Anh Có Thành Kiến Với Hệ Thống Tai Mèo À?

chương 25

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Quý Ỷ Nguy đột nhiên mời mọc, hệ thống rối rắm trong chốc lát.

Trên danh nghĩa, hôm nay là buổi hội họp của riêng ký chủ, cậu không thể đi, chủ hệ thống cũng nghiêm cấm hành vi vi phạm quy định này.

Từ từ, chủ hệ thống nghiêm cấm hành vi vi phạm quy định…

Hệ thống lập tức lên tinh thần, nhanh chóng thuyết phục bản thân.

Mèo chibi trong đầu ngồi liệt kê.

Đầu tiên, nói về vi phạm quy định, cậu sớm đã vi phạm quy định lần! Đi trễ về sớm còn đỡ, mới hôm qua, cậu thậm chí còn ngó lơ chủ hệ thống chui thẳng vào thế giới nhỏ, vi phạm quy định đột phá đến tận mặt trăng!

Mèo chibi trong lòng gõ đầu, ừ ừ, hơi bị thuyết phục.

Thứ hai, hiện tại cậu đã thăng cấp đoạn mã loạn lên cấp , cảm thấy mình và chủ hệ thống dần dần không thể chứa chấp nhau, có lẽ một ngày nào đó sẽ bị chủ hệ thống phát hiện và nhắm vào, cần tìm lối giải quyết gấp.

Mèo chibi trong lòng gõ đầu hai cái, ừ ừ, lý do hợp lý.

Cuối cùng…

Cậu chỉ từng thấy chủ hệ thống đứng trên vạn hệ thống, chủ hệ thống không ai bì nổi, chủ hệ thống bị cậu chọc tức hộc máu, chứ không biết chủ hệ thống trước mặt ký chủ trông như thế nào, vì thế quyết định đi xem xét một chút.

Lần này, mèo chibi đứng lên, giơ chân duỗi đuôi vỗ cái “bốp” vào nhau.

Duyệt! Đi thôi nào!

Thấy hệ thống trầm mặc thật lâu, Quý Ỷ Nguy kiên nhẫn chờ, đối với Tam Tam, anh luôn rất kiên nhẫn.

“Tam Tam, tôi chỉ hỏi, em muốn đi hay không?”

Chỉ cần Tam Tam muốn đi, hắn sẽ tạo tất cả điều kiện để Tam Tam đi.

Quý Ỷ Nguy nói xong, lấy ra một gói bổ sung vị dâu tây, thả vào miệng túi.

Hai con mắt trên màn hình hệ thống ngưng động.

Quý Ỷ Nguy lấy ra một gói bổ sung vị dừa đã ngừng sản xuất, thả vào miệng túi.

Hai con mắt điện tử khẽ nheo lại.

Cuối cùng Đương Quý Ỷ Nguy lấy ra một gói bổ sung vị ô long mật đào đã ngừng sản xuất có tiền cũng mua không được, thả vào miệng túi phình to, hệ thống lập tức “Méo meo” tuyên bố bỏ cuộc!

“Tôi đi! Tôi đi!” Cậu ồn ào, “Anh đợi tí, để tôi tạo BUG cái đã!”

Quý Ỷ Nguy tò mò nhìn mở giao diện tạo BUG, trước đây anh không biết Tam Tam có kỹ năng này, cảm giác như bỏ lỡ một trăm triệu bé Tam Tam!

… Khả năng cao là vì Tam Tam luôn tuân thủ quy tắc chủ hệ thống.

Anh dùng một ngón tay nhấn lên đầu hệ thống , hệ thống “Ai nha” một tiếng, dùng đuôi xua anh.

“Đừng chọc tôi, đang vội tạo BUG lắm.”

Quý Ỷ Nguy cười thu tay.

Hiện tại à…

Anh bắt đầu cảm thấy quy tắc chủ hệ thống là đánh rắm.

Dựa theo logic của anh, nếu sinh ra nghi ngờ với quy tắc, vậy dứt khoát vi phạm xem, nếu trái với quy tắc mà anh chết, nghĩa là quy tắc bắt buộc phải tuân thủ; nếu trái với quy tắc mà anh vẫn sống, nghĩa là về sao anh có thể thoải mái nhảy qua nhảy lại cái ranh giới quy tắc chó má này.

Chủ hệ thống ban hành quy tắc: “…”

Logic kiểu gì thế, có còn thiên lý vương pháp hay không?!!

Hệ thống mau lẹ tạo BUG, bị Quý Ỷ Nguy cất vào trong túi mang đến hội nghị.

Không biết có phải vì có cậu hay không mà bước chân Quý Ỷ Nguy rất ổn định, không vội chút nào.

Hệ thống thò đầu ra khỏi túi, từ xa đã thấy tòa hội nghị màu trắng lộng lẫy bay lơ lửng trên không, chung quanh trang trí hoa cỏ bóng cây, trang nhã mà tinh xảo.

Cậu nhớ tới phòng họp đơn sơ của chúng hệ thống.

Chủ hệ thống tiêu chuẩn kép lắm rồi đấy!

Hệ thống không ổn tí nào, cậu thấy cảnh tượng cực chấn động gì kia… chủ hệ thống như tiểu thư đứng ngoài cửa tiếp khách, đeo bao tay trắng, cái đầu máy móc thỉnh thoảng ngó nghiêng xa xa, y như con người ngẩng cổ hy vọng.

Hệ thống : “…”

Cậu đần mặt tại chỗ.

Cái gì kia? Đó là chủ hệ thống?

Quào, chỉ mấy ngày không gặp đã phẫu thuật thẩm mỹ à? Hai cái vòng hoa bọc dưa hấu của nó đâu?

Màn hình của cậu thay đổi xoành xoạch, cái đuôi đào bới trong túi Ỷ Nguy móc ra một cái Polaroid.

Tách tách.

In ảnh.

Vẩy vẩy.

Kẹp vào sổ.

Tiêu đề:

《 Lãnh đạo hai mặt của tôi 》

Chỉ còn ký chủ Quý Ỷ Nguy chưa trình diện, chủ hệ thống mong ngôi sao mong ánh trăng, cuối cùng cũng mong được ký chủ mạnh nhất Quý Ỷ Nguy, tức khắc cười như nở hoa, vội vàng ân cần nghênh đón.

Quý Ỷ Nguy nhẹ nhàng đẩy hệ thống vào sâu trong túi, đối mặt chủ hệ thống, cười khẩy một cái, đi thẳng vào tòa hội nghị, bỏ mặc chủ hệ thống hai tay xoắn xuýt, vô cùng xấu hổ.

“Tới hơi trễ nhỉ, các ký chủ khác đều tới rồi.” Chủ hệ thống theo sau, mặt mang ý cười xấu hổ, ý đồ bắt chuyện.

【Buổi sáng dậy không nổi.】

Hệ thống thì thầm trong não Quý Ỷ Nguy.

Quý Ỷ Nguy vừa nhướng mày, liền nghe hệ thống đắc ý khoe khoang.

【 Tôi mới tạo một BUG mới toanh trên mục hệ thống và ký chủ trò chuyện.

Nó không nghe được chúng ta nói chuyện đâu.

Quý Ỷ Nguy càng thêm khẳng định Tam Tam chán ghét chủ hệ thống, anh vốn có ba phần khách khí với chủ hệ thống, lập tức biến thành âm mười phần.

“Buổi sáng dậy không nổi.” Anh lười biếng lặp lại lời hệ thống .

Chủ hệ thống hơi ngừng một chút, nó nhớ lại cuộc đối thoại vừa nãy cùng Thịnh Tụng Thời, được một ít dẫn dắt, lập tức tiếp lời đề tài.

“Lúc làm nhiệm vụ thì cần dậy sớm nhỉ, ha ha.”

【 Lúc làm nhiệm vụ cũng không dậy sớm.

】hệ thống trần thuật sự thật, giọng điệu chê bai Quý Ỷ Nguy.

Cái tật ngủ nướng nói mãi không sửa.

“Lúc làm nhiệm vụ cũng không dậy sớm.” Quý Ỷ Nguy tiếp tục nhại lại.

Chủ hệ thống: “…”

Không thể hàn huyên nổi, trước đây Quý Ỷ Nguy đâu có âm dương quái khí như này, nhiều nhất là mặc kệ nó, hôm nay anh bị làm sao vậy?

Chủ hệ thống nào biết, một quả cầu có thù với nó đang núp sau lưng anh bơm đểu.

Nụ cười máy móc của chủ hệ thống phai nhạt một chút, rồi nhanh chóng treo ý cười lên, dường như không so đo tí nào, vừa nói lời dễ nghe vừa dẫn Quý Ỷ Nguy vào hội trường.

Các ký chủ đã có mặt đầy đủ, Quý Ỷ Nguy dùng tay che hờ miệng túi, để Tam Tam có thể nhô đầu ra quan sát bốn phía.

Hệ thống ngửi thấy mùi hương ngọt ngào, lúc nhô đầu ra, thứ đầu tiên đập vào mắt là một tháp champagne cao cao, chất rượu xa xỉ chảy xuôi từ trên xuống dưới, ký chủ đi ngang qua có thể tiện tay lấy một ly thưởng thức.

Giữa phòng, người máy đang diễn tấu khúc dương cầm, bộ đồ ăn lấp lánh tỏa sáng, các đĩa đồ ăn chồng chất vô số bánh kem điểm tâm ngọt cùng thịt nướng, người máy đi tới đi lui, phục vụ tận tình…

Nhìn không giống mở họp tẹo nào, mà giống tiệc đứng quý tộc sang trọng.

Hệ thống nghĩ đến bọn nó chen chúc trong nhà ăn và phòng hội nghị, hành lang chật hẹp, trích phần trăm cực thấp, ngày lễ ngày tết hiếm lắm mới được lãnh đạo cho một gói bổ sung như ném bánh mì cho chó ăn, khiếp sợ với sự hai mặt của chủ hệ thống.

Chó lãnh đạo hai mặt! Đm!

Bởi vì là buổi tụ hộp ký chủ thâm niên tinh anh, nhân số không nhiều, ước chừng hơn trăm người.

Trước khi hội nghị bắt đầu, các ký chủ được tự do trò chuyện với nhau, lấy đồ ăn dùng bữa, Thịnh Tụng Thời cũng có mặt trong đám người này.

Trịnh Hỉ Bi trời sinh có radar nguy hiểm, Quý Ỷ Nguy vừa đến hắn liền phát hiện.

Có bóng ma bị đuổi giết, hắn vội vã xóa chữ “Hỉ” khỏi họ tên mình, trốn vèo vào góc phòng.

Nhưng hắn dần nhận ra Quý Ỷ Nguy không thèm quan tâm hắn, ngược lại trông có vẻ…

Thất thần?

Quý Ỷ Nguy đặt toàn bộ chú ý vào túi mính, tay che miệng túi.

Trịnh Bi đánh bạo trả chữ “Hỉ” về họ tên mình, trộm dùng dư quang ngó túi Quý Ỷ Nguy.

Giữa những ngón tay thon dài bỗng xuất hiện một quả cầu máy móc, tai mèo cụp sau đầu, cái đuôi bám mép túi, mắt điện tử dựng thẳng chớp chớp, đáng yêu muốn chết.

Có ai đó đi ngang họ, ngón tay ấy sẽ nhấn nhẹ vào quả cầu mèo, khiến quả cầu mèo quay cuồng ngã ngửa vào trong túi, vài giây sau, quả cầu mèo lại phấn chấn tinh thần tiếp tục thò ra.

Quý Ỷ Nguy mang hệ thống đến? Không phải hội nghị ký chủ không cho phép mang theo hệ thống ư?

Trịnh Hỉ Bi duỗi dài cổ, xem đến nhập tâm, ngẫm nghĩ lại thấy, loại hành vi lớn mật này gắn trên người Quý Ỷ Nguy quá là bình thường.

Tìm việc vui liền pig gan!

Chu Nguyệt Xuất bên cạnh: “… Hỉ Bi, lẩm bẩm cái gì đấy? Tiếng Anh kém thì đừng nói tiếng Anh.

Là big gan, pig nghĩa là heo.”

Hắn không có gan đứng trước mặt Quý Ỷ Nguy nói anh là pig gan đâu.

Trịnh Hỉ Bi thấy hơi nhục.

Hắn không để ý Chu Nguyệt Xuất, tiếp tục trộm xem quả cầu meo meo đáng yêu muốn xỉu, đồng thời phát ra tiếng cười khả nghi.

Hệ thống thiết lập đáng yêu cưng dữ! Rốt cuộc Quý Ỷ Nguy đã cài đặt thiết lập kiểu gì thế!

Chu Nguyệt Xuất nghe Trịnh Hỉ Bi cười như thấy bóng dáng dì của mình, cười đến mức biến thái, làm cô bị tò mò, vì thế cũng lén lút nhìn theo tầm mắt Trịnh Hỉ Bi, nháy mắt chống tay lên bàn.

Tổn thọ quá! Là Quý Ỷ Nguy! Mắc gì thấy Quý Ỷ Nguy lại cười kiểu bà dì biến thái hả ôi đáng sợ quá!

Nhưng khi thấy được quả cầu mèo trong túi, cô lập tức bị Trịnh Hỉ Bi đồng hóa, thời điểm Thịnh Tụng Thời nhìn qua, phát hiện biểu tình hai người y chang nhau, đều treo cái loại tươi cười hiền từ quỷ dị lên mặt.

Trịnh Hỉ Bi: “Khà khà, đầu mèo, khà khà.”

Chu Nguyệt Xuất: “Hơ hơ, đáng yêu, hơ hơ.”

Thịnh Tụng Thời cũng qua xem, đột nhiên bị sự đáng yêu đập vào mặt, kết quả bại lộ tầm mắt, bị Quý Ỷ Nguy cảm giác được.

Thịnh Tụng Thời tức khắc sởn tóc gáy.

Cái tên màu vàng trà như ma quỷ kia ngẩng đầu lên, tầm mắt băn khoăn, cuối cùng cố định trên ba kẻ còn vương nụ cười kỳ quái.

Hắn nhìn ba người, dùng ngón tay đẩy đầu Tam Tam ngược vào túi.

【 Ai da, làm gì thế.

Quả cầu meo meo đang ngắm nghía bên ngoài đến nhập tâm, không kịp phản kháng, “lóc cóc” lăn xuống đáy túi, meow meow phát ra tiếng kháng nghị.

Cái gì vậy, cậu chưa thấy chủ hệ thống ở chỗ nào, cậu muốn chụp thêm vài tấm ảnh, rồi kể cho đám hệ thống biết kẻ hai mặt đáng ghét này!

Cơ mà cậu lăn kiểu gì mà đụng trúng gói bổ sung nằm dưới đáy túi, thế là quên sạch sẽ, ôm lấy một túi gần nhất, vặn nắp hút từng ngụm từng ngụm.

Cậu còn dùng đuôi đưa nắp cho Quý Ỷ Nguy, Quý Ỷ Nguy nhận rác ném vào túi bên kia, lúc này mới nâng mắt lên nhìn về phía đám người Thịnh Tụng Thời.

Thịnh Tụng Thời nheo mắt, quả cầu mèo lại lần nữa xuất hiện trên miệng túi, mút gói bổ sung, càng đáng yêu hơn! Nhưng hắn trăm triệu không dám nhìn!

Bởi vì Quý Ỷ Nguy đang cười như không cười mà nhìn bọn họ.

Đáng yêu không?

Là của tôi..

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio