Hệ thống chạy xuyên ống thoát nước.
Đương nhiên cậu không chui ống dẫn chất thải, mà chui vào ống dẫn khác.
Cậu đã sửa sang lại các ống dẫn trong nhà của cậu và Quý Ỷ Nguy, tiện cho việc mỗi ngày chạy ra ngoài, cũng tiện cho cậu nhanh chóng xử lý tình huống nghẽn cống thoát nước.
… Tại sao Quý Ỷ Nguy cái gì cũng chịu làm trừ thông cống thoát nước!
Không phải tự khen, cơ mạng lưới ống dẫn trong khu ký chủ chính là giang sơn của ! Cậu vô cùng rành rẽ!
Hệ thống chui ống dẫn đến tòa hội nghị.
Dọc đường đi, cậu nhạy bén phát hiện trong ống dẫn xuất hiện vài con nhện máy.
Ống dẫn không phải tuyệt đối an toàn, hệ thống biết rõ điểm này.
Trước đây cậu từng gặp rồi, đôi khi là ở ống dẫn hẹp hoặc đường tắt, chúng thường là người máy nửa hình người do chủ hệ thống tự chế tạo, chuyên dùng để tuần tra bảo vệ nó.
Tuy nhiên thường ngày không có nhiều người máy tuần tra.
Chủ hệ thống ít khi quan tâm khu vực cống thoát nước, hôm nay nhện máy phá lệ nhiều.
Hệ thống linh hoạt tránh né một con nhện máy, nghĩ thầm có thể là chủ hệ thống phát hiện có kẻ xâm nhập tiến vào hệ thống ống dẫn ngầm, nên lúc này mới phái người máy bao vây diệt trừ.
Căn cứ theo nguyên tắc làm lãnh đạo ngột nhạt, hệ thống nóng lòng tìm kiếm kẻ xâm nhập, không biết kẻ xâm nhập là ai…
Tiểu Nhất?!!
Chỗ ngoặt có bóng trắng chợt lóe, đúng là , cùng hai con nhện máy đang đuổi bắt nó.
Hệ thống trong lòng khẩn trương, nhìn khắp xung quanh, phát hiện trên đỉnh đầu vừa lúc có một cái nắp có thể thông ra bên ngoài, cậu lập tức dùng đầu đẩy mở cái nắp, cái đuôi bám vào bên cạnh, dùng sức nhảy vút lên trên.
Lõi năng lượng siêu cường!
đang cố sức chạy về phía trước, người máy xòe tám cái chân đuổi theo sau, bám sát không tha.
Ống dẫn lâu năm không được lau dọn, tuy không tích nước nhưng mọc rất nhiều cỏ dại, thường xuyên ngăn trở không rành địa hình.
Nó gập ghềnh bay qua, mắt thấy sắp bị nhện máy bắt, cái nắp trên đỉnh đầu một con nhện bỗng mở ra, một thứ gì đó giống quả tạ từ trên trời giáng xuống, “rầm” một phát đè bẹp người máy nhện!
Hệ thống nhìn tư thế Tam Tam giáng trần dùng hai cái đuôi chống đất, ngơ ngác một hai giây, chậm chạp hỏi.
“Tam Tam, sao cậu béo thế?”
Một mông liền đè hỏng.
“…”
Hệ thống thẹn quá thành giận.
Chẳng qua tại vừa nãy cậu ngồi trong túi Quý Ỷ Nguy ăn ba gói bổ sung thôi, chứ cậu không hề béo!
Người máy bị đè hỏng không thể khởi động, con nhện còn lại nhấp nháy đèn cảm ứng, chuông báo réo vang.
Hai quả cầu tai mèo sợ tới mức giật bắn, bắt đầu “Meo meo” cắm đầu chạy trốn.
Hệ thống bảo Tiểu Nhất giơ đuôi cho cậu nắm, rồi kích hoạt mã lực hết cỡ chạy như bay, cũng thành công…
Gặt một đống cỏ bằng mặt.
Hệ thống : “…”
Thất sách, giả ngầu lòi thất bại.
Cậu không thể không dừng lại rũ hết cỏ dính trên mặt.
Người máy phía sau điên cuồng đuổi tới, tám cái chân nhọn hoắc, chỉ cần ma sát nhẹ là đứt đầu.
Người máy nhào về phía hệ thống , trong lòng khẩn trương, đang muốn lấy thân ngăn địch, một luồng sáng đột nhiên lóe lên trong không khí.
Hệ thống tai mèo không có tính công kích.
Nhưng hệ thống thì có, trên người cậu đã được cải tạo nhiều lần, cậu mà xưng thứ hai không hệ thống nào dám xưng thứ nhất!
Trong ống nước tối om, ban đầu chỉ có đèn trên đầu quả cầu mèo phát sáng, mà hiện tại, càng lúc càng có nhiều sắc điện quang xuất hiện.
Hệ thống khởi động mười vạn Vôn, giật cháy máy con nhện!
Thành công giải quyết kẻ địch, cậu đắc ý vẫy tai mèo.
Hệ thống vẫn cảnh giác xung quanh, phát hiện có một người máy không biết núp chỗ tối từ khi nào, vội vàng hô.
“Tam Tam! Cẩn thận!”
Hệ thống đắc ý quá sớm, nhất thời không phòng bị, nhưng cậu bay lượn linh hoạt, lắc trái chui phải hai lần, làm người máy vung chân trượt năm bảy lượt.
Aaaaaa, đánh không lại!
Mắt con nhện bắt đầu lập lòe ánh đỏ, nó khởi động chương trình tấn công khác, hai cái chân cắm sâu vào ống nước chật hẹp, phong tỏa đường lui của rồi tiếp tục tấn công.
Lần này, hệ thống linh hoạt cỡ nào cũng né không được, cậu ngây ra nửa giây, cơ thể chợt nứt làm đôi, há mồm nuốt chửng người máy vào bụng!
Cuối cùng cũng an toàn, hai hệ thống đều kinh hồn chưa tỉnh.
nhìn thở dốc, hỏi trước.
“Tam Tam, cậu… Sao cậu xuất hiện ở chỗ này?”
“Hôm nay tôi tới dự thính hội nghị ký chủ, ở ngay trong túi Quý Ỷ Nguy.
Anh ấy nhất quyết đòi mang tôi theo.” Màn hình hệ thống dần ổn định, bình phục chút tâm tình, “Sau đó nghe thấy cống thoát nước có động tĩnh, bèn vào đây kiểm tra tình huống, không ngờ lại gặp Tiểu Nhất.”
Không đợi nói tiếp, tựa như lúc vô tư truyền giáo cách tạo BUG cho , cơ thể cậu nứt làm đôi, cái đuôi thò vào trong mò mò, ai dè móc lộn con nhện vừa nuốt vào bụng.
Người máy hình nhện một lần nữa lập loè mắt đỏ, chuẩn bị khởi động.
Hệ thống : “…”
Hệ thống : “…”
Hai quả cầu ba cái đuôi lập tức nhét người máy trở về.
Đợi một lúc, hệ thống móc ra tấm bản đồ hoàn chỉnh một phần, giao cho .
“Tiểu Nhất, mạng lưới ống nước tương đối phức tạp, tôi có sửa sang lại lộ tuyến hoàn chỉnh, về sau đừng chạy lung tung như ruồi nhặng không đầu nữa, nguy hiểm lắm.”
Thấy nhận bản đồ, cậu lại hỏi.
“Tiểu Nhất, sao anh xuất hiện ở chỗ này thế?”
Nhưng trước khi nghe được đáp án, hệ thống bật cười, lúc lắc cái đuôi.
“Nếu không tiện thì không cần nói với tôi, chỉ là về sau muốn làm chuyện gì nguy hiểm, có thể kêu tôi hỗ trợ.” Mắt điện tử cong cong, “Dù là chuyện nhỏ không có lý do, tôi cũng hỗ trợ.”
Bởi vì bọn nó là bạn tốt nha!
cảm động kinh khủng, trên màn hình biến thành đôi mắt khóc lóc.
“Kỳ thật là tôi theo dõi Thịnh Tụng Thời tới nơi này… Bây giờ còn chút sự tình chưa điều tra rõ, chờ đến khi điều tra rõ ràng, nhất định sẽ kể tiền căn hậu quả cho cậu.”
Hệ thống liền cười.
“Tốt lắm, méo meo.” Cậu meo ô một tiếng.
“Meo ô.” đáp lại một tiếng moe ô.
Hai quả cầu nhìn nhau cười.
Bỗng nhiên, nghiêng đầu, dường như nghe được thanh âm gì đó.
“Tam Tam, cậu có nghe thấy gì không?”
Hệ thống liên tục gật đầu.
“Nghe được! Hình như là thanh âm nứt vỡ!”
Trầm mặc kéo dài, hai quả cầu đồng thời hoảng sợ quay đầu nhìn lại.
Hai cái chân của con nhện máy vẫn đang cắm vào thành ống dẫn, ống dẫn rạn nứt, lúc bọn nó nó quay đầu, vừa lúc ống dẫn vỡ tan tành!
Hai con mèo máy tức khắc phát ra tiếng “méo…” đầy sợ hãi, rơi thẳng xuống dưới.
Rớt được một nửa, hệ thống đột nhiên phản ứng lại, cúi đầu nhìn cũng đang rơi xuống.
“Chúng ta… Có thể bay không nhỉ?”
“Hình như là được!”
Nhưng mà trong lúc đối thoại, bọn nó đã thành công tiếp đất.
Hai quả cầu rơi “cồm cộp” vào bụi cỏ dưới đáy một ống dẫn, lcu rơi xuống còn nảy lên hai phát, rồi lăn long lóc.
Đầu óc choáng váng hồi lâu, hai quả cầu một lần nữa bay lơ lủng, trước mặt là một ống dẫn cực rộng.
Ống dẫn này chưa từng thấy, cậu vội vàng lấy bản đồ cống thoát nước ra, vẽ thêm vài nét.
Chung quanh không có uy hiếp, hệ thống nhịn không được trêu ghẹo.
“Tam Tam, không phải ống dẫn là giang sơn của cậu hả? Sao vẫn còn chỗ mà cậu không biết?” Một bên trêu ghẹo, một bên phiêu về phía trước.
Hệ thống bay theo sau nó, trên màn hình hiện đôi mắt nhắm chặt thành đường chỉ.
“Hu hu hu! Đến hoàng đế còn chưa đến Thần Nông Giá, không bò qua đỉnh Everest mà! Tôi đâu thể lần mò từng ngõ ngách cơ chứ…”
Ống dẫn không một bóng người máy, hai quả cầu chậm rãi phiêu về phía trước, không biết ống dẫn này sẽ dẫn đến đâu.
Bỗng nhiên, hệ thống nghe trên đỉnh đầu mơ hồ truyền đến thanh âm quen thuộc.
Là thanh âm lãnh đạo! Hóa thành tro cậu vẫn nhận ra!
Hệ thống màn hình trống không, khó có thể lý giải.
“Vì sao cậu lại ghi nhớ thanh âm của chủ hệ thống, lại còn hóa thành tro vẫn nhận ra.”
Hệ thống mỹ mãn hiện lên mặt.
“Tôi nhất định phải ghi nhớ mọi thứ của chủ hệ thống.”
“Bởi vì hệ thống khác xấu mặt tôi sẽ bỏ qua, còn chủ hệ thống xấu mặt…”
Cậu sẽ cao hứng!
Tiếng chủ hệ thống liên tục từ phía trên truyền xuống, hai quả cầu rốt cuộc cũng tìm được một vị trí lý tưởng, như hai con thằn lằn hình tròn bám sát trên đỉnh ống dẫn lén lút lắng nghe.
Trong căn phòng phía trên, chủ hệ thống mang lên mình hai cái vòng tròn lớn, ngụy trang trước mặt nhóm ký chủ không còn sót lại chút gì, quay về bộ mặt lạnh băng vô tình khi đối diện với các hệ thống.
Có lẽ diện mạo khi đối diện với các hệ thống mới là bộ mặt thật của nó.
Trong căn phòng tràn ngập vô số màn hình quanh chủ hệ thống.
Căn phòng này có chút giống các ô vuông mà hệ thống thường chui vào mỗi khi làm nhiệm vụ tại khu hòm đồ.
Trước mặt nó là màn hình lớn nhất, hàng loạt các thông số liên tục gia tăng, khổng lồ đến cực điểm, góc phải bên dưới là đơn vị “tích điểm” nho nhỏ.
Chủ hệ thống nhìn tổ hợp con số, mỉa mai cười lạnh.
“Thăng cấp cần số tích điểm gấp trăm lần ngàn lần thì thế nào? Ta nhất định sẽ đoạt được tất cả.”
Nó điều khiển màn hình, vô số hình ảnh như kính vạn hoa bắt đầu xoay tròn đan xen, trên màn hình, có hệ thống, có ký chủ, thậm chí có các góc chết khó bị phát hiện, hằng ngày chủ hệ thống ở chỗ này giám thị hết thảy.
Nó phi thường thông minh.
Các hệ thống theo bản năng mà cho rằng nơi ở của chủ hệ thống hẳn là khu sinh hoạt của hệ thống, chứ không biết vị trí cụ thể.
Thật ra không phải.
Chủ hệ thống đào xây khu sinh hoạt ngầm dưới khu ký chủ, một khu vực hoạt động rộng lớn dành riêng cho mình, chẳng ai ngờ rằng nó thường xuyên ở trong này.
Đồ án không gian vô hạn đại thụ chim bay bụi ký sinh hiện sau lưng nó.
Nhìn số tích điểm kếch xù trước mặt, nó thở dài.
Hình ảnh các ký chủ bắt đầu xuất hiện.
Nhóm ký chủ đi vào khu hòm đồ, rời khu hòm đồ, tham khảo bí quyết công lược thế giới, mua sắm vật phẩm ở thương thành, ôm ảo tưởng hướng đến một tương lai sẽ được về hưu, áo gấm về làng hưởng thụ cuộc sống bình yên.
“Chim ơi, bay đi bay đi, mang đến tài phú vô tận vì ta.”
“Cổ thụ bởi vậy mà cành lá tốt tươi.”
“Còn các ngươi… tầm gửi ký sinh…”
Trên màn hình hiện hình ảnh các hệ thống đang ra sức công tác, chủ hệ thống gương mặt kim loại lạnh băng mỉm cười.
“Ta nghe nói một số nhân loại gọi tầm gửi ký sinh là【 cành vàng sinh mệnh】.”
“Các ngươi đúng thật là, sinh mệnh của ta.”.