Edit: Tiểu Huyên em gái Tiểu Yến Thời gia
Phương thức xử lý của Giang Ngộ rất đơn giản, chính là để Tống Tuyền và Phương Niên từng người đăng lên weibo của mình làm rõ sự việc.
Giải thích nguyên nhân ngày đó gặp mặt cùng với quan hệ hiện tại.
Đây là phương thức xử lý scandal thường thấy của minh tinh, có thể đề cao mức độ nổi tiếng lại còn trấn an được các fan đang dao động bất mãn.
Ở thời đại truyền thông hiện nay, minh tinh đối đầu với truyền thông là con đường nhanh nhất.
Đối với chuyện này Tống Tuyền không có quá nhiều dị nghị.
Cậu ta đúng là có chút ý đồ, nhưng trước mắt chưa phải thời cơ tốt.
Việc cấp bách là phải giải quyết khốn cảnh của cô trước.
Văn bản thanh minh của Phương Niên phòng làm việc đã sớm soạn xong, Giang Ngộ đơn giản sửa lại, cơ bản không có vấn đề.
Còn về phía Tống Tuyền là cậu ta tự viết, coi như có thành ý.
Thương lượng xong, Tống Tuyền hỏi: “Thầy Giang, chúng em cùng nhau đăng hay đăng riêng?”
Câu “chúng em” khiến Giang Ngộ âm thầm nhíu mày.
Anh nhàn nhạt liếc mắt người nào đó bên cạnh, nói: “Đăng riêng đi, cậu đăng trước, cô ấy đăng sau một chút.”
“Được, giờ em đăng luôn đây.”
Tống Tuyền nói rồi đăng nhập vào weibo của mình.
Cậu ta có quan hệ không tồi với các lãnh đạo cấp cao của công ty, tuy weibo có đoàn đội xử lý nhưng chính cậu cũng có rất nhiều quyền hạn và không gian.
“Cảm ơn mọi người đã quan tâm tới đời sống tình cảm của tôi, hợp tác với sư tỷ ở “Dung phi truyện” rất thuận lợi, đóng máy thuận tiện hẹn nhau ăn bữa cơm, chỉ là bạn bè bình thường tụ tập thôi.
Trước mắt tôi vẫn độc thân như cũ, cảm ơn.”
Đoạn văn ngắn ngủi này vừa đăng lên, nháy mắt đã kéo các blogger, fans, quần chúng ăn dưa đến chia sẻ lại.
Không lâu sau, từ khóa “Tống Tuyền giải thích”, “Sư tỷ Tống Tuyền”, “Dung phi truyện” đều lọt vào bảng hotsearch.
Việc này đương nhiên do đoàn đội sau lưng làm quan hệ xã hội.
Ba người vừa uống trà vừa quan sát hướng phát triển của dư luận.
Cũng may, hết thảy thuận lợi.
Đoạn thanh minh của cậu ta đơn giản và trực tiếp, không chỉ nhắc tới quan hệ bạn cùng trường của hai người mà còn thuận đường tuyên truyền bộ phim mới.
Các fans thấy được dĩ nhiên lan truyền cho nhau, vui vẻ không thôi, truyền thông cũng có đề tài bàn luận, bản thảo phát ra rất nhanh.
Đương nhiên cũng có ít người nghi ngờ vì sao bọn họ lại đơn độc gặp mặt, cũng nhắc tới việc Phương Niên tới cửa hàng quần áo nam.
Nhưng những lời bàn tán như vậy vừa đăng lên đã bị fans của Tống Tuyền tấn công dồn dập.
“Đúng rồi sư tỷ,” Tống Tuyền lướt hotsearch, đột nhiên nhớ ra hỏi Phương Niên: “Hôm qua chị tới cửa hàng kia mua quần áo cho ai vậy?”
Hôm qua bọn họ cơm nước xong cậu ta đưa cô về nhà, xem trên ảnh chụp cô mặc cùng một bộ quần áo, hẳn là trước khi gặp mặt cô đã đi mua.
Cửa hàng kia giá cả không rẻ, nhắm vào đối tượng đàn ông từ - tuổi.
Cậu ta nhớ rõ cô là con một, tuổi tác của ba cô hẳn là không hợp với phong cách này.
“Ừm…” Phương Niên không ngờ cậu ta đột nhiên hỏi chuyện này, chớp mắt có chút mất tự nhiên.
“Là… tặng một người anh.” Cô vừa nói vừa trộm nhìn Giang Ngộ.
Cảm giác nói dối thật sự khiến người ta sợ hãi, giống như trước kia ở trên lớp trộm viết thư tình cho Giang Ngộ lại đột nhiên bị thầy giáo điểm danh.
“Chị có anh trai à? Có vẻ quan hệ hai người rất tốt, khi nào giới thiệu một chút đi?”
“… Chờ khi nào tiện đã.” Phương Niên căng da đầu trả lời.
Xấu hổ.
Thật là xấu hổ.
Ai tới cứu cô?
Đang trộm mong chờ trong lòng, đột nhiên Giang Ngộ nhấc tay xem đồng hồ.
“Đã khuya rồi.”
Anh vừa nhắc nhở, đề tài đã bị cắt đứt.
“Ồ, em cũng quên xem giờ,” Tống Tuyền nói rồi đứng dậy cười: “Sư tỷ, chúng em đi trước.”
Nghe vậy, một nam một nữ trong phòng lặng lẽ nhìn nhau, lại rất nhanh tách ra.
“Được, ra ngoài nhớ chú ý phóng viên.”
Phương Niên nói, đứng lên chuẩn bị tiễn khách.
Tống Tuyền mặc áo khoác và khăn quàng vào, đi tới cửa, lại thấy Giang Ngộ vẫn còn ngồi trên sofa không nhúc nhích, không khỏi hỏi: “Thầy Giang, thầy không đi cùng sao?”
Người đàn ông mặc áo lông đen, đôi chân dài vắt chéo, một tay khoác lên lưng ghế sofa.
Dưới ánh đèn, sườn mặt anh giống như trong phim điện ảnh.
Anh nghiêm túc xem tin tức thể thao, nghe Tống Tuyền hỏi, đầu cũng không nâng mà hời hợt trả lời: “Đêm nay tôi ở đây.”
“…”
“…”
Yên lặng.
Tuyệt đối yên lặng.
Nháy mắt, trong phòng im ắng tới mức một cây kim rơi xuống cũng nghe rõ.
Sau một lúc lâu, Tống Tuyền mới hoàn hồn lại.
Cậu ta như đang nằm mơ hỏi người bên cạnh: “Sư tỷ, thầy Giang vừa mới nói cái gì?”
Bởi vì quá mức khiếp sợ mà khuôn mặt cậu hơi biến dạng, giọng nói dường như rít ra từ kẽ răng.
“Giang Ngộ…” Phương Niên muốn ngăn cản đã không kịp.
Cô oán trách lườm người đàn ông ngồi ở sofa một cái rồi mới nhắm mắt giải thích với Tống Tuyền: “Chuyện này… Thật ra… Anh ấy là bạn trai chị.”
“Bạn trai?”
Bỗng chốc khuôn mặt của chàng trai trẻ trắng bệch, cả người ngây ra như phỗng.
Rõ ràng cậu đã bị kích thích lớn, nửa phần ý cười cũng không còn.
Phương Niên rốt cuộc cũng lớn hơn cậu, thấy dáng vẻ này của cậu thì suy đoán mơ hồ trong lòng đã được chứng thực, lập tức hiểu rõ.
“Tống Tuyền, rất xin lỗi, chị đã không sớm nói với em.” Cô châm chước dùng từ, nhẹ giọng xin lỗi cậu.
“Không có gì phải xin lỗi.
Thầy Giang rất tốt, hai người… rất xứng đôi.
Sư tỷ, em đi trước.”
Sau khi khó khăn nói xong câu này, Tống Tuyền như chạy trốn xông ra ngoài..