Mạnh Tư Thành đi thang máy đến tầng hai mươi, lại đi trở về tầng mười chín. Đi thang máy như vậy, hành động này của Mạnh Tư Thành mà nói không có khả năng xảy ra trên người anh. Trong nội tâm anh cười khổ một tiếng, hôm nay anh có chút không bình thường. Anh tự hỏi mình sợ gặp Tô Hồng Tụ sao? Vì tránh né ánh mắt của cô mà chạy tới tầng ?
Mạnh Tư Thành đi đến trước cửa kính của công ty DMC, nhẹ nhàng quẹt thẻ, cửa kính mở ra không tiếng động.
Một cô gái ăn mặc chỉnh tề đứng ở quầy tiếp tân nhìn thấy là tổng giám đốc mới, lập tức nở nụ cười tiêu chuẩn rồi gật đầu nói: "Chúc Mạnh tổng một ngày tốt lành!"
Mạnh Tư Thành khẽ gật đầu đáp lại, định trực tiếp đi tới phòng làm việc của anh, nhưng bước chân vừa đi qua, chợt nhớ tới cái gì, dừng bước lại hỏi: "Khách đến công ty, mỗi ngày đều ghi lại ở đây, đúng không?"
Nhân viên quầy tiếp tân nghĩ Mạnh Tư Thành muốn khảo sát cô, vội đứng thẳng, đúng chức trách mỉm cười nói: "Đúng vậy, Mạnh tổng, mỗi ngày tôi đều ghi lại tên mỗi vị khách đến công ty."
Mạnh Tư Thành gật đầu một cái rồi nói "Đem ghi chép hôm nay cho tôi xem", cuối cùng lại bổ sung nói: "Cả ghi chép sáng sớm hôm nay."
Cô nhân viên càng thêm khẳng định tổng giám đốc mới này muốn khảo sát công việc của cô ta, vội cầm lấy bản ghi chép, lật tới một ít tờ ngày hôm nay kính cẩn đưa đến trước mặt của Mạnh Tư Thành.
Mạnh Tư Thành mở ra, rất nhanh trong muôn hình muôn vẻ nét chữ tìm được một kiểu chữ quen thuộc, cái tên làm cho người ta có chút hít thở không thông —— Tô Hồng Tụ.
Giống như con người của cô, chữ của cô cũng có mấy phần thận trọng, người con gái có nét chữ xinh đẹp và thận trọng.
Mạnh Tư Thành hơi sững sờ, chữ của cô, qua nhiều năm như vậy, cũng không thay đổi, đúng như con người của cô vậy.
Cảm thấy ánh mắt hơi kinh ngạc của cô nhân viên, Mạnh Tư Thành lập tức thu lại cảm xúc, quét mắt nhìn nơi mà Tô Hồng Tụ ghi danh, là kế toán viên. . . . . . không lẽ Tô Hồng Tụ đến phỏng vấn xin việc vào phòng kế toán hay sao?
Nghĩ lại cũng đúng, lúc trước cô học chính là kế toán chuyên nghiệp.
Mạnh Tư Thành ho nhẹ, đem bản ghi chép đưa lại cho cô nhân viên, ôn hòa nói: "Cô làm rất tốt, cứ tiếp tục phát huy." Nói xong liền xoay người đi đến hướng phòng làm việc của anh.
Cô nhân viên quầy tiếp tân kinh ngạc đứng nhìn hồi lâu, cuối cùng phản ứng kịp, mừng thầm: "Anh ta nói mình làm rất tốt! Hay anh ta chú ý đến mình nhỉ?"
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
giờ rưỡi sáng Thứ ba, kể từ khi bị thu mua đến nay công ty vẫn giữ thói quen họp vào thời gian này.
Vào phòng làm việc Mạnh Tư Thành để cặp xách xuống, từ trong cặp lấy ra laptop cầm trên tay. Anh nhìn xung quanh phòng làm việc đã để trống một tuần nay nhưng vẫn như cũ không nhiễm một hạt bụi, hài lòng gật đầu một cái, ngay sau đó xoay người đi đến phòng họp nằm ở bên cạnh.
Khi Mạnh Tư Thành đi vào, quản lý của các phòng trong công ty đã chờ ở đó rồi, trước mặt mỗi người cũng bày một cái laptop. Thấy Mạnh Tư Thành đến, thì mỉm cười gật đầu chào hỏi.
Mạnh Tư Thành khẽ gật đầu, đem laptop đặt lên bàn, ngồi bên cạnh anh là Vương quản lý của phòng kế hoạch, một người đàn ông trung niên đầu trọc, thấy Mạnh tổng đang mở laptop, vội vàng giúp đỡ cắm dây vào nguồn điện. Mạnh Tư Thành từ tốn nói tiếng cám ơn, Vương quản lý vội vàng trả lời không cần cám ơn, tình cảnh này khiến quản lý của các phòng khác có mặt ở đây đưa mắt nhìn nhau.
Dù sao vị Mạnh tổng này cũng là quan mới nhậm chức, hai bên không phải rất quen thuộc, tất cả mọi người đang im lặng xem tình hình, không nghĩ tới Vương quản lý ngược lại rất thức thời, bày ra bộ dáng đầu hàng rõ ràng như vậy.
Mạnh Tư Thành nhìn máy vi tính từ từ tiến vào hệ thống win¬dows, liền mở miệng, mời mọi người báo cáo một chút tình trạng công việc một tuần qua.
Cái trình tự này quản lý các phòng đều đã quen, trước đem laptop của mình kết nối với máy chiếu, mở ra bảng thống kê hoặc tổng quát tình hình chung mà mình đã tỉ mỉ chuẩn bị, sau đó chậm rãi mà giảng giải.
Những người chưa đến lượt, một bên làm bộ lắng nghe, thỉnh thoảng gật đầu một cái, một bên thì lén nhìn tổng giám đốc mới.
Mạnh Tư Thành lười biếng nheo lại đôi mắt, lơ đãng cầm con chuột nhẹ nhàng gõ , cũng không biết đang làm gì. Ngồi bên cạnh Mạnh Tư Thành, Vương quản lý muốn nhìn trộm, nhưng lại sợ bị phát hiện, cuối cùng cũng không dám nhìn qua.
Người đang không ngừng giảng giải là Đinh quản lý, đang định mở ra một tờ powerpoint kế tiếp để nói, ông ta thuộc phòng quản lý kinh doanh, tất cả bên trong đều là số liệu khô khan, đừng nói người khác, ngay cả ông ta cũng thấy hơi nhàm chán.
Nhưng lúc này, Mạnh Tư Thành chợt nói: "Chờ đã."
Đinh quản lý đang định nhấp con chuột mở ra trang kế tiếp, nghe nói như thế nhất thời dừng lại, hơi không hiểu nhìn về phía sếp tổng.
Mạnh Tư Thành nhìn chăm chú vào màn hình lớn màu trắng trên mặt bàn, nhíu mày hỏi: "Bảng kê khai trên, là số liệu tiêu thụ của thứ Ba tuần trước đến Thứ hai tuần này, đúng hay không?"
Đinh quản lý liền vội vàng gật đầu, cũng giải thích thêm: "Phía trên đầu trình bày số liệu tiêu thụ mỗi ngày, phía dưới là bản thống kê số liệu bình quân theo mỗi tuần, đồng thời bên này là số liệu đối lập mỗi tuần của gần một tháng qua."
Mạnh Tư Thành khẽ gật đầu, quay đầu đối với Vương quản lý ở bên cạnh nói: "Vương quản lý, trước đây ngài học chuyên ngành kế toán, có đúng hay không?"
Vương quản lý vội vàng mà trả lời: "Đúng vậy, tôi học chuyên ngành kế toán, làm nghề này vài chục năm rồi."
Mạnh Tư Thành cười nhạt: "Vậy ngài nhìn kỹ một chút, số liệu này có vấn đề gì không?"
Vương quản lý ngẩng đầu nhìn về phía màn hình, rậm rạp chằng chịt con số đơn đặt hàng, thật có chút nhức đầu. Nhưng ông ta cũng biết hiện tại sếp mới đang khảo nghiệm năng lực của ông ta, vì vậy ông ta chỉ có thể híp mắt lại bắt đầu nhìn.
Đinh quản lý thần sắc hơi lo lắng chờ câu trả lời. Tài liệu này, do thư ký mà ông ta tin cậy nhất chuẩn bị, chính ông ta cũng đã thẩm tra đối chiếu qua, không thấy có vấn đề gì. Nhưng bây giờ nghe được Mạnh Tư Thành nói như vậy, tự nhiên cũng sợ xảy ra sơ xót gì, nên vội vàng kiểm tra lại.
Mà những quản lý của các phòng khác, đương nhiên cũng nheo mắt lại nhìn về phía màn hình lớn.
Trong phòng họp rất yên tĩnh, máy điều hòa không khí tính năng tốt dường như vận hành không tiếng động, Vương quản lý hoài nghi máy điều hòa không khí này nhiệt độ quá cao, khiến trán của ông ta toát mồ hôi.
Ông ta nhìn chằm chằm bảng số liệu khiến người ta hoa mắt, trong đầu suy nghĩ nhanh chóng, cuối cùng giống như bắt được một tia sáng.
Ông ta nhanh chóng tính nhẩm số liệu này lần nữa, rốt cuộc có lòng tin, quay đầu lại cười với Mạnh Tư Thành nói: "Mạnh tổng, số liệu bình quân cuối cùng, hai số lẻ sau dấu phẩy kia tính sai rồi."
Lời vừa nói ra, ánh mắt tất cả mọi người đều nhìn về phía Mạnh Tư Thành.
Mạnh Tư Thành khẽ gật đầu, trong ánh mắt có tia hài lòng nhìn về phía Vương quản lý nói:"Không tệ." Làm kế toán viên, quả nhiên nhạy cảm đối số con số.
Mọi người nhất thời mở to đôi mắt. . . . . . Thực sự là tính sai? Mọi người dĩ nhiên không tin, đặc biệt là Đinh quản lý, đây là dùng máy tính tính toán số liệu theo nhiều công thức, làm sao có thể khiến Mạnh Tư Thành còn có Vương quản lý chỉ dùng mắt thường nhìn ra sai xót!
Đinh quản lý không tin nên lấy máy tính ra, dưới cái nhìn chòng chọc của mọi người bắt đầu tính toán lại.
Một lát sau, có kết quả, số liệu trên powerpoint, xác thực có chút sai lầm.
Đinh quản lý sắc mặt hơi khó coi, thật lâu mới nói một câu: "Hẳn là lúc tính toán đã bỏ sót số một."
Mạnh Tư Thành nhàn nhạt nhìn về phía ông ta, cũng không nói gì, chỉ làm cho vị kế tiếp tiếp tục.
Những báo cáo sau, mọi người nơm nớp lo sợ như lâm đại địch, chỉ sợ bị sếp tổng có ánh mắt và đầu óc đều tốt tìm ra lỗi sai nào đó. Nhưng may mắn, hình như không còn lỗi công tác nào nữa. Cuối cùng theo thông lệ, tổng kết báo cáo, triển vọng và mục tiêu, Mạnh Tư Thành lên tiếng tổng kết cuộc họp.
Trước kia Mạnh Tư Thành có nói cái gì, những người đó cũng chỉ giả vờ nghe thôi, nhưng lần này thần thái của bọn họ lại mang theo mấy phần cung kính và bội phục. Trước không nói người ta đầu óc kinh doanh như thế nào, chỉ một phần sức quan sát nhạy bén này cũng đủ để cho đám người bọn họ bội phục !
Mạnh Tư Thành tổng kết xong, quét nhìn mọi người trong phòng, ở trong lòng hài lòng gật đầu một cái. Đều nói quan mới nhậm chức ba tầng lửa, Mạnh Tư Thành nắm lửa này cũng không gấp gáp thiêu cháy, mà chầm chậm hầm cách thủy mới phải anh đang nghĩ sách lược cho công ty này.
Hội nghị kết thúc, mọi người và Mạnh Tư Thành gật đầu chào nhau, sau đó rối rít rời đi. Vương quản lý muốn ở lại, ông thấy không hay lắm nếu ngay trước mặt các vị đồng nghiệp mà biểu hiện trực tiếp như vậy, nên chầm chập đi ra ngoài.
Ai biết vừa đi đến cửa, Mạnh Tư Thành lên tiếng: "Vương quản lý, lát nữa đến phòng làm việc của tôi."
Vương quản lý nghe nói như thế, mừng thầm trong lòng, gật đầu liên tục.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Vương quản lý tinh thần thấp thỏm rồi lại rất mong đợi đi đến trước phòng làm việc của Mạnh Tư Thành, cửa khép hờ, Vương quản lý liền làm bộ gõ mấy cái.
Bên trong truyền đến thanh âm hơi lạnh lùng: "Mời vào."
Vương quản lý cẩn thận đẩy cửa ra, đi vào, ngồi sau bàn làm việc bằng gỗ rộng rãi, anh đang cúi đầu nhìn màn hình laptop, chau mày lại như đang suy nghĩ điều gì.
Mạnh Tư Thành ngẩng đầu thấy Vương quản lý đi vào, vội chỉ ghế sa lon bằng da thật bên cạnh nói: "Vương quản lý, mời ngồi."
Vương quản lý liền vội vàng gật đầu nói cám ơn, sau đó ngồi xuống sofa.
Mạnh Tư Thành liếc nhìn Vương quản lý, hơi dừng lại, giống như đang châm chước lời nói, một lát sau mới chậm rãi nói: "Vương quản lý, gần đây phòng kế toán đang tuyển nhân viên?"
Vương quản lý liền vội vàng gật đầu: "Đúng vậy, thời gian trước công ty biến cố, một số nhân viên sang làm ở công ty khác, hôm nay đang tuyển thêm!" Về phần biến cố gì, mọi người trong lòng cũng rõ ràng.
Mạnh Tư Thành nhàn nhạt cười , lúc này mới hỏi: "Hôm nay có một người tên Tô Hồng Tụ tới phỏng vấn đúng không?"
Vương quản lý hơi sững sờ, ông ta là quản lý, hôm nay tới phỏng vấn tên gì ông ta thật không biết! Bình thường cũng phải mời ba lần bốn lượt ông ta mới ra mặt gặp một lần!
Mạnh Tư Thành nhìn thần sắc của ông ta, tự nhiên cũng biết loại chuyện nhỏ này ông ta căn bản không biết, liền dứt khoát làm rõ: " Lúc tôi đến công ty, trong thang máy có gặp qua, nói chuyện một chút, thấy người này là một người rất cẩn thận tỉ mỉ."
Ngay sau đó Vương quản lý đã hiểu ý tứ của Mạnh Tư Thành, gật đầu phụ họa nói: " Ánh mắt Mạnh tổng rất tốt, vị Tô tiểu thư kia nhất định là một người cẩn thận tỉ mỉ."
Mạnh Tư Thành khẽ ừ, tựa hồ nhớ ra cái gì đó, hơi mất hồn.
Vương quản lý rất nhanh nhạy trong việc quan sát và hiểu ý tứ của người khác, thấy dáng vẻ đó của Mạnh Tư Thành, liền vội vàng đứng dậy nói: "Mạnh tổng ngài cứ tiếp tục làm việc, tôi vừa nhớ tới còn có chút chuyện phải xử lý, không quấy rầy ngài nữa."
Mạnh Tư Thành khẽ gật đầu, rồi nói: "Vương quản lý, công ty gần đây có chút biến cố, mong Vương quản lý chiếu cố nhiều hơn."
Vương quản lý nghe vậy, tâm đã thả vào trong bụng đi, dĩ nhiên gật đầu liên tục, miệng nói đầy thành tâm sẽ cống hiến hết sức lực, rồi gật đầu cười híp mắt rời đi.