“Bốp bốp bốp”
Nhạc vừa tắt,tiếng vỗ tay đều đặn vang lên không ngớt.Đoạn cuối do Zami nhắm mắt hát nên chẳng biết ai là chủ nhân của tiếng vỗ tay đầy tán thưởng này,hướng mắt nhìn ban nhạc trước mắt.Họ vẫn ngồi yên mặt có phần phấn khởi nhìn ra ngoài cửa,Zami cũng theo đó mà đánh mắt theo.Một người con gái mặc chiếc áo thun màu ghi phối với màu đen ở bả vai,chính giữa là con số vô cùng giản dị,bên dưới mặc chiếc quần sooc màu đen ngắn nhìn chung thật hấp dẫn và xinh đẹp với mái tóc dài xoăn gợn sóng,người cô gái này toát ra một sức hấp dẫn khiến ai nhìn đều không thể rời mắt cả nam nhân lẫn nữ nhân kể cả Zami cũng bị hút hồn theo nhìn không chớp mắt.Cô gái nở nụ cười sáng lạn tiến lại gần chỗ Zami,một giọng nói đầy phấn khởi không dấu nổi sự kinh ngạc của Kỳ Minh vang lên:”Chị Maily,em tưởng chị bay rồi” Theo sau là những tiếng bước chân ngày càng dữ dội càng nhanh nhẹn,thoáng chốc quanh cô đã có bao nhiêu khuôn mặt hướng tới nhìn Maily
Trên mặt ai cũng lộ rõ sự hưng vẫn lẫn nỗi nhớ không ngớt,chỉ riêng có anh chàng Kỳ Minh này là ánh mắt chứa đựng cả ngàn trái tim.Từ lúc đầu nhìn cử chỉ cũng thừa biết anh chàng này rất lạnh lùng mà có thể vui mừng vì sự xuất hiện của một người con gái như thế này chắc chắn là tình cảm không đơn giản chỉ là bạn bè rồi
“Chị đã hoãn chuyến bay lại,chị muốn cùng các em mở tiệc chia tay”_Maily nhìn bề ngoài thế nhưng lại rất thân thiện nở nụ cười vui vẻ với mọi người
“Sao không nói với chúng em chứ”_Tiron nghịch ngợm thúc vào sườn Maily
“Thằng này…muốn tạo một chút bất ngờ thôi mà”_Maily nói rồi chuyển hướng sang nhìn Zami kéo sát cô vào lòng,đặt tay choàng qua vai cô nói với vẻ vô cùng tự hào:”Các em đấy!!!kiếm được người mới mà không thèm thông báo với chị một tiếng.Nhưng không sao,phần trình diễn của cô bé này vô cùng ấn tượng có khi mai sau còn có tiếng hơn cả chị ấy chứ” Maily nhìn Zami mỉm cười trìu mến
Nổi tiếng hơn cả chị? Vậy cô gái trước mặt chắc hẳn là thành viên cũ của nhóm rồi,thảm nào nhìn thoáng qua vẻ mặt mọi người khi nhìn cô là biết cô gái này đối với họ rất đặc biệt
“Chị Maily nói đúng đấy,Zami rất có triển vọng,phải không mọi người?Tôi thực sự cũng rất ngạc nhiên về tài năng của cô bé”_Hải Phong cười tươi vỗ nhẹ vai Zami rồi quay sang nhìn Tiron với ánh mắt nham hiểm:”Mắt thẩm mĩ của cậu cũng không tồi lắm nhỉ,cô gái này cả vẻ đẹp bên ngoài lẫn tính cách bên trong cái gì cũng thật hoàn mĩ.Không chiếm lấy nàng cẩn thận mất lại hối hận”
“Cậu nói cái gì vậy”_Tiron có chút thẹn cố nhăn mặt phủ nhận
“Bao giờ chị đi”_Kỳ Minh bỗng dưng lên tiếng
“Chắc vài ngày nữa”_Maily giọng có phần dịu dàng ngọt ngào hơn,trong ánh mắt chứa đựng một nỗi buồn không vơi
Chẳng lẽ?Hai người này…có quan hệ yêu đương sao?Vậy sao vẫn xưng hô chị em?Hay là họ yêu đương không công khai…
“Em có chuyện muốn nói với chị,lên sân thượng một chút đi”_Kỳ Minh gượng cười nhìn Maily
Maily gật nhẹ đầu nói với mọi người:”Chị đi nói chuyện với Minh một chút các em cứ tập luyện đi nhé”
“Được” cả đám vui vẻ đáp rồi chụm đầu lại nói chuyện vui vẻ
Riêng có Zami là lặng yên nhìn bóng dáng Maily khuất dần sau cánh cửa phòng tập,mặt cô đăm chiêu suy nghĩ,hai người họ…có phải đang dấu diếm điều gì không??? Zami có chút tò mò về hai người kia,trông họ vô cùng bí ẩn…
“Zami à…em sao thế”_Tiron từ đâu bỗng lên tiếng làm cô có chút giật mình
“Không sao,nhưng cô gái đó là ai vậy”_Zami vừa nói vừa nhìn ra cánh cửa đã không còn bóng người
“À,là chị gái của Kỳ Minh”_Tiron
“Đùng” tiếng sét vang thẳng trên đầu cô.Là là…quan hệ chị em ư?Vậy sao hai người họ…Hóa ra là quan hệ chị em nên mọi người mới không quan tâm hai người họ làm gì mờ ám,vì ai cũng nghĩ chỉ là chị em muốn nói chuyện với nhau
“Thật sao”_Zami nhăn mặt hỏi lại như không tiếp nhận nổi những thông tin vừa rồi
“Nhưng họ không phải chị em ruột thịt gì cả”_Tiron
Câu này càng làm Zami sửng sốt thêm:”Là sao”
“Bố Kỳ Minh nhận nuôi Maily hồi bé bố mẹ chị ấy phải đi làm việc ở nước ngoài năm giờ trở về đón Maily sang,chỉ thế thôi”_Tiron
“À ra thế”_Zami
“Chị ấy…xinh lắm đúng không”_Tiron ra vẻ tự hào khen ngợi Maily
“Anh thích chị ấy sao”_Zami
“Không,anh không thích yêu người hơn tuổi”_Tiron trả lời xong mặt lại ánh lên chút nham hiểm,từ từ ghé sát mặt cô thì thầm:”Em…ghen sao?”
Hơi nhếch mép,”Bốp” một phát vào mặt Tiron:”Có vẻ như bệnh ảo tưởng của anh không có cách nào chữa trị nhỉ”
Ôm mặt Tiron gắt gỏng:”Em đó!!!bỏ cái thói lúc nào cũng bắt nạt người khác đi”
“Long,ra đầy xem hộ tao cái trống với”_Hải Phong cùng Nayki đứng cạnh cái trống hết nhòm xuống lại hướng mặt gọi Tiron
“Được”_Tiron đáp rồi quay sang nhìn chằm chằm vào Zami:”Chờ anh chút”
Tự nhiên cô muốn vào nhà vệ sinh,đi lại gần hỏi Hải Phong:”Nhà vệ sinh ở đâu hả anh”
“À,ra ngoài hành lang nó ở ngay bên tay trái”_Hải Phong vừa nói vừa chỉ ra cái cửa
Zami không nói gì mà lẳng lặng đi ra không quên khép cửa,đưa tay lên định chạm vào công tắc tự nhiên một giọng nói nam tính vang lớn:”Không được,sao có thể thế được,em không muốn”
Đây…chẳng phải là giọng nói của Kỳ Minh hay sao?Rụt tay lại,tính tò mò bỗng trỗi dậy,cô nhẹ nhàng lén lút từng bước đi lên cầu thang,gió từ sân thượng thổi vào làm cô có chút lạnh lẽo,nhìn qua thành cầu thang.Một đôi trai gái khuôn mặt vô cùng buồn bã,chàng trai có vẻ rất tức giận
Maily lại vô cùng bình tĩnh tiến đến nắm chặt vai Kỳ Minh:”Em nghe chị nói đi,bố em luôn coi chị như con gái gái ruột,ông không muốn chúng ta yêu nhau”
Gặt phắt tay Maily ra Kỳ Minh giận dữ quát:”Thôi đi,chị đâu phải con ruột của bố chỉ là con nhận nuôi có gì mà chúng ta không thể yêu nhau chứ”
Hơi ngỡ ngàng vì hành động quá khích của Kỳ Minh,Maily nhẹ nhàng:”Minh à…” chưa nói hết câu Kỳ Minh đã vồ tới hôn ngấu nghiến đôi môi đỏ mọng của Maily,có thể thấy yêu thương cậu dành cho Maily là rất nhiều khát khao vô cùng.Do không chịu nổi mà hơi thở cũng đã mất dần Maily ẩn Kỳ Minh ra,một giọt nước mắt khẽ rơi xuống cô nhỏ giọng:”Chúng ta không thể đâu mà”
“Có phải chị muốn ra nước ngoài để tránh em đúng không,chị đã không còn yêu em đúng không”_Kỳ Minh nói trong thất vọng
“Chị đã nói chúng ta không thể mà”_Maily gần như hét lên mà chạy,Zami cũng vì hành động này mà giật mình chạy vội trở lại phòng vệ sinh,nếu để bị phát hiện chắc chắn chẳng hay ho chút nào.Trở lại phòng vệ sinh cô đóng chặt cửa lại như sợ họ phát hiện ra,lấy nước tát vào mặt mình,nhìn chằm chằm cái gương mặt ướt sũng trong gương.Hóa ra…không chỉ trái tim cô bị tổn thương bởi năm đó…mà rất nhiều người cũng không mấy suôn sẻ trên con đường đi tìm hạnh phúc…vậy mà từ trước tới giờ Zami vô cùng tự ti cảm thấy mình là người bất hạnh nhất thế gian mà không biết rằng còn có những người yêu nhau mà bị rào cản ngăn cách không thể đến với nhau…Như vậy còn đua khổ hơn nhiều…
Sau một hồi tạt nước cùng đi vệ sinh cô trở lại phòng tập với dáng vẻ lạnh lùng.Vừa mới bước tới cửa,giọng nói của Tiron đã vang lên:”Zami em vào đây” cùng với cái vẫy tay hối thúc bước chân Zami
Đi nhanh một chút về hướng Tiron đang ngồi,anh cầm cây đàn ghi-ta vẻ mặt phấn khởi:”Em nghe thử xem đoạn anh vừa mới sáng tác được thế nào nhé”
“Được”_Cô trả lời rồi ngồi xuống cạnh anh.Thoáng chốc mắt cô bỗng đảo qua dòng chứ to viết theo kiểu Grafiti trên rèm sân khấu
Khẽ lẩm bẩm đọc theo dòng chữ:”Demon life”
“Phải”_Một giọng nói lạnh lùng vang lên kèm theo tiếng bước chân chậm rãi,hướng mắt sang phía phát ra giọng nói.Kỳ Minh đã lấy lại vẻ bình tĩnh lạnh lùng từ khi nào như chưa từng có một Kỳ Minh tức giận đau buồn trên sân thượng
Thấy cô không nói gì anh tiếp tục nói,tay vắt chéo sau lưng giọng nói trầm ổn:”Đây là tên nhóm.Long chưa nói với em sao?”
Cô không trả lời Kỳ Minh mà mắt đầy lửa giận chiếu lên người chàng trai bên cạnh vẫn đang miên man đánh đàn:”Sao anh không nói cho tôi biết”
“Đoạn vừa rồi em nghe hay không”_Tiron bỗng dưng ngẩng đầu lên cười dịu dàng hỏi Zami còn cô thì vô cùng không hài lòng nhìn Tiron
Anh hơi nhíu mày phe phẩy cánh tay trước mặt Zami:”Sao thế?Anh đánh dở lắm sao”
Điều này chứng tỏ vừa rồi đánh đàn anh rất nhập tâm không hay biết đến câu hỏi của Zami
Giữ chặt cánh tay đang di chuyển trước mặt cô quay sang Kỳ Minh vẫn đứng lặng nhìn bọn họ rồi lại nhìn Tiron:”Kỳ Minh nói Demon Life là tên nhóm,anh không có nói điều này cho tôi biết”
Hơi cười anh nhẹ nhàng gỡ bàn tay của cô ra tiếp tục gẩy đàn giọng nhẹ nhàng mang một chút ngọt ngào:”Chẳng phải em bảo anh tập trung lái xe không lại gây tai nạn sao”
Lườm anh một cái sắc bén,miệng cô phun ra một loại hàn khí chết chóc:”Được lắm”Khiến Tiron đang nhập tâm đánh đàn cũng buông cây đàn xuống mà toát mồ hôi lắp bắp:”Em…”
Chưa nói hết câu cô đã mỉm cười “thân thiện” phun ra từng từ làm anh run rẩy mà làm theo:”Anh có vẻ nóng lắm nhỉ,cởi áo choàng cheo lên mắc áo đi” vừa nói cô vừa đánh mắt sang cái mắc màu trắng ở góc phòng
Nhất thời anh chẳng nghĩ được gì càng không để ý đến ý đồ xấu xa cô sắp thực hiện mà cứ như người máy tự động đi đến chỗ mắc áo cởi áo choàng ra cheo vào
Bỗng một giọng nói vô cùng dễ thương nhưng lời nói không dễ thương chút nào vang lên:”Ơ…anh Tiron mông anh rách một mảng lộ quần… ưm ưm” Nayki chẳng may nhìn tháy ngạc nhiên mở to mắt nhìn chăm chăm vào“mông” Tiron không tử chủ được mà phun ra chưa nói hết anh đã bịt miệng
Nhưng…sự thật phũ phàng,lúc anh phát hiện mọi người đã nghe đủ những gì cần nghe rồi.Anh giờ đây là tâm điểm chú ý của mọi người,ai ai cũng hướng mặt nhìn Tiron đang đứng bịt miệng Nayki lại,duy chỉ có Zami vẫn từ tốn xem tạp chí thỉnh thoảng nhấp ngụm nước cam Hải Phong đưa
Mặt Tiron đỏ bừng như quả cà chua,vừa xấu hổ vừa tức giận.Thì ra anh đã trúng thuật thôi miên của Zami mà làm không suy nghĩ…quả này anh quyết không tha cho cô…nhưng…trước khi đụng được vào cô phải nếm bao mùi vị chọc tức của mọi người…không hay chút nào…