Edit: Cực Phẩm
Hạ Lạc cảm thấy rất ưu thương, cùng nam nhân yêu dấu xác lập quan hệ chưa lâu, không có thế giới hai người thì thôi đi, tự dưng lại mọc thêm một người.
Thế này rất ảnh hưởng đến tình cảm vợ chồng đấy!
Hơn nữa cùng Cố Phong ngủ trên một cái giường đã tròn hai đêm, nhưng ngoại trừ ôm cũng là ôm, không có chút tiến triển, chuyện này cũng quá không được.
Tối hôm nay nói cái gì cũng phải đến một phát, gạo nấu thành cơm, mới có thể yên tâm để cho nam nhân anh tuấn lại phúc hắc nhà mình đến công trường thực tập!
Nhất định khắp nơi trên công trường kiểu gì cũng có mấy tiểu yêu tinh vóc người kiện mỹ da màu đồng mày kiếm mắt sáng tám khối cơ bụng!
Căn bản khó lòng phòng bị!
Hạ tiểu thiếu gia cơ bản chưa thấy dáng dấp của mấy công nhân ra sao lo lắng ngậm đầu đũa tiến vào trạng thái vọng tưởng!
“Tối hôm nay gia muốn lật bài tử của ngươi! Rửa mông chờ đi!” Hạ Lạc khí khái đàn ông đích thực mười phần nói thầm!
Nhưng đến khi hắn dương dương đắc ý liếc mắt nhìn Cố Phong, câu nói kia lại biến thành “Gò má của gia thật là đẹp nha, đẹp đến làm cho tứ chi thiếp xụi lơ luôn! Mau tới lật bài tử của thiếp đi, thiếp sẽ vểnh [beep] lên cho gia đùa nghịch nha nha nha!”
Quả thật không thể nhìn thẳng!
Cho nên sau khi ăn cơm xong, đến lúc khuya, Hạ Lạc đâm đầu vào tủ quần áo tìm áo ngủ gợi cảm!
Cố Phong bận rộn chuẩn bị đồ dùng, đồ ngủ cùng với chăn mền cho em trai, không rảnh để ý đến hắn!
Nhưng mà lật tới lật lui cũng không có áo ngủ nào gợi cảm cả, cho nên Hạ Lạc đành phải bỏ cuộc tìm mấy thứ cầu kỳ đó, thay một áo ngủ bằng bông màu trắng, lại phối với một chiếc quần đùi, thoạt nhìn vừa tươi mát vừa đáng yêu, quả thật giống y như tiểu thiên sứ!
… Không, mình là đọa thiên sứ.
Hạ Lạc hướng về phía gương âm thầm nghĩ, bởi vì yêu người phàm cho nên bị trục xuất khỏi thiên đình!
Quả thật quá mức cảm động đi!
Sau khi sắp xếp xong cho em trai, Cố Phong mệt mỏi quay về phòng ngủ.
Hạ Lạc ăn mặc trắng trẻo nõn nà ngồi trên giường, vừa nhìn Cố Phong từ trên xuống dưới, vừa khẩn trương suy nghĩ phương pháp hữu hiệu để câu dẫn.
Tuy rằng trong lòng toàn nghĩ đến những chuyện xấu xa không chịu nổi, thế nhưng ngoài mặt nhìn vẫn vô cùng ngây ngô dễ thương!
Cố Phong cong cong khóe miệng, đi tới trước bàn đọc sách, lấy ra một hộp quà đóng gói tinh xảo trong ngăn kéo, đặt cạnh mô hình cao lớn mà Hạ Lạc chuẩn bị, mỉm cười nói: “Anh cũng chuẩn bị chút quà cho Hạ Thiên, thiếu chút thì quên mất.”
“A, cảm ơn anh.” Hạ Lạc rất vui vẻ, không nghĩ tới Cố Phong sẽ cẩn thận tỉ mỉ như thế.
“Mô hình cao lớn này?” Cố Phong cúi đầu híp mắt nghiên cứu quà của Hạ Lạc.
“Ừm, Hạ Thiên rất thích mấy loại đồ này…” Hạ Lạc vừa nói vừa len lén cởi một cúc áo!
“Không phải là DVD 《 Đại chiến cậu bé hồ lô và con rết 》 sao?” Cố Phong sờ sờ cằm, làm như thật hỏi.
Trong đầu Hạ Lạc ầm một tiếng!
Vì cái gì tự nhiên nói ra chuyện đó! Hơn nữa căn bản cũng không có phim này, bốn chữ “Đại chiến con rết” là do lão tử tự thêm vào, vì sao có thể nhớ kỹ như vậy chứ!
Não bộ của phúc hắc cấu tạo khác xa với nhân loại!
“Không phải lần trước em nói muốn tặng DVD cho em họ sao? Kết quả tải 《 Cậu bé hồ lô 》cả đêm không hiểu tại sao lại biến thành…” Cố Phong nói, ngồi xuống kế bên Hạ Lạc, thú vị mười phần nâng cằm Hạ Lạc lên, tiến tới hỏi: “Biến thành cái gì vậy?”
“Khụ… Phim điện ảnh đó.” Hạ Lạc nghiêm túc nhìn Cố Phong, trong mắt lóe ra ánh sáng hòa bình chính nghĩa! “Admin thật sự rất quá đáng!”
“Không phải phim điện ảnh.” Cố Phong hôn một cái lên khoé môi Hạ Lạc, sau đó dịu dàng ép tới, ánh mắt xấu xa hướng đến tai Hạ Lạc vừa hà hơi vừa nói: “Không muốn nói sao?”
“Là, là phim điện ảnh cho… người lớn!” Hạ Lạc cắn chết cũng không muốn nói ra hai chữ kia! Vừa dứt lời, cổ đã bị người ta dịu dàng hôn một cái, vừa ngứa vừa tê dại lại thoải mái vô cùng.
“Hửm —?” Cố Phong dùng đầu lười liếm nhẹ xương quai xanh của Hạ Lạc, lại hướng lên một chút, vẽ vòng tròn ở cổ Hạ Lạc. “Em thích phim đó sao, bảo bối?”
“Ưm…” Hạ Lạc cắn môi không nói lời nào, hưng phấn khó nhịn nắm chặt chăn trong tay, mặt đỏ bừng nhắm hai mắt lại.
“Nói đi, thích không nào?” Cố Phong một bên thấp giọng cười, một bên dùng sức một chút, cắn một cái lên bên vai nhỏ nhắn gầy yếu của Hạ Lạc.
“Đinh! Đinh! Đinh —!” Ngay lúc chỉ mành treo chuông! Thanh âm bất mãn của Cố Viêm từ ngoài cửa vang lên! “Cướp đây cướp đây! Người bên trong nghe cho kỹ! Chỉ tước vũ khí chứ không giết ~! Biu~! Biubiubiu~!”
Tước! Vũ! Khí! Em! Gái! Ngươi! Đấy!
Mắt Hạ Lạc hoá xanh rồi!
Ai có thể giải thích ý nghĩa tồn tại của tên Cố hoả hoả này là gì không?
Mà còn đậu xanh rau má cái gì mà“Chỉ tước vũ khí chứ không giết” hả? Rồi “Biubiubiu” là cái quỷ gì! Đây chính là nói mà không giữ lời! Cái tên nhị hoá này có đổi qua nghề chém giết thì vẫn là tên cường đạo có nhân phẩm!
Trái lại Cố Phong không biểu thị gì cả, chỉ trấn an hôn lên mặt Hạ Lạc, sau đó ra mở cửa.
“Có chuyện gì?” Cố Phong kéo ra khe cửa, sau đó dùng thân thể giữ cửa đến nghiêm nghiêm thật thật, rõ ràng có ý không cho Cố Viêm vào.
Liếc mắt một cái cũng không được!
“Mọi người không có keo xịt tóc à?” Cố Viêm dùng giọng vô cùng sợ hãi chất vấn. “Em lật sạch khắp mọi ngõ ngách trong phòng tắm rồi! Điều này quả thật đáng sợ!”
“Tại sao mọi người ở đây phải dùng keo xịt tóc?” Cố Phong sờ sờ tóc mình, dài ngắn vừa phải, xúc cảm mềm mại y như tơ lụa! “Hơn nữa bây giờ là buổi tối, không cần phải ra ngoài.”
Cố Viêm còn thật sự mở to hai mắt nhìn, giọng điệu khoa trương nói: “Tóc không dựng lên cảm thấy như sẽ bỏ qua linh cảm quan trọng! Không tiếp thu được sẽ không thể truyền tống tín hiệu cầu ái gì gì đó đâu! Cảm giác giống như Teletubbies [] hư mất ăng ten, khiến người ta không thể an tâm! Chẳng lẽ mọi người không có loại cảm giác này sao?”
[] Teletubbies, tại Việt Nam còn được gọi là Các em bé rối Teletubbies, là các nhân vật hoạt hình có cái ăng ten nhỏ trên đầu.
“Không có.” Cố Phong không chút nào che giấu dùng ánh mắt sát bút xích loã nhìn em trai mình! “Em nói xong chưa?”
“Em còn muốn nói, mỹ thiếu niên ở chỗ anh quả thật rất đáng yêu, bổn Ma Vương đã rơi vào bể tình rồi! Toàn thân trên dưới đều ẩm ướt đát đát hết luôn!” Ánh mắt của Cố Viêm lòe lòe chiếu sáng!
“Không phải tuần trước em vừa nói đã rơi vào bể tình với cô gái nuôi chuột túi à?” Cố Phong liếc mắt. “Còn có ba ngày trước cùng người làm cỏ trong trang viên nữa… Em còn gì muốn nói nữa không?”
Ma Vương điện hạ phong lưu phóng khoáng ước chừng mỗi năm phải rơi vào bể tình hơn trăm lần, cả năm đều ẩm ướt đát đát!
Hạ Lạc a hả thống khổ cắn góc chăn!
Tuy rằng lúc trước phát hiện ra rồi, nhưng mà quả nhiên Cố Viêm đối với con trai cũng có cảm giác hứng thú, cái này đúng là hỏng bét.
Một nhà hai anh em cũng không thể nối dõi tông đường gì gì đó nhất định sẽ khiến cha mẹ vô cùng tức giận ô ô ô!
Cửa ải cha mẹ chồng chắc chắn sẽ không dễ vượt qua đâu!
“À… Thật ra còn một câu nữa.” Cố Viêm cúi đầu xấu hổ chà chà góc áo ngủ của mình! “Cái kia~ Ừm~ A~ Ách… Có phải em vừa quấy rối hai người kịch liệt nóng bỏng ba ba ba đúng không?”
… Mẹ nó, cái này chính xác là cố ý!
Hạ Lạc chảy nước mắt như mì sợi cắm mặt vào gối!
Cứ như thế này làm đi làm lại nhất định sẽ không lên được nữa đó!
Ma Vương điện hạ thật quá vô sỉ a a a!
“Rầm” một tiếng! Cố Phong mặt không đổi sắc sập cửa lại!
Tuy rằng trong lòng Hạ Lạc vô cùng thất vọng, thế nhưng bản thân là một đoá hoa cao lãnh thần bí lãnh diễm, có thể vì không ba ba ba mà oán khí tận trời sao?
Nghe qua có phần cũng quá đói khát đi! Phải đạm mạc bình tĩnh!
Hơn nữa vấn đề lúc nãy trả lời cũng xấu hổ lắm!
Học trưởng quả thật quá phúc hắc!
Cho nên Hạ Lạc nhanh chóng thay đổi biểu tình, mặt đỏ bừng chui vào trong chăn hướng vào tường. Cố Phong tắt đèn, đem vật nhỏ cuộn thành một đoàn trong chăn ôm chặt vào lòng, lại cúi đầu hôn một cái trên cái tai đỏ bừng của Hạ Lạc, trong lòng Cố Phong nghiêm túc nhắc nhở mình, tật xấu thích chêu trọc người khác nhất định phải sửa!
Mà giờ này khắc này, Hạ Triển đang oai phong ngồi ngay ngắn trước laptop, ở trên một diễn đàn tên là “Hội nghiên cứu và thảo luận vấn đề tình yêu mơ mộng của nhóm thiếu nữ phấn hồng bong bóng” đăng kí một tài khoản!
— Điều này quả thật đáng sợ! Chắc chắn trái đất quay ngược hướng rồi!
Nửa giờ sau, Hạ Triển đăng ký một tài khoản tên “A Triển”, đồng thời gửi một bài viết 《Xin hỏi đây có phải là biểu hiện thích một người không? 》, thế nhưng năm phút sau cái bài viết khí tràng nghiêm trọng không hợp với diễn đàn hơn nữa còn tản ra hơi thở quái thúc thúc liền chìm nghỉm đến ngay cả Hạ Triển cũng không tìm được!
Sau khi “tham quan” học tập mấy bài viết của người khác, Hạ Triển rút ra kinh nghiệm, phát rồ đăng ký một ID tên là “Tiểu phấn miêu meo meo meo”!
Sau đó tháo đàn ông Hạ Triển liền bĩ khí hề hề ngậm thuốc, mặc áo ba lỗ quần đùi, lấy tên “Tiểu phấn miêu meo meo meo” gõ một tiêu đề —
《Bộ dáng Meo-chan như thế này có phải là yêu thầm không nha~? Bối rối quá đi~ Cầu chỉ bảo~ Nghệ thuật vào JMS [] cũng có thể gặp được bạch mã hoàng tử yêu dấu đó nha~》
[] JMS hay Java Message Service: một hệ thống nhắn tin offline, hệ thống này cho phép nới lỏng việc liên kết thông tin và gửi tin một cách rất đồng bộ (hiểu nôm na là trao đổi qua lại).
Sau đó trong bài viết, Hạ Triển miêu tả cặn kẽ chi tiết tỉ mỉ mấy chuyện xảy ra trong mấy ngày gần đây!
Khi Tạ Nguyên bị Trần Tử Hào bắt đi, bản thân mình không sao hiểu được tức giận, khi Tạ Nguyên giải thích mình cùng Trần Tử Hào không có quan hệ đặc biệt gì thì mình lại vui sướng, khi thấy Cố Viêm xum xoe chăm sóc Tạ Nguyên thì mình lại có xúc động muốn đánh người…
Nhưng mà trong bài viết này, “Tạ Nguyên” đổi thành “Mỹ thiếu niên”, Trần Tử Hào và Cố Viêm lần lượt theo thứ tự là “Tiện nhân A”, “Tiện nhân B”!
Thiếu nữ đến không thể thiếu nữ hơn nữa!
Quả thật chính là có thể dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ anò!
Quả nhiên sau khi thay đổi thành giọng điệu của manh thiếu nữ, lập tức các phản hồi giống y như nước thủy triều tràn tới!
Lầu []: LZ [] nhất định thích cậu ấy rồi! Có gì muốn hỏi? Chỉ dẫn nghệ thuật cho nè~”
[] Lầu như bình luận .
[] LZ chính là người đăng bài.
Lầu : “Meo-chan nhất định phải mạnh mẽ lên! Tiện nhân A B đều có bộ dáng nhiệt tình như vậy, bộ dáng của bạn như thế chắc chắn sẽ vuột mất cơ hội đó~”
Lầu : “Ai u, LZ thật là ngây thơ quá đi à~ Đây chính là thầm mến không thể nghi ngờ gì rồi~ Nhanh chóng nằm ra cho người ta đùa giỡn đi~”
Lầu : “Tiểu meo ngây thơ theo tui đi!”
Vì cái lông gì ý kiến giống nhau vậy! Lẽ nào tâm tình lúc tốt lúc xấu không phải do nguyên nhân khí trời à!?
Hạ Triển thấy cả người toát mồ hôi lạnh, hút một điếu thuốc cho bình tĩnh chút, còn thiếu chút đem đầu cháy kia nhét vào miệng!
Thật sự cực kỳ cực kỳ không thể bình tĩnh!
“Cảm ơn mọi người, tôi là con trai.”
Sau mười phút tỉnh táo lại, Hạ Triển hài lòng trả lời bình luận, tắt máy.
Trả thù xã hội gì gì đó thật đậu xanh rau má quá sảng khoái!