Sau khi chấm dứt trận đấu huấn luyện, các đội đều giỡn bảo FCD thắng chắc rồi, vì các đội khác chỉ có bốn người lên sân khấu, nhưng đội họ lại những năm người. Tuy rằng cô dự bị Lục Nghiên Kiều đứng ngoài cuộc, nhưng khí chất Âu hoàng thì là buff liên tục trường tồn, mang lại trải nghiệm game tuyệt vời cho các đồng đội xui xẻo.
Huấn luyện vài hôm, thành tích đấu luyện cũng có tốt có xấu, đương nhiên đấu luyện chỉ để mọi người quen với chỗ thi đấu và thiết bị bên này là chính, đến giờ cũng coi như đã đạt được mục đích của đấu luyện.
Những đội cùng huấn luyện chung với FCD còn có mấy đội tuyển nước mình. Chỗ mọi người ở đều rất gần nhau, nhưng trong khoảng thời gian này họ đều không sang dạm ngõ nhà nhau. Dù gì chẳng mấy ngày nữa họ sẽ là đối thủ của nhau, cứ ở nhà chấn chỉnh trạng thái còn hơn.
Một tuần sau, Cúp PUBG được gamer PUBG toàn cầu chú mục đã bắt đầu thi đấu.
Trong lễ khai mạc, một màn biểu diễn long trọng được cử hành, còn có ca sĩ nổi tiếng tới ca hát. Các tuyển thủ đều chuẩn bị lên sân khấu trong phòng nghỉ, Lục Nghiên Kiều thì bắt đầu dâng hương như thường lệ.
Từ màn hình trong hậu đài, cô thấy cả sân vận động khổng lồ gần như đặc kín người. Khi phần biểu diễn hạ màn, các tuyển thủ đi về vị trí của mình, cả trường quay vỗ tay như sấm dậy, tiếng hoan hô đinh tai nhức óc.
Host nói lời mở màn, rồi mỉm cười tuyên bố cuộc thi bắt đầu.
Hình ảnh vừa chuyển, các tuyển thủ liền xuất hiện trên quảng trường rộng lớn.
Giải thế giới lần này chia làm sáu ngày, vẫn theo thứ tự cũ là đấu đơn đấu đôi đấu đội bốn. Điểm khác biệt duy nhất so với giải trong nước là thêm phần đánh theo chế độ góc nhìn thứ nhất, nghĩa là, cả ván đều phải chơi bằng góc nhìn thứ nhất từ đầu đến cuối.
Cũng không rõ là tại huyết thống hay gì mà game thủ Châu Á rất dễ bị hình ảnh D của góc nhìn thứ nhất làm cho choáng váng, thậm chí còn thấy buồn nôn hơn cả nhìn người khác chơi.
Cho nên góc nhìn thứ nhất không được ưa chuộng ở Châu Á lắm, nhưng ở Âu Mỹ và các nơi khác thì góc nhìn thứ nhất lại là mode chính của game.
Lục Nghiên Kiều là một kẻ say D điển hình, đến cả trò đua xe ở ngôi thứ nhất cô còn bị say như cờ hó, nói gì đến game bắn súng. Cho nên từ lúc bắt đầu chơi game này, về cơ bản cô chưa từng luyện chơi góc nhìn thứ nhất. Đương nhiên bọn Hạ Trúc Lịch thì không như vậy. Họ cần phải vượt qua được cảm giác choáng váng nên phải trải qua huấn luyện cần thiết.
Mà ngôi thứ nhất nói khó thì khó, mà bảo đơn giản thì cũng đơn giản. Bởi vì góc nhìn thứ nhất không có những hình ảnh tạp nham của góc nhìn thứ ba, cho nên dễ núp hơn, mà cũng khó bắn trúng hơn.
Ván thi đấu đầu tiên là đấu đơn ở góc nhìn thứ ba.
Lục Nghiên Kiều nhìn Hạ Trúc Lịch lên máy bay, sau đó nhảy xuống một khu vực nội thành lớn. Hạ Trúc Lịch cũng lớn mật, phạm vi của khu nội thành kia rất lớn, nhưng bình thường cũng rất nhiều gamer nhảy, cho nên hầu hết tuyển thủ đều sẽ tránh ra. Nhưng chính bởi nguyên nhân này nên lúc thi đấu không đông người nhảy lắm. Lục Nghiên Kiều đếm đếm, tổng cộng chỉ có ba người.
Quả là chỗ nguy hiểm nhất là chỗ an toàn nhất.
“Puma lựa chọn thành phố cảng Georgopol.” Bình luận viên trong nước đương nhiên sẽ zoom vào tuyển thủ cứng cựa nhà mình, “Xem ra lựa chọn của anh ấy cực kì chính xác, tài nguyên ở cảng Georgopol phong phú, cũng không đông người lắm, chỉ có ba đội —— à ba người, xem thử container bên cạnh xem nào. Ối giời ơi, có năm người nhảy xuống rồi!”
Nhưng chuyện khiến người ta khá lo lắng chính là, Hạ Trúc Lịch và một kẻ địch khác đáp đất tương đối gần nhau, Lục Nghiên Kiều thấy thế bèn cầu nguyện cho Hạ Trúc Lịch mau nhặt được súng. Kết quả như cô mong muốn, Hạ Trúc Lịch vừa đáp đất đã nhặt được AK kèm ống ngắm cơ bản, anh nhặt được súng một cái là bắt đầu đi tìm địch ngay.
Kẻ địch kia là một tuyển thủ nước ngoài, số xui tận mạng, lục soát hai căn nhà mà chỉ lấy được một khẩu súng ngắn bé tí. Sau khi bị Hạ Trúc Lịch phát hiện hành tung rồi nã một tràng súng, anh ta chầu trời tại chỗ.
“Yeah!!!” Lục Nghiên Kiều vui vẻ suýt thì nhảy dựng lên.
“Puma giết chết được kẻ địch gần anh ấy nhất!” Khán giả trong cả trường quay và Lục Nghiên Kiều đều vui như nhau, cùng gào lên hoan hô đại thần, host cũng kích động nói, “Đây là một khởi đầu không tồi…… Từ từ, tại sao đồng đội của Puma đã bị loại rồi vậy?.”
Người bị loại chính là Lý Tư Niên. Cậu chàng cũng lựa một chỗ bình thường khá đông người nhảy như Hạ Trúc Lịch, nhưng vận may của cậu không được tốt như Hạ Trúc Lịch: người đáp đất tìm được súng trước là địch của cậu chàng……
Chuyện thảm nhất là lúc bị loại rồi đạo diễn quay phim còn lia máy lên mặt Lý Tư Niên, Lục Nghiên Kiều nhìn mà thương vô cùng, đau xót nói: “Con trai đáng thương của bu ơi……” Tha thứ cho bu vì đã không cung cấp sữa cho con thành công.
Lý Tư Niên thở dài, gỡ tai nghe xuống bắt đầu chờ ván đấu kết thúc.
Bởi vì mông của Giang Chúc không thể ngồi lâu lắm, nên số người dự thi của FCD cũng chỉ có ba người. Lý Tư Niên đã bị loại ngay đầu ván, xác suất được quán quân là cực kì nhỏ.
Lục Nghiên Kiều siết chiếc khăn tay nhỏ của cô, xem vô cùng lo lắng.
Tuy rằng trước đó cô từng nghe nói Giải thế giới không cùng một cấp bậc với Giải Châu Á, nhưng Lục Nghiên Kiều cũng không có khái niệm rõ ràng lắm. Phải đến tận bây giờ xem live stream tại hiện trường, cô mới cảm nhận được chênh lệch giữa hai giải đấu.
Nếu nói ở Giải Châu Á, Hạ Trúc Lịch còn có thể dùng thực lực nghiền áp một số đối thủ, thì ở trong Giải thế giới, anh lại phải đi từng bước cẩn thận. Mỗi lần đọ súng với đối thủ là có thể đối mặt với cái chết rồi. Thậm chí ghìm tâm trật một cái cũng có nghĩa là sẽ bị loại.
“Trạng thái lần này của Gas cực kì tốt ha, chúng ta đã thấy anh ấy giết được bốn người.” Màn hình chuyển cảnh đến đội tuyển bản địa Âu Mỹ, những lời khen ngợi của host vang lên, “Bo độc spawn rồi, spawn trúng chỗ Gas, anh ấy cũng khá may mắn…… Ô kìa, hình như PUMA còn chưa tìm được xe, nếu còn không tìm được thì sẽ toi đời đấy.”
Lục Nghiên Kiều thấy Hạ Trúc Lịch còn đang chạy dọc đường cái, tiếp tục tìm xe.
Bởi vì cần phải chạy độc trong game này, nên xe là phương tiện giao thông cực kì quan trọng. Huống hồ bo độc còn xuất hiện ở đối diện Hạ Trúc Lịch, nếu không tìm được xe, vậy thì một khi đối đầu với địch trên đường chạy độc, rất có khả năng anh sẽ bị địch bắn chết ở bo độc.
“Tìm được xe, tìm được xe, tìm được xe.” Lục Nghiên Kiều lại bắt đầu cầu nguyện.
Kết quả lần cầu nguyện này của cô vẫn còn chút tác dụng, Hạ Trúc Lịch không tìm được xe, nhưng tìm được một con thuyền.
(Thuyền, có thể lấy hòm tiếp tế trên mặt nước)
Lục Nghiên Kiều thở phào một cái, tuy rằng thuyền không bằng được xe, nhưng ít nhất có thể chạy độc.
Ngay lúc Hạ Trúc Lịch chạy độc, Gas lại thịt chết một người. Dáng vẻ của anh ta lúc thi đấu cực kì tương tự với Hạ Trúc Lịch. Hai người đều chẳng có biểu cảm gì, bất kể là gặp phải ai hay giết được ai, cả ván đều đeo bộ mặt lạnh nhạt, như thể không bị ảnh hưởng bởi bất kì nhân tố nào trong game.
Mà độ nổi tiếng của Gas ở bên Đức hiển nhiên là cao hơn hẳn Hạ Trúc Lịch, bởi vì chỉ cần màn hình chiếu tới anh ta là cả khán đài đều vang lên những tiến hoan hô kịch liệt, hơn nữa còn hô to tên của anh ta, đây quả là lợi thế của tuyển thủ sân nhà.
“Cùng xem bo nào, bo spawn ở vị trí Severny, tôi đoán có lẽ sẽ spawn ở cạnh vách đá.” Bình luận viên nam giao lưu với bình luận viên nữ, “Cô cảm thấy xác suất thắng của ai cao hơn?”
(Severny: thành phố có vách đá hướng ra biển)
“Em cảm thấy chắc là Gas, anh xem vị trí anh ấy chọn đi ạ, vừa hay có thể bắn chết người khác ở vòng độc, có người tiến vào rồi…… Chúng ta cùng nhìn xem, trời ơi, lại còn là PUMA, hai vua súng đối đầu với nhau rồi!” Bình luận viên nữ ngạc nhiên kêu lên.
Trong game không nhìn thấy được tên của địch, cho nên bất kể là Gas hay là Hạ Trúc Lịch thì đều không thể biết người trước mắt chính là đối thủ cũ của mình.
Nhưng thôi, tuy rằng không biết đối thủ là ai, sau một trận giao chiến, hai bên đều có thể đánh giá được sơ bộ thực lực của đối phương.
Hạ Trúc Lịch khá là xui, bị Gas chặn ở ngoài bo độc, rớt máu như đến mùa dâu, cũng may bây giờ chưa phải bo cuối nên còn có thể vớt vát một chút. Chuyện thảm nhất là anh bị hai phát súng của Gas bắn nổ giáp, lộ ra chiếc áo thun bên trong, quả thực trông như đang dụ người khác tới bắn anh vậy.
Gas cũng không chiếm được lợi thế quá lớn, anh ta bị Hạ Trúc Lịch bắn cho một phát vào đầu, nhưng Hạ Trúc Lịch không có súng ngắm, cho nên mũ của anh ta vẫn còn chút điểm giáp.
Sau khi đọ súng lần đầu, hai bên đều bắt đầu nốc thuốc, chuẩn bị cho đợt đọ súng thứ hai.
“A a a a, chết rồi chết rồi.” Lục Nghiên Kiều đi qua đi lại trong phòng nghỉ, “Bị Gas chặn mất rồi, Hạ Trúc Lịch cố lên a a a a!!”
Cũng không biết có phải Hạ Trúc Lịch nghe thấy tiếng gọi của Âu thần nhà anh không mà đột nhiên anh xoay người chạy về hướng khác. Mọi người đều thấy khó hiểu vì hành động này của anh, nghĩ thầm chẳng lẽ Pu Thần bị bắn cho hỏng óc nên muốn chạy đi hứng độc sao?
Host nói: “Thế này là Pu Thần tính chạy vòng qua sườn dốc để vào bo an toàn ư? Tuy rằng chạy vòng qua được, nhưng chạy thế thì xa quá…… Từ từ, sao anh ấy lại vòng lại rồi?”
Hạ Trúc Lịch chạy không bao xa rồi lại bò trở lại. Mọi người vẫn chưa hiểu hành động của anh là thế nào, cho đến khi Gas cho họ đáp án ——Gas lại còn đột nhiên thay đổi vị trí súng, bắt đầu ngắm bắn từ một hướng khác.
“Hóa ra Pu Thần đang lừa Gas!” Đến đây thì host đã hiểu rõ Hạ Trúc Lịch muốn làm gì, anh ta kinh ngạc nói, “Không, anh ấy đã lừa tất cả mọi người.”
Nhìn tuyến đường chạy trốn ban đầu của Hạ Trúc Lịch, hiển nhiên là anh muốn vòng ngược qua dốc từ bên phải, ai ngờ anh chạy được nửa đường thì lại vòng ngược về, còn núp vào chỗ Gas không nhìn thấy được.
“Từ góc nhìn của Gas, có vẻ anh ấy không thấy thật…… Sắp đến bo độc thứ hai rồi, anh ấy cũng sẽ phải rời khỏi khu nhà này thôi……” Host hưng phấn nói, “Pu Thần sẽ nổ súng vào thời khắc này ư!”
Lục Nghiên Kiều cũng lo lắng theo.
Gas tìm không thấy người, chỉ có thể ra khỏi nhà đi tới bo an toàn kế tiếp. Anh ta rất hay hướng ống ngắm về phía bên phải, như thể sợ Hạ Trúc Lịch đi vòng tới từ chỗ đó vậy.
Xem ra hình như anh ta hoàn toàn không ý thức được, Hạ Trúc Lịch căn bản không đổi vị trí, mà vẫn núp ở chỗ họ đọ súng vừa nãy.
“Gas chưa phát hiện Puma đang theo sau anh ấy như stalker, anh ấy còn đang bận ngắm bên phải……” Host người bản địa cũng ngạc nhiên hô lên, khiến cả trường quay xôn xao, “Trời ơi, Puma ở ngay cái cây đằng sau anh ấy, anh ấy quay đầu lại là nhìn thấy ngay mà…… Không, Puma quá âm hiểm, anh ta lại còn núp vào sau cây, khoảng cách giữa hai người không quá mét!”
Trường hợp này, quả thực khiến fan của Gas nhìn mà đau lòng, fan của Puma xem mà muốn cười như điên.
Lúc này, Hạ Trúc Lịch đam mê giết chóc lại kìm khát vọng muốn đối đầu với người khác của mình lại, im lặng theo sau Gas.
Còn lực chú ý của Gas đều đặt vào bo an toàn phía trước, hoàn toàn không ngờ ở một nơi rất gần mình, có một kẻ đang lén lút đi theo anh ta trong chỗ tối.
Lục Nghiên Kiều xem cảnh này quả thực cười ra nước mắt, cô nói: “Tui thật sự chờ mong vẻ mặt của Gas lúc xem phần chiếu lại sau thi đấu.”