Anh Có Thành Kiến Với Hệ Thống Tai Mèo À?

chương 99: chương 100

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hệ thống 2333 cười to một hồi, quả nhiên một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ, hết sạch phiền não, cơ thể nhẹ nhàng hít thở thông thuận, ngay cả tai mèo cũng dựng đứng!

Cậu hỏi Quý Ỷ Nguy.

“Cánh tay này… Từ đâu ra vậy?”

Tay này chắc chắn là của chủ hệ thống, không biết Quý Ỷ Nguy thần thông quảng đại như thế nào, đến cánh tay cũng ép chủ hệ thống nộp ra được.

Cái đuôi cậu quấn cánh tay máy tinh tế đoan trang, phát hiện cánh tay máy có dấu vết bị dẫm bẹp, có thể thấy được cảnh phải đấm nhau để đoạt cánh tay này về.

Cậu thấy hơi lo.

Đừng nói Quý Ỷ Nguy gây sự với chủ hệ thống nhé?

Hơn nữa cậu nhớ chủ hệ thống tham sống sợ chết, bất luận thứ bên ngoài có phải bản thể hay không, trừ cái đầu máy móc, tất cả linh kiện đều dẫn điện cao thế, vừa tiếp xúc liền bị giật điện, giật mạnh đến mức kêu “meo meo”.

Quý Ỷ Nguy làm kiểu gì mà lấy được? Có bị thương hay không?

Quý Ỷ Nguy mắt không thèm chớp.

“Nhặt.”

Hệ thống 2333 không tin, nhưng cậu biết, Quý Ỷ Nguy sẽ không lừa cậu, chẳng lẽ nhặt thật?

Quý Ỷ Nguy “Nhặt” thật, với tiền đề đã lược bớt quá trình trung gian “Nhặt”.

Lúc nãy thấy cảm xúc Tam Tam buồn mãi không bớt, não bộ hoạt động 90% công suất, vắt óc suy tìm cách dỗ Tam Tam vui lên, linh quang chợt lóe, nghĩ tới chủ hệ thống.

Anh lờ mờ nhớ ra hôm nay tổ chức đại hội khen ngợi gì đó, đúng không ta? Để anh tới xem có mang được thứ gì Tam Tam thích về nhà không!

Nghĩ đến đây, Quý Ỷ Nguy đặt ngay ngắn những thứ tốt cạnh Tam Tam, ra cửa, như quỷ xuất hiện tại hội trường chủ hệ thống triệu tập ký chủ.

Nhưng đây không phải đại hội khen ngợi, mà là đại hội phê bình, kẻ đầu sỏ cầm đầu nhóm người vi phạm chính là Quý Ỷ Nguy.

Còn việc đương sự không biết gì ngủ trương thây ở nhà… Chủ hệ thống cố tỏ vẻ không xấu hổ, các ký chủ khác coi như cũng không xấu hổ.

Bởi vì lần này các ký chủ vi phạm đều bị yêu cầu tham dự, người người đông đảo, hội trường được tổ chức tại khu hải cảng, chứ không mở họp ở hội trường cao cấp lần trước chiêu đãi ký chủ thâm niên.

Đại hội được khai mạc từ sáng sớm, hiện tại đã gần giữa trưa, thời gian diễn ra khá lâu.

Trong đám ký chủ, Thịnh Tụng Thời cúi đầu nhìn thiết bị trên tay, dư quang thoáng nhìn thấy một bóng lưng.

Thịnh Tụng Thời thấy Quý Ỷ Nguy treo nụ cười nửa miệng, ý đồ tìm việc vui rõ rành rành, làm hắn đột nhiên cảm thấy không ổn.

Quý Ỷ Nguy không tới đại hội phê bình nhằm vào anh, hoàn toàn trong dự liệu, dù sao người xấu hổ nhất chỉ có chủ hệ thống.

Không tới thì thôi, giờ đột nhiên lại tới, Thịnh Tụng Thời cứ có cảm giác Quý Ỷ Nguy không ôm mục đích tốt lành gì…

Không được, chưa thể xé da mặt với chủ hệ thống! Kế hoạch của bọn họ vẫn đang trong quá trình vận hành, không thể rút dây động rừng!

Hắn tiến lên một bước, muốn ngăn anh, lại do dự, Trịnh Hỉ Bi bên cạnh biểu tình một lời khó nói hết.

“Anh Thịnh, dù sao anh cũng có ngăn được đâu.”

Không ngăn được vẫn phải ngăn? Nhìn mệt mỏi thật, may mà anh Thịnh chịu đựng được.

Trong lúc Thịnh Tụng Thời do dự, hoặc nói là hắn căn bản không dám cản, Quý Ỷ Nguy đã lướt qua bọn họ, đi thẳng về hướng chủ hệ thống.

Khi anh dạo bước vào buổi họp, hơn phân nửa ký chủ lập tức biết Quý Ỷ Nguy đã tới, tức khắc né sang hai bên như.

Khác nhau ở chỗ, Moses cầm gậy rẽ biển, còn Quý Ỷ Nguy hai tay trống trơn.

Moses: Ha, nhìn gậy ta đi!

Quý Ỷ Nguy: Ha, tìm việc vui!

Ai cũng không muốn mình biến thành việc vui, nhóm ký chủ nhóm tự động dạt qua hai bên tránh né… Lộ ra chủ hệ thống lẻ loi ở trung tâm.

Chủ hệ thống: “???”

Da đầu máy móc của chủ hệ thống tê dại, cố gượng banh mặt.

Quý Ỷ Nguy đến trước mặt nó, ngẩng đầu liếc màn hình thông báo hiện bảng xếp hạng, hạng nhất là tên mình, kèm số tiền bị phạt.

Bởi vì sự kiện lần trước Quý Ỷ Nguy là chủ mưu, anh bị phạt tận 50 vạn tích điểm.

Tuy nói Thịnh Tụng Thời dư sức bù tiền phạt, kỹ năng cần kiệm quản gia của Quý Ỷ Nguy vẫn bị vả một cú cực đau.

Hơn nữa mỗi khi tích điểm giảm bớt, anh thường xuyên cảm thấy bất an.

Anh tưởng tượng trong đầu hình ảnh quả cầu mèo màu đen cõng balo bỏ nhà ra đi, lạnh nhạt nói.

【 Tích điểm mười con số của anh, thiếu một số lẻ.

【 Nuôi không nổi tôi.

【 Tạm biệt.

Đôi mắt đen thẫm trợn to.

Không được! Chuyện này không thể phát sinh! Dưa hấu chết tiệt!

Anh tức đến bật cười, dương giọng hỏi chủ hệ thống.

“Phạt tích điểm của tôi đúng không?”

Chủ hệ thống miễn cưỡng giữ bình tĩnh, nghiêm túc nói.

“Hình phạt đều dựa theo quy tắc không gian vô hạn không gian, hợp lý hợp quy.

Không chỉ phạt tiền, còn bị phạt thêm số lượng thế giới, cần công lược xong trong kỳ hạn được giao.”

Về việc đối xử Quý Ỷ Nguy như thế nào, chủ hệ thống luôn thận trọng, đều căn cứ theo quy định để phạt, không dám quá nhiều, sợ Quý Ỷ Nguy làm phản.

Lý do phạt đầy đủ, số tiền phạt cũng hợp lý, nhưng loại người Quý Ỷ Nguy không tuân theo quy củ, thật sự khó nói.

Quý Ỷ Nguy lại cười, cười một cái trẻ thêm mười năm.

Anh cười, chủ hệ thống liền cảm thấy mình mất mười năm tuổi thọ.

“Vậy đi.” Quý Ỷ Nguy thế mà chịu.

Không đợi chủ hệ thống phản ứng, liền nghe anh nói tiếp.

“Lý do không đủ, thế thì…”

Tầm mắt anh khóa chặt trên mặt cười thân thiện của chủ hệ thống.

“Mày cười.” Vẻ mặt anh lạnh lẽo, “Mày cười nhạo tao.”

Chủ hệ thống: “…?”

“Mày hạ nhục tao.”

Chủ hệ thống: “???”

Khác quái gì đang kiếm cớ gây sự!

Chủ hệ thống không còn là chủ hệ thống trước đây bị Quý Ỷ Nguy bẻ gãy vòng bảo vệ.

Trước khi Quý Ỷ Nguy nổi điên nó nhanh chóng phòng bị, không chút do dự tăng trọng lực.

Nó nghe thấy xương đùi Quý Ỷ Nguy phát ra một tiếng giòn vang, phỏng chừng đã bị gãy, thoáng buông lỏng một nửa.

Nhóm ký chủ dù có bao nhiêu sức mạnh vĩ đại, ở không gian vô hạn đều bị khóa kỹ năng, không cần sợ hãi.

Nhưng khủng bố là, biên độ Quý Ỷ Nguy cười càng lúc càng lớn, chấp nhất duỗi tay về phía nó.

Chủ hệ thống vừa giận vừa sợ, bật dòng điện mạnh nhất, Quý Ỷ Nguy tuy bắt được cánh tay máy, cánh tay bản thân cũng da tróc thịt bong, lộ xương trắng hếu.

Da thịt đều bị điện giật tróc, không có nhiều máu tươi chảy ra.

Cho dù như vậy, anh vẫn cười, giật đứt cánh tay máy của chủ hệ thống vứt xuống đất, còn nhấc chân đạp nứt!

Cơn ớn lạnh chạy khắp da đầu máy móc chủ hệ thống.

Năng lực Quý Ỷ Nguy bày ra vẫn chưa vượt qua khống chế của nó.

Vấn đề là nó không biết, đối mặt với một kẻ điên chấp nhất, trừ cái chết, còn cái gì có thể uy hiếp đối phương.

Chủ hệ thống nhớ về thời điểm mới vừa tiếp nhận Quý Ỷ Nguy.

Nó nghe nói có một ký chủ kiêu ngạo khó thuần nhiều lần phạm tội ở các không gian vô hạn khác, nhưng cực kỳ giỏi công lược thế giới.

Nó động tâm, cho rằng tính cách kiêu ngạo cũng tốt mà, vì thế khi nó giao dịch với một chủ hệ thống khác, thuận miệng hỏi có thể tiếp nhận ký chủ có vấn đề, không chút do dự nói muốn Quý Ỷ Nguy.

Chủ hệ thống nói chuyện với nó lúc đó là chủ hệ thống quả cầu thỏ.

Bà có chút khiếp sợ, đến khi phản ứng lại thì khuyên nó suy nghĩ cẩn thận.

【 Quý Ỷ Nguy đã bị lưu đày qua tám không gian chủ hệ thống bao gồm ta, việc ác chồng chất, đúng là rất giỏi kiếm tích điểm, nhưng nguy hiểm quá lớn.

【 Hơn nữa, bên anh là không gian vô hạn cuối cùng chịu tiếp nhận Quý Ỷ Nguy, một khi xảy ra vấn đề, không gian vô hạn khác sẽ không tiếp nhận.

Tạm dừng một chút, chủ hệ thống quả cầu thỏ bổ sung.

【 Tuy rằng kiếm tích điểm rất xuất sắc.

Chủ hệ thống chỉ nghe được câu cuối cùng, bắt chước giọng điệu chủ hệ thống quả cầu mèo, một mực chắc chắn.

Được chứ được chứ.

Chủ hệ thống quả cầu thỏ thiện lương thở dài, kiên quyết không thu tích điểm giao dịch vật phẩm, trực tiếp tặng không, thuận tiện đưa Quý Ỷ Nguy đến đây.

Toàn bộ hành trình không quá một phút, cứ như sợ nó đổi ý.

Chủ hệ thống vẫn luôn cho rằng, các chủ hệ thống khác quá yếu, không biết cách khống chế Quý Ỷ Nguy, mà nó thì rất mạnh, có thể khống chế Quý Ỷ Nguy.

Nó trăm triệu không nghĩ tới, Quý Ỷ Nguy căn bản là một kẻ điên bất thường, ai cũng không biết khi nào anh mất hứng, sẽ nổi điên nhào lên cắn xé mình, sau khi xong việc còn có thể cười với mình.

Chủ hệ thống hối hận, nó chưa từng hối hận như vậy.

Thỉnh thần dễ tiễn thần khó, như lời chủ hệ thống quả cầu thỏ từng nói, nó tiễn không nổi Quý Ỷ Nguy.

Hành vi Quý Ỷ Nguy quái dị, trả giá một cánh tay và một chân, tựa hồ chỉ vì muốn giật đứt một cánh tay máy.

Chủ hệ thống trơ mắt nhìn Quý Ỷ Nguy đạp hỏng cánh tay máy, rồi nhặt lên vỗ vỗ phủi bụi, cầm cánh tay máy lảo đảo lắc lư đi mất.

Chỉ đơn thuần… Cho hả giận?

Đánh nó cho hả giận?

Đánh nó… chủ hệ thống vĩ đại cho hả giận?!!

Nó tuyệt không thừa nhận mình bị một ký chủ mất năng lực áp chế, nó đã chịu đựng Quý Ỷ Nguy vô pháp vô thiên quá lâu, nếu Quý Ỷ Nguy để ý tích điểm, thế thì nó phạt tiếp!

“Phạt tiền hai mươi…”

Chủ hệ thống thẹn quá hóa giận, nhưng chữ “vạn” còn chưa nói ra, một hàng thông báo đã nhảy ra trước mắt nó.

Thấy rõ hàng chữ ấy, chủ hệ thống toàn thân lạnh băng.

【※※※ Người giám sát tới ※※※】

* * *

Trong đám ký chủ, Tiền Đại Phát nhìn thoáng hướng Thịnh Tụng Thời, hai người chạm mắt ngắn ngủi, Tiền Đại Phát lặng lẽ rời khỏi đám người, đi theo Quý Ỷ Nguy đi.

Mục tiêu Quý Ỷ Nguy thoạt nhìn là khu chữa trị.

Một chân anh bị gãy xương, đi đứng không nhanh nhẹn, tay trái máu thịt cháy đen rũ bên người, tay phải sạch sẽ cầm cánh tay máy của chủ hệ thống.

Tiền Đại Phát đuổi theo anh, thấy khóe mắt anh cũng bị điện giật vỡ nát, chảy máu tươi ròng ròng.

Nghĩ cũng biết, nội tạng trong cơ thể cũng xảy ra vấn đề.

Bị thương nặng như vậy, Quý Ỷ Nguy vẫn tỏ vẻ thong thả, thỉnh thoảng dùng ánh mắt dịu dàng nhìn xuống cánh tay máy vừa cướp được, làm Tiền Đại Phát nổi da gà da vịt.

Quý Ỷ Nguy, đúng là kẻ điên.

Bởi vì đều thích quả cầu mèo, Tiền Đại Phát có thể nói được vài lời lọt tai Quý Ỷ Nguy, hắn không khỏi khuyên nhủ.

“Anh Quý, chúng ta… Chúng ta bây giờ đừng vội, chờ khi nào chủ hệ thống hoàn toàn suy yếu, không phải muốn thế nào liền thế đó sao.”

Quý Ỷ Nguy không để ý đến hắn, Tiền Đại Phát truyền đạt tin tức cho Quý Ỷ Nguy.

“Hôm qua Thịnh Tụng Thời mở một cuộc họp nhỏ, chúng tôi tìm được thêm một thế giới bên rìa, cũng đạt được quyền liên hợp công lược… Anh Quý, khi nào chúng ta đi?”

Quý Ỷ Nguy thu hồi ánh mắt tính là dịu dàng trên cánh tay máy, cười lạnh.

“Các anh đi của các anh, liên quan gì tôi.”

Tiền Đại Phát không dám lên tiếng, đây là Quý Ỷ Nguy mất kiên nhẫn? Hay là chán ghét? Hết hứng hợp tác cùng bọn họ lật đổ chủ hệ thống?

Bỗng hắn nghe thấy Quý Ỷ Nguy nói tiếp.

“Cả đống thế giới mà chỉ có vài người tự công lược thế giới, quá chậm, tìm thêm người đi.”

Tiền Đại Phát nghe vậy cười khổ.

“Dù sao cũng cần bảo mật, kế hoạch Chim Trắng phát triển từ lúc thành lập đến nay chỉ có ít thành viên, không thể tùy tiện kết nạp thêm người…”

“Vậy tìm vài tên thông minh.”

Tiền Đại Phát cười khổ hơn.

“Người thông minh đều thông minh, thế cục chưa rõ ràng, chưa chắc chịu làm việc xấu.”

Quý Ỷ Nguy đã hết kiên nhẫn.

Bọn họ đi vào tòa nhà đặt khoang chữa trị, Quý Ỷ Nguy chọn đại một khoang trống, đang chuẩn bị nằm vào thì Tiền Đại Phát phiền phức.

“Vậy nói cho người thông minh, tôi cũng có trong kế hoạch… Tránh ra.”

Tiền Đại Phát nhìn theo ánh mắt Quý Ỷ Nguy, nhanh tay thanh toán tiền sử dụng khoang chữa trị.

Cảm thấy cách nói của Quý Ỷ Nguy cứ thái quá, sau suy nghĩ kỹ lại, hay!

Chỉ cần bọn họ xác định đầu óc tên ký chủ kia đủ dùng, sẽ không theo phe chủ hệ thống, là có thể nói một phần sự thật cho đối phương nghe, sau đó nói Quý Ỷ Nguy cũng có trong kế hoạch!

Trực tiếp kéo xuống nước, đối phương chạy cũng không chạy được!

Để Thịnh Tụng Thời mở lời chào, ai dám phản bội Quý Ỷ Nguy?

Thịnh Tụng Thời: “…”

Tuy rằng được Tiền Đại Phát đối xử khách khí, nhưng nói thật hắn không ham chức vụ mời chào tí nào.

Tiền Đại Phát càng nghĩ càng kích động, đứng ngoài khoang nhảy nhót giống thỏ con.

Hắn nghĩ kỹ rồi, người đầu tiên hắn sẽ tóm là ký chủ hệ thống 1414, chính là người lần trước nói chuyện với hắn, ngôn ngữ sặc mùi bất mãn chủ hệ thống!

Ký chủ của 1414: “…?”

Quý Ỷ Nguy không rảnh quản kế hoạch Chim Trắng hoạt động thế nào.

Anh nằm trong khoang chữa trị, cảm giác vết thương dần biến mất, như vậy lúc về nhà Tam Tam sẽ không biết.

Ở bên ngoài nổi điên lại không muốn Tam Tam lo lắng, thông thường sẽ liếm lông cho sạch sẽ rồi mới về.

Quý Ỷ Nguy vốn định ngủ một lát, bỗng trừng mắt.

Số 0 và 1 lướt qua tròng mắt đen thẫm, cảm ứng giữa các người giám sát cho anh biết, có một đồng nghiệp đặt chân đến không gian vô hạn này.

Kỳ quái, không gian vô hạn này hoàn toàn ngăn cách với bên ngoài, hơn nữa anh đã ở chỗ này, sao lại có người giám sát đến?

Trừ phi…

Có người ấn nút báo cáo..

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio