“Sao vậy,trả lời đi chứ?”_Lil thấy cô không phản ứng gì liền đưa tay lên khua vài cái trước mặt cô.
Cái cô gái này thật buồn cười,ban đầu gặp anh bộ dạng còn lạnh lùng nghiêm túc mà chẳng hiểu sao bây giờ lại đơ đơ như kiểu chúng tà…Con gái có nhất thiết phải phức tạp vậy không?
“À…”_Yin giật mình,ngồi thẳng lưng lên,đưa mặt nhìn anh một loạt…
Người đẹp mà gu thẩm mĩ cũng thật độc đáo,kính râm phối với khẩu trang kitty hồng?
Được!
“Anh ngồi xuống đi đã,bắt anh đứng nói chuyện thế này thật không phải”_Yin lấy lại thần thái tao nhã bắt đùi trái lên đùi phải,đưa tay ra trước mặt hướng về chiếc ghế đối diện.
Lil cũng nhanh chóng làm theo lời cô căn bản anh đang rất muốn biết câu trả lời,chỉ có thực hiện theo lời cô câu trả lời anh cần mới có.
“Tạm thời thì chủ nhân ngôi nhà này chính là tôi”_Yin nhẹ nhàng rót hai chén trà nói.
Anh nhíu mày khó hiểu,ý tứ của cô là gì?
“Cô có thể trả lời rõ hơn một chút được không?”_Lil thẳng thẳn hỏi lại cô,đây chính là cơ hội để anh biết tung tích Zami giờ ở đâu,nếu nghe không hiểu thì chẳng khác nào mọi công sức mấy ngày nay anh theo dõi ờ ngôi biệt thự này là uổng phí.
“Nghĩa là ngôi nhà này là của người khác nhưng tạm thời thì nó là của tôi”_Yin kiên nhẫn trả lời.
Lil gật nhẹ vài cái,rất nhanh thôi anh đã ngẩng đầu lên đưa ra câu hỏi:”Vậy chủ nhân đích thực của nó là ai?”.
“Rốt cuộc anh muốn biết để làm gì vậy?Anh còn chưa trả lời câu hỏi của tôi đấy”_Yin không vui nói rồi cầm tách trà đưa lên ngang môi nhấp một ngụm nhẹ.
“Thế chủ nhân tòa biệt thự này có phải Zami không?”_Lil mặc kệ cô mà đi thẳng vào vấn đề cần giải quyết.
Yin giật mình,uống trà cũng bị sặc nhẹ,ho vài tiếng,đưa tay lên vỗ ngực cô vô cùng ngạc nhiên hỏi:”Sao anh biết?”.
“Cô ấy đang ở đâu?”_Lil lại càng lấn tới hỏi thêm câu nữa…
Chỉ cần biết được câu trả lời này thôi,anh sẽ đi ngay !
“Tôi không biết nhưng hình như là cô ấy đang làm một việc gì đó quan trọng”_Yin nhìn sang chỗ khác cố nhớ lại những gì Zami nói với mình.
“Vậy cô là gì của cô ấy?”:_Lil bỗng ngẩng đầu lên hỏi,chắc quan hệ giữa hai người phải rất thân thiết,chứ với con người lạnh lùng như Zami tuyệt không thể giao nó cho người xa lạ được.
Yin nghe vậy liền nhíu mày:”Anh hỏi nhiều như vậy rốt cuộc là có ý gì?”.Cũng phải thôi!Làm việc trong tổ chức lâu như vậy…không muốn đề phòng cũng không được.
“Chẳng có ý gì cả”_Lil hờ hững ngả người ra đằng sau hành động tự nhiên như ở nhà này của anh làm Yin nóng mắt vô cùng.
“Thế anh nói đi,anh muốn tìm Zami có việc gì?Sao không đi cổng trước đàng hoàng mà phải rình rập ngày đêm?Rõ ràng là có ý đồ xấu “_Yin đề phòng khoanh tay trước ngực mặt lạnh băng nhìn anh,muốn tìm tung tích Zami à?Đâu có dễ!
“Tôi có chuyện muốn hỏi Zami?Không được sao?”_Lil mất kiên nhẫn nói,có cần quan trọng hóa vấn đề vậy không?Cứ như anh tìm Zami là để ăn thịt cô không bằng ý.
Yin im lặng một chút,con người trước mặt đúng là không có vẻ gì sẽ làm hại Zami cả,cô nhẹ nhàng trả lời thành thực,có thể anh chỉ muốn tìm gặp Zami:”Tôi là bạn thân ở bên Anh của cô ấy”.
Lil nghe vậy mừng lắm,có bạn thân của Zami trong tay,anh không tin mình không tìm được Zami!
“Chắc hẳn cô còn liên lạc với cô ấy?”_Lil hỏi tiếp.
“Đương nhiên!Bạn bè mà”_Yin.
“Vậy hôm nào cô gặp cô ấy thì gọi tôi đi cùng nhé”_Lil.
“Cô ấy bảo cô ấy có việc,e rằng tạm trong thời gian gần đây sẽ không gặp tôi”_Yin chán nản nói,tưởng về được quậy phá thoải mái với Zami,ai ngờ…
Lil suy nghĩ một lát,rồi đứng dậy ra về,ở lại chắc chắn chẳng moi được thêm chút thông tin gì,về nhà sai đàn em điều tra vẫn là tốt nhất.
Thấy anh đứng dậy Yin cũng đứng dậy theo hỏi vội:”Anh đi đâu vậy?”.
“Tìm bạn cô”_Ngắn gọn ba từ rồi anh bỏ đi,đang làm việc à?Tôi mà bắt được cô thì cô chết chắc!Dám lừa tôi.Bỏ nhà cho bạn ở để trốn tôi?Để xem tôi bắt được cô thì cô sẽ như thế nào nhé.
---------------------------------------------------------------------------------------------------
“Lazzy tìm Zami cho tôi,nghe nói cô ấy đang làm việc ở bên ngoài,tìm xem có chỗ nào làm việc mà ăn ở luôn ở đó”_Lil lạnh giọng ra lệnh.
Đầu dây bên kia nghe vậy thấy vô cùng kì quái mà hỏi lại:”Cô ấy mà lại đi làm việc với ăn ở bên ngoài à?”.
“Cứ làm theo lời tôi bảo đi,không cần biết nhiều”_Lil.
“Vâng”.
…
Chưa đầy phút sau.
“Reng…reng…reng…”.
“Alo”.
“Cái gì?”.
“Dọn đến nhà con ở?”.
“Vậy con sẽ đi ra ngoài”.
“Con sẽ dọn ra ngoài ở”.
“Con không biết”.
“Con không thích ở chung nhà với nhiều người như vậy”.
“Chào mẹ”.
“Bộp”_Lil không dập máy mà ném thẳng chiếc điện thoại vào tường,dường như sự nóng bức cả thể xác lẫn tình thần làm anh vô cùng khó chịu.
Lột chiếc áo sơ mi ra,anh nện từng bước nặng nề xuống sàn đá đi vào nhà tắm.
Phải tắm một cái đã,mọi chuyện thế nào tính sau!
--------------------------------------------------------------------------------------------------
“Chuối”.
…
“Nho”.
…
“Táo”.
…
“Khoan đã!Qủa này bị hỏng,lấy quả khác”.
Zami nuốt cục tức vào bụng tiến về phía anh thay quả táo hỏng bằng một quả táo đỏ mọc.Cứ tưởng sau sự việc hôm qua anh sẽ thay đổi tính tình,sẽ nhẹ nhàng với cô hơn…ai ngờ…lại đâu vào đấy cả!!!
Ken ngồi chiễm chệ trên sofa vừa cắn táo vừa đọc báo oai như một vị vua thần thái hôm nay của anh khá tốt,được nhìn vẻ mặt cau có như khỉ ăn ớt này của cô làm tâm trạng anh thoải mái không ít.
Liếc mắt vừa thấy cô cầm cây chổi lau nhà định lau thì anh không nhanh không chậm lên tiếng:”Lau kĩ vào một chút”.
Ngẩng đầu lên nhìn anh với ánh mắt hình viên đạn rồi lại cúi đầu lau nhà có điều tay cô đẩy cây lau nhà mạnh thật mạnh như muốn chút giận lên nó.
Ken thấy thế cười trộm vài cái,nếu ngày nào cô cũng như thế này có phải anh đã vui lên bao nhiêu không?
Bộ mặt tức đến đỏ mặt mà chẳng thể làm gì của cô còn có ích hơn thang thuốc bổ đối với anh.
------------------------------------------------------------------------------------------------
“Kyn…Kyn…Kyn”.
“KYN…”_Gọi mãi mà cô chẳng lên tiếng,Nitron hét lên tên cô.
“À…sao?”_Kyn lúc này mới tỉnh ngộ nhìn Nitron đáp lại mà ánh mắt vẫn mơ màng…
Nitron tiến lại chỗ Kyn ngồi,anh đưa tay lên đặt trước trán cô,tay còn lại đặt lên trán mình,nhìn về một phía nào đó nói:”Đâu có nóng,vẫn rất bình thường mà”.
“Mày làm cái gì đấy em”_Kyn chẳng hiểu nổi hành động điên rồ này,cô nhíu mày lấy tay đánh vào cái tay anh đang đặt trước trán mình vài cái.
Cô nhìn anh với ánh mắt vô cùng khó hiểu hỏi lại:”Hôm nay em có vấn đề à?”.
Nitron nhìn Kyn một lúc,nhẹ nhàng…nhẹ nhàng…
Mắt anh chớp một cái…
Cô cũng chớp một cái…
Anh chớp hai cái…
Cô cũng chớp hai cái…
“Chị có vấn đề thì có”_Đột nhiên Nitron hét vào mặt Kyn một phát.
Giật mình,cô chỉ dám ti hí mắt chứ chẳng dám mở to nhìn anh,cô bình thường mà,đâu có vấn đề gì đâu,cần gì phải nổi nóng như vậy chứ?
Giương đôi mắt ngây thơ vô tội nhìn Nitron nói:”Chị có vấn đề gì chứ.
Anh thấy vậy không thương tiếc thay mà còn nghiêm giọng kể:”Em bảo chị lấy cho em cốc nước lạnh chị lấy cốc nước nóng.Em bảo chị bật điều hòa thì chị bật tivi,xong giờ em gọi chị đến lần cũng không nghe,còn không phải có vấn đề sao?”.
Kyn ngồi nghe mà chẳng nuốt nổi những gì anh nói mặc dù sự thật là như vậy,hôm nay đúng là…cô có vấn đề thật!