lạ mà Gin vừa nói. Thông tin đầu tiên hắn thu nhận được là vật thể dưới kia is girl, mặc đồng phục của trường, vác cái balo nhỏ sau lưng, rất xinh thảo nào thằng Gin cứ nhao nhao lên, đi từ phía cổng vào thẳng dãy phòng Ban giám hiệu không hề ngó nghiêng, và đúng như Gin nói nó "thong thả như đi dạo phố". Theo quan sát và suy luận từ bộ óc thiên tài của hắn thì kết quả vẫn không có câu trả lời cho hai giả thiết được đặt ra. Một, nếu con nhỏ đó là học sinh cũ thì tại sao được vào trường khi đã trễ gần tiết. Hai, nếu con nhỏ đó là học sinh mới tại sao có thể tung tăng một cách tỉnh bơ mà không cầm theo sơ đồ, học thuộc lòng sơ đồ của trường này là điều không thể, chỉ có sống lâu trong đây mới quen đường thôi. Hừm, ca này khó! Hắn và Gin cùng quan sát nhất cử nhất động của nó từ sân thượng.

Nó vẫn chầm chậm tiến về phòng Hiệu trưởng mà không biết trên cao kia có con mắt nhìn mình như quái vật. Đứng trước phòng hiệu trưởng nó đưa tay nhè nhẹ gõ cửa.

Cốc... cốc...

- Mời vào! - tiếng thầy vọng ra từ trong phòng.

Nó nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào. Hai chàng trên đây đều có cùng một cảm nhận là nó rất "yểu điệu thục nữ". Good!

- Là Thiên tiểu thư phải không? - thầy chỉnh lại cái kính nhìn người vừa bước vào.

- Vâng!

- Mời tiểu thư ngồi - thầy đưa tay về chiếc ghế đối diện bàn làm việc của mình - mấy hôm trước Thiên lão gia có dặn tôi chuẩn bị hồ sơ cho tiểu thư nhập học. Tôi thật sự hơi bất ngờ.

- Ba là muốn tôi gác lại công việc để nghỉ ngơi một thời gian - nó nhàn nhạt đáp.

- Ra vậy, tiểu thư muốn học lớp nào?

- Hội hoạ khối nào?

- Khối V - thầy ôn tồn trả lời

- Vậy tôi sẽ học V. Thầy hãy giữ bí mật hồ sơ của tôi, kể cả với giáo viên - nó đề nghị như ra lệnh.

- Được, nhưng tôi lo họ sẽ làm khó cho tiểu thư - giọng thầy e ngại.

- Không sao. Tôi muốn đi xem trường một chút. Đầu tiết sau thầy có thể đưa tôi lên lớp?

- Được thôi! - thầy nở nụ cười đôn hậu

Nó để lại balo ở phòng Hiệu trưởng rồi tiến thẳng đến sân thượng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio